Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Lập Hoa cũng giúp nói: Mồng một tháng năm thì mồng một tháng năm vậy, chỉ cần họ đồng ý, Triệu Dũng, chúng tôi bên này mặc dù không có ý kiến gì, nhưng chuyện này cần phải trưng cầu sự đồng ý của cha mẹ cậu trước, hôn nhân là đại sự cả đời, cậu nếu không tôn trọng ý kiến của họ, họ nhất định sẽ rất thương tâm.

Đinh Triệu Dũng nói: Chú Triệu, cô Từ, mọi người yên tâm, cháu nhất định sẽ cho Tiểu Tĩnh một hôn lễ hoành tráng.

Triệu Thiết Sinh và Từ Lập Hoa trò chuyện một chút rồi đứng dậy đi nghỉ ngơi.

Bên trong phòng khách chỉ còn lại Đinh Triệu Dũng vàhai anh em Trương Dương, Đinh Triệu Dũng thở dài nói: Trương Dương, ba mẹ anh hình như không thích tôi.

Trương Dương nói: Cũng không phải, cũng chẳng phải bởi vì chuyện của nhà anh sao.

Đinh Triệu Dũng nói: Tôi đã nói với cha tôi, ông bây giờ không cóý kiến gì, chỉ là mẹ tôi. . .

Trương Dương nói: Mọi việc đều có một quá trình, anh tận lực kiên nhẫn một chút, tranh thủ thuyết phục bà ấy.

Đinh Triệu Dũng nói: Tết năm nay tôi muốn dẫn Tiểu Tĩnh đến nhà tôi.

Triệu Tĩnh nói: Em không đi!

Đinh Triệu Dũng nói: Tôi đã nói qua với cha tôi, ông còn đồng ý hỗ trợ làm công tác tư tưởng với mẹ tôi.

Trương Dương nói: Vợ xấu cũng phải gặp cha mẹ, mọi người muốn kết hôn thuận lợi, phải đối mặt những khó khăn này. Thông qua chuyện tối nay, Trương Dương nhận ra Đinh Nguy Phong vẫn có điều chuyển biến, y có thể chủ động chào hỏi cùng Triệu Thiết Sinh, đã chứng minh y đã cố gắng hòa đồng. Trương đại quan dần dần học được cái nhìn đại cục, suy nghĩ sự việc đã trở nên càng ngày càng toàn diện, tức tối Đinh gia, nhất định phải phân thắng thua cơ bản không cần thiết, nếu như làm như vậy, đến cuối cùng người tổn thương chỉ có thể là Triệu Tĩnh và Đinh Triệu Dũng.

Triệu Tĩnh hơi phiền lòng không muốn nói chuyện này, đem đề tài chuyển dời đến trên người Trương Dương : Anh trai, nghe nói sự việc của anh và Yên Nhiên quyết định rồi?

Trương Dương cười nói: Quyết định rồi, mấy ngày nữa bọn anh cũng đi đăng ký kết hôn.

Đinh Triệu Dũng nói: Làm con rể của bí thư tỉnh ủy, sau này anh sẽ có thể không được tự do như vậy .

Triệu Tĩnh cảm thấy vui vẻ vô cùng cho anh trai, không khỏi lại nghĩ tới cảnh ngộ của mình, hơi buồn bã, cô ấy đứng dậy lên lầu, tối nay cô ấy ở lại đây.

Trương Dương đi đến tủ rượu lấy bình Whisky, mở ra một gói lạc, và cùng Đinh Triệu Dũng uống rượu.

Đinh Triệu Dũng nói: Xin lỗi.

Trương Dương cười nói: Sao đột nhiên lại nói với tôi điều này?

Đinh Triệu Dũng nói: Tôi làm cho Triệu Tĩnh chịu không ít thiệt thòi.



Trương Dương nói: Chính chọn lựa của nó, tình cảm chính là chuyện như vậy, tôi bây giờ hiểu rồi, chính nó lựa chọn, chúng tôi không có quyền can thiệp.

Đinh Triệu Dũng nói: Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ giải quyết tất cả vấn đề trước khi kết hôn.

Trương Dương nói: Triệu Dũng, thật ra tối nay trên đường chúng tôi trở về gặp phải cha mẹ anh.

Đinh Triệu Dũng vừa nghe liền căng thẳng đứng lên: Thế nào? Có phát sinh cái gì không vui hay không?

Trương Dương cười nói: Tạm được, tôi nhìn ra được, thái độ cha anh bây giờ thay đổi rất nhiều, hay là thế này, chờ thêm thời gian nữa, ta đi gặp cha anh, nói chuyện tử tế với ông, tôi nghĩ cha anh nên là một người thẳng thắn.

Đinh Triệu Dũng bưng chén rượu và cụng ly cùng Trương Dương nói: Quên chúc mừng anh và Yên Nhiên.

Trương Dương cười nói: Cám ơn, nói thật, nếu thật sự đem kết hôn đề cập trên lên nhật trình, trong lòng tôi còn có chút không yên.

Đinh Triệu Dũng nói: Cái này gọi là chứng căng thẳng tiền hôn nhân, mỗi người đều thế này.

Trương Dương cười nói: Anh cũng căng thẳng?

Đinh Triệu Dũng nói: Có chút, lo lắng mình làm không được hoàn mỹ như Tiểu Tĩnh nghĩ.

Trương Dương nói: Thích một người không nhất định đều là ưu điểm, đồng thời cũng phải thích cả khuyết điểm của người đó, trên đời này không có người hoàn thiện.

Đinh Triệu Dũng cười nói: Nghe anh nói vậy, áp lực của tôi nhỏ nhiều rồi.

Trương Dương uống ngụm rượu, chẹp chẹp miệng nói: Đừng nói chứ, rượu tây này uống quen rồi cũng không tồi đâu.

Đinh Triệu Dũng nói: Lương Thành Long đem biệt thự cho anh mượn xem như mượn đúng người rồi, toàn bộ rượu nổi tiếng tên này cất giữ bị anh uống hết rồi.

Trương Dương hà hà cười một tiếng: Hồng phấn tặng giai nhân, rượu ngon tặng anh hùng,rượu của anh ta đi vào trong bụng tôi mới không phí phạm.

Đinh Triệu Dũng cười nói: Cũng phải, trong mấy người chúng ta kể ra anh là người có thể uống nhất , cũng hiểu rượu nhất, đám rượu của Lương Thành Long chính là chuẩn bị cho anh.

Trương Dương nói: Gần đây việc làm ăn thế nào?

Đinh Triệu Dũng nói: Cũng không tệ lắm, tôi bán buôn linh kiện ở quảng trường kỹ thuật số Mộng Thần Nam Tích, việc làm ăn rất tốt. Gã chuyển chủ đề nói: tình hình chiêu thương Mộng Thần rất tốt, người làm IT của các nơi cả nước đều hứng thú mãnh liệt đối với bên đó, tôi thật sự là không biết Kiều Mộng Viện xuất phát từ suy nghĩ như thế nào, việc làm ăn còn đang tốt như vậy, lại đã đem quảng trường kỹ thuật số Mộng Thần chuyển nhượng đi, làm vậy phải tổn thất không ít tiền.

Nhắc tới Kiều Mộng Viện, Trương Dương cũng không khỏi thở dài một hơi, thấp giọng nói: Cũng chẳng phải bởi vì phiền toái Kiều Bằng Cử gây sự hay sao, sự việc toàn thế giới tập trung tiền mặc dù không truy cứu trách nhiệm của anh ta nhưng rất nhiều khoàn tiền anh ta phải trả, chỉ dựa vào chính ta lấp không nổi lỗ hổng này, cho nên Kiều Mộng Viện chấm dứt toàn bộ nghiệp vụ của mình, lấy lượng lớn tiền mặt trợ giúp anh ta giải quyết khó khăn.

Đinh Triệu Dũng cảm thán nói: Kiều Mộng Viện thật sự rất không đơn giản, có được sự cứng rắn thế này, rất ít cô gái có thể làm được như cô ấy.



Trương Dương gật đầu, vô cùng đồng ý với Đinh Triệu Dũng, từ sau khi Kiều Mộng Viện rời khỏi Bình Hải, không chủ động liên lạc cùng Trương Dương, trong đó Trương Dương gọi một lần điện thoại, Kiều Mộng Viện chỉ đơn giản hàn huyên hai ba câu, trong khoảng thời gian này, hắn có gọi thêm điện thoại mấy lần, mấy lần cô đều tắt máy, Trương Dương rất là lo lắng đối với tình hình Kiều Mộng Viện của, lần này trước khi đến kinh thành cần phải phải giành thời gian gặp mặt cô ấy.

Đinh Triệu Dũng nói: Kiều Bằng Cử lần này có thể thoát một kiếp nạn cũng xem như may mắn.

Trương Dương nói: Kiều lão mặc dù đã nghỉ hưu, nhưng sức ảnh hưởng chính trị vẫn còn.

Đinh Triệu Dũng nói: “Có lẽ không lớn được như trước nữa, nếu không bí thư Kiều tại sao lại rời khỏi Bình Hải?”

Trương Dương cười nói: “Triệu Dũng, anh cũng hứng thứ với chính trị từ khi nào thế?”

Đinh Triệu Dũng nói: “Cha tôi cũng sắp về hưu rồi, tôi có thể nhận ra, gần đây ông cũng rất không vui vẻ, vì vậy thường xuyên an ủi ông ấy.”

Trương Dương nói: “Đây gọi là hội chứng về hưu, gần giống với hội chứng tiền hôn nhân.”

Đinh Triệu Dũng cười ha ha nói: “Anh vừa nói như vậy, tôi suýt nữa quên là đang nói đến đâu rồi, đúng rồi, giờ đây quảng trường kỹ thuật số Mộng Thần đã đổi tên rồi, gọi là quảng trường kỹ thuật số An Thái.”

Trương Dương vừa nghe liền biết việc đổi tên này có liên quan đến An Đạt Văn.

Đinh Triệu Dũng nói: “An Đạt Văn của Hồng Kong Thế Kỷ đã tiếp nhận quảng trưởng kỹ thuật số Mộng Thần, người này thế nào?”

Trương Dương không hề có thiện cảm với An Đạt Văn: “Chẳng ra sao cả, một tiểu tử mà lừa dối cả chị mình, anh cảm thấy sẽ thế nào?” Có điều hắn ngay lập tức lại nói: “Anh đừng chịu ảnh hưởng của tôi, mọi người làm ăn thì phải nói chuyện làm ăn, tiểu tử này là một kỳ tài kinh doanh đấy, An gia từng có một thời gian lụi bại, sau khi cậu ta tiếp tay Thế Kỷ An Thái, rất nhanh liền phục hưng An gia, có chút bản lĩnh.”

Đinh Triệu Dũng cười nói: “Tôi cũng nghe nói cậu ta là một thiên tài kinh doanh, vốn dĩ muốn liên lạc với cậu ta qua quan hệ của anh, nhưng giờ đây xem ra không cần thiết như vậy nữa.”

Trương Dương cười nói: “Anh không nhắc đến còn đỡ, tiểu tử đó có chút không vui với tôi, nếu như nhắc đến tôi, không chừng cậu ta sẽ tìm cách để hại anh đấy.”

Đinh Triệu Dũng nói: “Giờ đây tôi hơi hối hận rồi, lúc đầu không mua mặt bằng trong tay Kiều Mộng Viện về.” Lúc đầu gã chỉ là thử xem thế nào, giờ đây mặt bằng đều là thuê cả, bởi lúc đầu nguyên tắc của Kiều Mộng Viện là mặt bằng chỉ cho thuê chứ không bán, có điều nếu như Đinh Triệu Dũng sớm lợi dụng quan hệ giữa họ, mua lại mặt bằng có lẽ chẳng có chút vấn đề gì, giờ đây Kiều Mộng Viện chuyển nhượng quảng trường kỹ thuật số Mộng Thần cho An Đạt Văn, Đinh Triệu Dũng muốn mua lại có lẽ không còn dễ dàng như vậy nữa.

Trương Dương nói: “Quảng trường Nam Lâm Tự của Giang Thành cũng đã bị cậu ta mua về rồi, không thể hiểu nổi tiểu tử này, hình như đột nhiên rất chú ý đến Bình Hải vậy.”

Đinh Triệu Dũng nói: “Anh cứ làm quan của anh cho tốt là được rồi, anh không hiểu về chuyện làm ăn đâu.”


Trương Dương nói: “Tôi phát hiện giờ tôi làm quan cũng không tốt nữa rồi, cảm giác làm quan không được tự do như lúc đầu nữa, làm việc gì cũng phải thu chân thu tay.”


Đinh Triệu Dũng cười hì hì nhìn Trương Dương: “Có phải vì nhạc phụ đại nhân của anh là bí thư tỉnh ủy, nên anh có áp lực tâm lý không?”


Trương Dương uống một hớp rượu lớn rồi nói: “Không giấu gì anh, tôi thật sự có chút áp lực, trước đó khi ông ấy là tỉnh trưởng, tôi không có cảm giác như thế này, nhưng giờ đây đột nhiên cảm thấy mình nằm trong tầm chú ý của tất cả mọi người, nhất cử nhất động của tôi đều bị mọi người nhìn chằm chằm, tôi làm việc gì cũng phải cẩn thận, không được sai sót một chút nào, có phải là tôi nghĩ quá nhiều không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK