Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Bằng Phi sau khi nhận được tin tức thì lập tức tới bệnh viện thăm hỏi, vụ phóng hỏa mưu sát cha xảy ra trong cảnh nội huyện Xuân Dương, tuy rằng không có thương vong về người, nhưng tính chất của vụ án cha rất ác liệt, chẳng những liên quan tới đồng bào Đài Loan tới nội địa thăm hỏi, hơn nữa còn liên quan tới hai vị cán bộ quốc gia, Trương Dương là cấp phó thính, Đỗ Thiên Dã đã là cấp phó tỉnh rồi.

Kiều Bằng Phi đã ra nghiêm lệnh cho công an công an huyện Xuân Dương điều tra chuyện này trong cảnh nội toàn huyện.

sau khi Nhìn thấy Đỗ Thiên Dã, hắn trước tiên tiến hành báo cáo tình huống tiến triển của tình tiết vụ án với Đỗ Thiên Dã, từ sau khi Tô Viện Viện bị thương, Đỗ Thiên Dã một lòng lo cho cô ta, căn bản không có tinh lực chiếu cố tới những chuyện khác, hiện tại thương tình của Tô Viện Viện cuối cùng cũng ổn định, hắn mới có tâm tình hỏi đến chuyện tối hôm qua.

Kiều Bằng Phi nói: Đỗ đại ca cứ yên tâm, chuyện này ở Xuân Dương, tôi sẽ phụ trách tới cùng, nhất định sẽ trong thời gian ngắn nhất đưa tất cả phần tử tội phạm ra trước pháp luật.

Trương đại quan nhân nói: Tham dự chuyện này tổng cộng có tám gã, Nhật Bản, trong đó bảy tên đã bị tôi xử lý rồi, tên cuối cùng còn lại thì bắt giao cho các anh rồi đấy: Ý tứ hắn nói những lời này là không cần các anh đưa chúng ra trước pháp luật, chuyện tôi đã làm thay cả rồi.

Kiều Bằng Phi thở dài: Nhắc tới chuyện này có thể đã kinh động tới sứ quán Nhật Bản, tôi nghe nói bọn họ đã phái người tới xử lý chuyện này, cho tới bây giờ, cảnh sát huyện Xuân Dương chúng tôi chỉ tìm được năm cỗ thi thể, căn cứ vào tình huống anh cung cấp thì thi thể nên phải có bảy cái, vậy hai cái còn lại đi đâu rồi.

Trương Dương nói: Vậy tìm tiếp đi, đừng để đám quỷ Nhật Bản làm ô nhiễm phong cảnh của núi Thanh Đài.

Kiều Bằng Phi nói: Một đánh tám, Trương Dương, anh thật đúng là uy phong không giảm.

Trương Dương nói: Tám mươi cũng không đáng gì, có điều tôi phải nhắc nhở anh, tên Nhật Bản còn sống rất quan trọng, xem có thể từ miệng hắn hỏi thêm vài thứ hay không. Tôi luôn cảm thấy phía sau sự kiện lần này rất không đơn giản.

Kiều Bằng Phi nói: Căn cứ vào tình huống trước mắt chúng tôi tìm hiểu được... Nói tới đây hắn nhìn thoáng qua Trương Dương, tựa hồ có điều băn khoăn.

Trương Dương nói: Anh đừng có lằng nhằm nữa, có gì thì cứ nói đi, chúng ta đâu phải là người ngoài.



Đỗ Thiên Dã cũng nói: Đúng vậy, có gì thì cứ nói đi:

Kiều Bằng Phi nói: Vừa rồi tôi và cảnh sát đã trao đổi một chút về tiến triển tình tiết vụ án, bọn họ tìm hiểu được người có thể nảy sinh mâu thuẫn với phía Nhật Bản chính là anh. Ánh mắt hắn dừng trên mặt Trương Dương.

Trương đại quan nhân không bất ngờ, từ thái độ vừa rồi của Khưu Khải Minh hắn cũng đã biết trước được điểm này, hắn cười nói: Người của Khưu gia nói như vậy à?

Kiều Bằng Phi nói: Mâu thuẫn giữa anh và tập đoàn Nguyên Hòa là sự thật. Tuy rằng chúng tôi không thể khẳng định sự kiện cha nhất định có liên quan tới tập đoàn Nguyên Hòa, nhưng cũng sẽ coi tập đoàn Nguyên Hòa trở thành đối tượng hoài nghi trọng điểm để tiến hành điều tra.

Trương Dương nhìn thoáng qua Đỗ Thiên Dã: Anh chắc sẽ không cảm thấy tôi là liên lụy tới mọi người chứ.

Đỗ Thiên Dã: Nói Chuyện này chắc không phải nhắm vào anh, nếu như bọn họ muốn đối phó anh thì sẽ không chỉ phái tám gã Ninja Nhật Bản tới, đúng như những lời anh vừa nói vậy. Có phái tám mươi tên tới cũng chỉ là chịu chết vô ích, tôi thấy chuyện này rất có thể là chúng muốn đối phó với một ai đó trong nhà chúng tôi, chỉ là trước chuyện không biết anh cũng xuất hiện ở hiện trường.

Trương Dương vỗ vai Kiều Bằng Phi: Nhìn đi, nhìn đi, cái cha gọi là trình độ, là cảnh giới đó, chẳng trách anh vẫn chỉ là cấp ban huyện. Nhìn chuyện chỉ biết nhìn ngoài mặt:

Kiều Bằng Phi không khỏi cười nói: Trương Dương, tôi cũng đâu có nói họ tới là vì anh, trong lòng anh có lửa cũng không thể trút hết lên tôi được:

Đỗ Thiên Dã cũng nhìn ra Trương Dương trong chuyện này nghẹn đầy một bụng tức. Hắn vỗ vỗ vai Trương Dương: Lần này để anh chịu ủy khuất rồi, anh là ân nhân cứu mạng của cả nhà chúng tôi, chúng tôi đều vô cùng cảm kích anh.

Trương đại quan nhân nói: Đừng nói vậy, ông em họ của anh cho rằng tôi là đào hố chôn nhà các anh. Vừa rồi thiếu chút nữa tìm tôi liều mạng đó.



Đỗ Thiên Dã cười nói: Hắn liều mạng với anh không phải là muốn chết ư? Hắn khuyên Trương Dương: Trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với Khải Minh, hắn không có lịch duyệt xã hội. Ở phương diện đạo lí đối nhân xử thế rất kém:

Trương Dương nói: Nếu không phải nể tình hắn là em họ anh, tôi đã sớm tát cho hắn mấy cái rồi.

Đỗ Thiên Dã nói: Hắn còn dám chọc anh thì đừng nể mặt tôi làm gì, dù sao thì trong lòng tôi, anh vẫn thân thiết với tôi hơn mà.

Một câu liền khiến Trương Dương trong lòng rất thoải mái, Trương Dương nói: Anh Đỗ, tôi biết anh là đang trấn an tôi, thật ra anh không nói tôi cũng không đến mức so đo tên tên tiểu tử đó, tôi là một cán bộ quốc gia, đáng để so đo với một đứa nhỏ bình thường trên đảo nhỏ ư?

Kiều Bằng Phi cười nói: Tôi nghe vẫn so đo thế nhỉ?

Đỗ Thiên Dã nói: Cũng may là mọi người tránh được một kiếp, Bằng Phi, tôi cũng thấy chuyện này không thích hợp để lộ rum beng ra ngoài, tôi không muốn dẫn tới ảnh hưởng không cần thiết.

Kiều Bằng Phi nói: Ảnh hưởng thì khẳng định đã tạo thành rồi, bảy mạng người đã mất, hơn nữa tất cả đều là người Nhật Bản, tôi không thể che giấu không báo lên được. Huống chi tính chất của chuyện lần này vô cùng ác liệt.

Mấy người đang nói chuyện thì lãnh đạo thành phố Giang Thành cũng tới, bí thư thị ủy đương nhiệm thành phố Giang Thành Tả Viên Triêu, thị trưởng Tào Hướng Đông, đều song song tới, bọn họ cũng vừa mới nghe nói tới chuyện này, hai người sau khi được nghe kể lại kinh lịch thì đều toát mồ hôi lạnh, vứt bỏ ảnh hưởng của Khưu gia Khưu gia Đài Loan không nói, chỉ cần vị bí thư thị ủy Giang Thành tiền nhiệm Đỗ Thiên Dã, vị cán bộ cấp phó tỉnh cha nếu như xảy ra chuyện trong phạm vi quản lý của bọn họ, chỉ sợ vị trí hai người vừa mới ngồi lên sẽ gặp phải nguy hiểm.


Tả Viên Triêu tiến vào trong phòng, tới trước mặt Đỗ Thiên Dã, cầm tay Đỗ Thiên Dã, vẻ mặt trầm trọng và áy náy: Bí thư Đỗ, thực sự rất xin lỗi, không ngờ lại xảy ra loại chuyện này, tôi muốn đại biểu toàn thể cán bộ Giang Thành nghiêm túc kiểm điểm trước bí thư Đỗ.


Đỗ Thiên Dã cười nói: Không nghiêm trọng như vậy đâu, tôi không phải vẫn nguyên vẹn ư.


Thị trưởng Tào Hướng Đông cũng nói với Đỗ Thiên Dã: Bí thư Đỗ, lần bất ngờ này đã chứng minh trị an của Giang Thành vẫn còn thiếu xót, là người làm thị trưởng tôi thất trách. Hai người không ai đùn đẩy tất cả trách nhiệm cho Xuân Dương, Kiều Bằng Phi cũng có mặt ở đây, đương nhiên cho dù trách nhiệm là của Kiều Bằng Phi thì bọn họ cũng không dám đẩy trách nhiệm cho hắn, vứt bỏ quan hệ của Kiều Bằng Phi và Đỗ Thiên Dã không nói, chỉ cần bối cảnh của gia tộc Kiều Bằng Phi thì bất kỳ một ai trong bọn họ cũng không thể trêu chọc được, muốn Kiều Bằng Phi chịu tội thay ư? Trừ phi bọn họ không muốn tiếp tục ngồi trên vị trí trước mắt nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK