Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ sau khi Phó Trường Chinh đến Tân Hải, Hồng Trường Thanh đã cảm thấy một cảm giác nguy hiểm rất lớn, cô ta dự cảm được rằng có một ngày sẽ bị Phó Trường Chinh thay thế, quyền lực của chủ nhiệm phòng ban huyện ủy có quyền lực lớn hay không, có quan hệ trực tiếp đến độ mật thiết trong quan hệ của bản thân và bí thư huyện ủy, giữa cô ta và Trương Dương không thể nào bước lại gần nhau, người Trương Dương tin tưởng là Phó Trường Chinh, Hồng Trường Thanh cảm nhận được rõ ràng rằng, quyền lực của mình ở phòng ban huyện ủy đã không được như trước nữa!

Điều này có thể nhận thấy từ thái độ của nhân viên làm việc trong phòng ban, giờ đây mấy người đó có việc gì đều thích xán lại gần Phó Trường Chinh, người làm việc chính như cô ta đã bị quên lãng.

Hồng Trường Thanh cho rằng lý do tạo nên tình hình hiện tại là do một nguyên nhân quan trọng khác nữa, đó chính là những hành động bất thường của cô ta khi đi cùng Trương Dương đến thị trường xe ô tô, cô ta từ trước đến giờ luôn bình tĩnh lý trí mà lại không khống chế được cảm xúc của mình, xông lên tát cho người bán xe một bạt tai, bạt tai đó đã trở thành mồi lửa đốt cháy xung đột ngày hôm đó. Khi đã tạo thành ấn tượng xấu, thì rất khó để thay đổi, Hồng Trường Thanh nhận thức được sâu sắc vấn đề này, trong mắt Trương Dương, có lẽ hắn đã coi cô ta là một bà điên nóng nảy.

Có điều Hồng Trường Thanh vẫn đang nỗ lực gầy dựng mối quan hệ tốt với Trương Dương, cô ta đích thân mang bốn món ăn vào trong phòng, bốn món ăn một món canh, mặc dù chủng loại không nhiều, nhưng mỗi loại đều rất đặc biệt.

Trương Dương nhìn thấy Hồng Trường Thanh đích thân bê cơm canh lên, liền cười nói: “Chị Hồng, sao tôi có thể để chị đích thân làm chứ?”

Hồng Trường Thanh cười nói: “Tôi thấy họ bận, nên đã giúp họ bê lên đây, bí thư Trương, cục trưởng Trình, hai người ăn đi, tôi đi ra ngoài đây!”

Trương Dương và Trình Diệm Đông cười gật đầu, Hồng Trường Thanh trước khi đi đã nói: “Món canh chua cay đó là do tôi đích thân làm, nếm thử xem tay nghề của tôi thế nào.”

Sau khi Hồng Trường Thanh đi khỏi, Trương Dương đã múc một bát canh, rồi uống một ngụm, hắn gật đầu lia lịa, không ngờ Hồng Trường Thanh lại nấu ăn ngon đến thế, đây chính là chỗ thông minh của Hồng Trường Thanh, cô ta đã đi đường vòng, dùng cách này để tạo ấn tượng tốt cho bí thư Trương.

Trình Diệm Đông cũng uống một ngụm canh, rồi khen: “Tay nghề của chủ nhiệm Hồng được lắm, đúng thật là, đi cùng bí thư Trương là được ăn ngon, nếu không thì chủ nhiệm Hồng làm sao có thể đích thân xuống bếp nấu nướng cho tôi ăn chứ.”

Trương Dương cười, hai người vừa ăn vừa nói chuyện. Thật ra vừa rồi đã bàn bạc thống nhất xong xuôi, giờ đây họ vừa đến Tân Hải, nhiệm vụ chủ yếu là đứng cho vững, tạm thời không làm động tác gì quá lớn, để tránh đánh rắn động cỏ.”

Thông qua quan sát và công tác mười mấy ngày nay, trong lòng Trương Dương đã hình thành một suy nghĩ rõ ràng, bước đầu tiên của hắn là phải nâng cấp lên thành phố. Lợi dụng cơ hội nâng lên thành phố tiến hành cải thiện triệt để khu thành thị Tân Hải. Nếu như việc này thành công, nội bộ lãnh đạo nhất định phải đối mặt với một lần điều chỉnh. Hắn có thể kết cấu lại đội ngũ lãnh đạo theo ý mình, loại trừ những người không thân thiết, hình thành đội ngũ lãnh đạo mà mình làm trung tâm.

Trong những thường ủy huyện ủy, có không ít người đã đoán được ý nghĩ của Trương Dương, huyện trưởng Hứa Song Kỳ là một người trong số đó, Trương Dương đến gần mười ngày không mở một cuộc họp thường ủy nào, mấy ngày nay lại hợp rất nhiều, hôm kia vừa họp xong, lần này lại thông báo họp thường ủy. trong cuộc họp thường ủy ngày hôm đó, phó huyện trưởng Đổng Ngọc Vũ vì đi nhà quê thị sát nên vắng mặt, những người khác đều đến đầy đủ.



Trương Dương nói: “Hôm nay mở cuộc họp thường ủy này, là để thông báo với mọi người một tin tốt lành. Kế hoạch nâng cấp lên thành phố của chúng ta đã giành được sự biểu dương và ủng hộ cao độ của lãnh đạo thị ủy.” Nói đến đây hắn dừng một chút.

Tất cả các thường ủy đều vỗ tay, Hứa Song Kỳ nhìn Trương Dương, trong lòng nghĩ rằng tên này nói dối mà cũng không đỏ mặt, thị trưởng Cung Hoàn Sơn còn gọi hắn đến để mắng cho một trận tơi bời, mà đến miệng hắn đã thành biểu dương, sao con người ta lại vô liêm sỉ thế?

Trương đại quan không cảm thấy mình vô liêm sỉ, dù sao thì khi Cung Hoàn Sơn phê bình hắn chẳng có ai ở đó cả, ông đây thích nói thế nào mà chẳng được, Trương Dương nói: “Chúng ta đã trình bản xin phép nâng cấp lên thành phố rồi, thì không thể cứ hô khẩu hiệu được, lần này chúng ta nhất định phải thành công, vì vậy tôi quyết định thành lập một ban sáng kiến, ban sáng kiến này nhằm mục đích phục vụ cho việc nâng lên thành phố của chúng ta, kịp thời quan hệ với cao tầng, chủ nhiệm của ban sáng kiến này, tôi thấy để đồng chí Quân Cường kiêm nhiệm là hợp nhất.”

Vương Quân Cường là bộ trưởng tuyên truyền huyện ủy, để gã kiêm nhiệm vị trí chủ nhiệm này là rất hợp lý, Vương Quân Cường gật gật đầu, thậm chí trong lòng gã còn hơi xúc động, dù sao thì điều này cũng cho thấy sự tín nhiệm của bí thư Trương với gã, bí thư huyện ủy vừa đến, nhất định phải xây dựng đoàn đội của mình, có thể để mình đảm nhiệm chức chủ nhiệm ban sáng kiến, điều đó chứng minh rằng Trương Dương thông qua một thời gian quan sát, đã có cảm tình với gã.

Trương Dương nói: “Vì bình thường công tác của chủ nhiệm Quân Cường rất bận, mà công việc cụ thể của ban sáng kiến lại rất nặng nề, cần phải đi đi về về giữa tỉnh thành, kinh thành, còn phải xây dựng mối quan hệ ở nhiều mặt, vì vậy nhân mạch rất quan trọng, tôi thấy chức phó chủ nhiệm nên để bí thư đoàn huyện ủy mới đến của chúng ta, Thường Hải Tâm đảm nhận, trước kia cô ấy đã từng có kinh nghiệm làm việc trong tỉnh thành, khá quen thuộc với lãnh đạo tỉnh ủy, đây cũng là để tiện lợi cho công việc của cô ấy, mọi người thấy thế nào?”

Giờ thì Vương Quân Cường đã hiểu, hóa ra, mình chỉ có cái danh nghĩa mà thôi, cũng có nghĩa là gã chỉ có cái tên ở đó, Thường Hải Tâm mới thật sự là người làm chủ, có điều Trương Dương có một câu nói không sai, Thường Hải Tâm đều quen với mấy vị lãnh đạo trong tỉnh, có thể bắt chuyện, dù gì cha cô ấy cũng là bí thư thị ủy Lam Sơn Thường Tụng, Thường Tụng sớm muộn gì cũng sẽ bước vào những nhân vật lãnh đạo cao cấp, Vương Quân Cường nói: “Tôi cảm thấy đồng chí Hải Tâm làm là rất thích hợp.”

Huyện trưởng Hứa Song Kỳ cũng gật đầu nói: “Trọng điểm công tác của ban sáng kiến là xây dựng quan hệ, trong số những cán bộ trẻ của Tân Hải chúng ta, cũng chỉ có đồng chí Hải Tâm là thích hợp nhất.”

Trương Dương mỉm cười nói: “Mọi người nếu đã đều đồng ý cả, thì việc này sẽ quyết định thế này. Giống như những gì huyện trưởng Hứa vừa nói vậy, trọng điểm công tác của ban sáng kiến là xây dựng quan hệ, mặc dù việc cải cách lên thành phố là việc chung của chúng ta, nhưng muốn làm được việc này nhất định phải thông qua thượng tầng, làm việc trong nước, nếu như không tặng quà gần như không được, vì vậy các ban ngành đều phải bật đèn xanh cho ban sáng kiến, tất cả nhường đường cho việc cải cách lên thành phố.”

Nghe thấy câu này, tất cả các thường ủy đều hiểu ra, quyền lực của ban sáng kiến này lại lớn như vậy, bí thư Trương thành lập ban này có lẽ không chỉ vì việc cải cách lên thành phố, mà là muốn lợi dụng ban sáng kiến để nắm nhiều quyền lực ở Tân Hải vào tay mình.

Với Hứa Song Kỳ, Trương Dương đã bắt đầu tỏ rõ ham muốn quyền lực của hắn, điều này rất bình thường, dù sao thì hắn là người đứng đầu Tân Hải, trước mắt, vị bí thư mới đến này tập trung tất cả sức lực vào việc cải cách lên thành phố, điều này có nghĩa là hắn đã quên mất một vài việc, với Hứa Song Kỳ, chưa chắc đây đã là một việc tốt.

Khi đến lượt Hứa Song Kỳ phát biểu, gã đã nhắc đến tình hình sau khi giải quyết vụ hỏa hoạn ở cảng Phú Long, Hứa Song Kỳ nói: “Thông qua điều tra tường tận, nguyên nhân gây hỏa hoạn ở cảng Phú Long về cơ bản đã được điều tra rõ ràng, có liên quan trực tiếp đến việc thao tác sai quy tắc của công nhân, lúc đó họ không thao tác theo quy tắc xếp dỡ vật dễ cháy, vì vậy mới gây ra trận hỏa hoạn, trận hỏa hoạn lần này là điều ngoài ý muốn.”

Trương Dương nói: “Tiến triển của việc xử lý sau hỏa hoạn thế nào?”



Hứa Song Kỳ thở dài nói: “Chỉ có Lý Minh Phương không đồng ý ký tên, những gia đình khác đều đã ký tên và nhận tiền bồi thường rồi. Vì tình hình đặc biệt của Lý Minh Phương, chúng tôi đã thêm 100000 cho cô ấy vào tiền bồi thường, bên cảng khẩu cũng đã đồng ý giải quyết vấn đề việc làm cho cô ấy, nhưng cô ấy vẫn không chịu ký, việc này chỉ đành tạm thời gác lại.”

Trương Dương nói: “Có phải, Lý Minh Phương không để ý đến tiền không.”

Bí thư chính pháp ủy Chu Tường nói: “Có lẽ cô ta có vấn đề về thần kinh, cô ta nghĩ mình bị hại, cả ngay nói rằng chồng cô ta là bị người khác hại chết. Ai lại làm thế cơ chứ? Tôi thấy chúng ta không cần để ý đến loại đàn bà đầu óc không bình thường này.”

Trương Dương nói: “Không thể nói vậy được, vừa rồi huyện trưởng Hứa đã nói rằng việc hỏa hoạn chỉ là về cơ bản đã điều tra rõ ràng, để có trách nhiệm với bốn mươi bảy mạng người, chúng ta cần phải bỏ hai chữ cơ bản đi, nếu đã điều tra thì phải điều tra cho hai năm rõ mười, nhất định không được tồn tại bất cứ sự mơ hồ gì, dù là một vấn đề nhỏ không rõ ràng, cũng phải điều tra lại từ đầu, bí thư Chu, việc này anh đốc thúc bên cục trưởng Trình làm cho tử tế.”

Chu Tường gật đầu, trong lòng thì lại cho rằng Trương Dương hơi khoa trương, từ khi hỏa hoạn phát sinh đến nay đã điều tra hơn một tháng, chuyên gia thành phố, tỉnh đều đã được mời đến, làm gì có điểm nghi vấn nào chứ?

Chủ đề của Trương Dương lại chuyển sang việc cải cách lên thành phố: “Từ giờ trở đi, Tân Hải chúng ta cần phải yêu cầu bản thân ở một tiêu chuẩn mới, thông qua việc chỉnh đốn mấy ngày nay, việc chiếm đường kinh doanh đã giành được cải thiện ở mức độ nhất định, bước tiếp theo của chúng ta là phải xây sửa đường xá, làm xanh và sáng thành phố, tôi đặc biệt đề cập đến vấn đề đèn đường, đèn đường không chỉ có tác dụng chiếu sáng, mà còn có tác dụng làm sáng thành phố, giảm bớt phạm tội, làm cho người dân nhìn rõ đường về nhà, đây là trách nhiệm của quan địa phương chúng ta, thị trưởng Hứa, việc này anh phải làm cho nhanh chóng, trong vòng một tuần, nhất định phải làm cho Tân Hải chúng ta sáng lên!”

Hứa Song Kỳ nói: “Đây là một khoản chi tiêu không nhỏ, mua thiết bị cần tiền, và mỗi ngày cũng tiêu hao không ít điện.”

Trương Dương nói: “Dù có tiết kiệm đến mấy cũng không thể tiết kiệm khoản này, còn nữa, đèn đường hiện tại của chúng ta rất lạc hậu, giờ đây các thành phố lớn đều đã dùng đèn năng lượng mặt trời rồi, loại thiết bị bảo vệ môi trường này rất tốt, đầu tư một lần dùng được lâu dài, tôi thấy chúng ta có thể học tập một chút.”

Hứa Song Kỳ không nói gì, vẫn là tiền, tài chính trong huyện năm nào cũng ít ỏi, vị bí thư Trương này nói thì nhẹ nhàng, tiền ở đâu ra?


Trương Dương nói: “Tôi còn một đề nghị, ai cũng nói rằng trị an của Tân Hải chúng ta không tốt, bất cứ nhà đầu tư nào cũng không chịu đầu tư ở một nơi trị an bất ổn, người dân sống trong môi trường như thế này cũng không có cảm giác an toàn, tôi và cục trưởng Trình đã bàn bạc với nhau, dự định rằng xây dựng một đồn cảnh giới ở mỗi góc phố, 24 giờ không ngừng giám sát, mỗi ngã tư đều lắp đặt hệ thống máy quay giám sát, tiến hành uy hiếp với phần tử phạm tội, xảy ra hành vi phạm tội cũng có thể chớp kịp thời.”


Các thường ủy đều yên lặng, vị bí thư Trương này đã bắt đầu lợi dụng quyền lực của mình để gây trò rồi, mấy đề nghị này của hắn, chẳng có đề nghị nào không cần tiền hết, nhưng chút tài chính ít ỏi của huyện Tân Hải liệu có chịu nổi việc quá sức này không?


Hứa Song Kỳ lạnh lùng nhìn Trương Dương, gã phát hiện ra rằng, Trương Dương dồn hết sức lực vào khu thành thị, làm sáng, làm xanh, những thứ này đều là những điều bên ngoài mà thôi, thủ đoạn chính trị của vị bí thư trẻ tuổi này không chỉ có vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK