Trương Dương cười cười, nửa phần sau không nói ra, hắn thừa dịp nắm tay dò xét mạch môn của Lâm Thanh Hồng, phát hiện Lâm Thanh Hồng tự nhiên có thai. Trương Dương nói ra đến bên mép, nhưng lập tức lại nghĩ tới chuyện này không nên nói ra, quan hệ của Lâm Thanh Hồng và Lương Thành Long vẫn còn rất khó nói, Trương Dương không khỏi nhớ tới lần trước tại Nam Tích, Lương Thành Long sử dụng thôi tình dược mà mình cho hắn làm bậy với Lâm Thanh Hồng, lẽ nào cũng là đêm đó, Lâm Thanh Hồng châu thai ám kết? Trương Dương cảm giác chuyện này càng ngày càng thú vị, nếu như đứa nhỏ trong bụng Lâm Thanh Hồng là của Lương Thành Long, như vậy vụ ly hôn của hai người chín phần là không thành rồi
Tần Thanh cười nói: Đúng vậy, chúng ta là bạn bè, lâu như vậy không gặp, ngày đại hỉ, không ai muốn đùa với bạo lực cả! Tần Thanh quan sát cẩn thận, động tác vừa rồi của Trương Dương cô ấy thấy rất rõ, cô ấy nói như vậy ý là giúp Trương Dương giải vây.
Trương Dương vội vàng nói: Đúng vậy, đúng vậy, bạn bè gặp mặt là đại hỷ sự, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, buôn bán phải được nhân nghĩa còn, mọi người nói đúng không? Tất cả mọi người đều gật đầu, cơn tức của Lâm Thanh Hồng rõ ràng không còn như vừa rồi.
Lương Thành Long bị cô ấy quở trách vài câu, trong lòng không khỏi có chút phiền muộn, rút ra một điếu thuốc muốn mòi, nhưng phát hiện Lâm Thanh Hồng đang trừng mắt nhìn hắn, sợ đến nổi Lương Thành Long ném điếu thuốc lên trên bàn.
Trương Dương nói: Tôi ghét nhất là người khác hút thuốc, làm vậy gì, đêm nay có phụ nữ ở đây, chúng ta chiếu cố chút đi.
Lâm Thanh Hồng nói: Có người cũng không biết chiếu cố cảm thụ của người khác.
Tần Thanh cười nói: Lâm tổng ngày hôm nay tâm tình không tốt, Trương Dương, cậu ở Nam Võ có phải đắc tội cô ấy không ?
Trương Dương cười nói: Đúng vậy, tôi ở Nam Võ đã làm Lâm tổng uống say, chị Thanh Hồng, chị đại nhân không chấp tiểu nhân, chị trà trộn giang hồ nhiều năm như vậy, không cần phải chấp nhất với một tôm tép nhỏ mới ra đời như tôi, như vậy . . . Tôi bồi tội với chị một ly!
Lâm Thanh Hồng thở dài nói: Không cần, những lời này của cậu tôi nghe rõ ràng, không cần quanh co lòng vòng nói tôi già.
Trương Dương cười nói: Không dám không dám, tôi cảm thấy chị còn hấp dẫn hơn lần trước tôi gặp chị, lúc trước chị lịch lãm, thế nhưng ít có mùi vị ôn nhu của phụ nữ, hiện tại không giống, cả người giống như thay da đổi thịt, mùi vị phụ nữ càng ngày càng đủ, tri tính mỹ, nữ tính mỹ, mẫu tính mỹ tất cả chị đều chiếm!
Lâm Thanh Hồng trong lòng thầm mắng Trương Dương nói bậy.
Trương Dương quay sang cười tủm tỉm hỏi những người khác: Các người cảm thấy Lâm tổng đẹp không? Mọi người gật gật đầu..
Lương Thành Long cũng gật đầu, hắn càng ngày càng phát hiện mình không thể rời khỏi Lâm Thanh Hồng, quả thật như lời Trương Dương nói, Lâm Thanh Hồng càng ngày càng có mùi vị phụ nữ, hắn thầm mắng mình, sao lúc trước không phát hiện ra?
Lâm Thanh Hồng dù sao nhìn quen sóng gió, lúc này đã trấn định xuống, cô ấy cười nói: Trương Dương cậu đừng ở chỗ này đem tôi làm trò cười.
Lương Thành Long bạo gan nói một câu: Trương Dương, cậu đừng khi dễ Thanh Hồng nhà tôi, chọc giận tôi, tôi trở mặt với cậu đấy!
Lâm Thanh Hồng nói: Anh là anh tôi là tôi! Tuy rằng vẫn nhấn mạnh phân chia giới hạn, bất quá thái độ đã không còn kiên quyết giống như lúc đầu. Viên Ba giơ ly rượu lên nói: Nào, các vị bằng hữu, vì chúng ta tương phùng tại Nam Tích, vì chúng ta lại một lần nữa ngồi cùng nhau, vì nghênh tiếp khiêu chiến mới, chúng ta làm một ly.
Ngoại trừ Lâm Thanh Hồng tất cả mọi người đều nâng ly rượu, Lâm Thanh Hồng chỉ uống nước, cô ấy giải thích nói: Hai ngày nay dạ dày khó chịu. . . Nói còn chưa xong, đã xoay người chạy đi ra ngoài.
Mọi người sửng sốt, cùng nhau đem ánh mắt nhìn phía Trương Dương, Lương Thành Long vô cùng kinh ngạc nói: Xảy ra chuyện gì vậy?
Trương Dương vẻ mặt vô tội nói: Tôi cũng không biết, cô ấy là vợ của cậu, cậu đừng hỏi tôi!
Tần Thanh nói: Lương Thành Long, anh còn không nhanh chóng đuổi theo xem?
Lương Thành Long có chút do dự: Ta sợ cô ấy mất hứng!
Trương Dương mắng: Hèn nhát, đến lúc cậu biểu hiện rồi.
Viên Ba đẩy hắn một cái, Lương Thành Long lúc này mới lấy dũng khí đứng lên, đi theo ra ngoài.
Hắn vừa ra khỏi cửa, mọi người đem ánh mắt hướng về Trương Dương, Triệu Thiên Tài hiếu kỳ nói: Chuyện gì xảy ra vậy, tôi thấy bọn họ hình như có vẻ không đúng.
Trương Dương nói: Đừng hỏi tôi, chuyện của người ta chúng ta đừng xen vào.
Viên Ba nói với Thường Hải Thiên: Hải Thiên, nghe nói cậu rút lui khỏi nhà máy chế thuốc Giang thành?
Thường Hải Thiên cười nói: Đúng, nhưng mà hiện tại đã thành thất nghiệp rồi, đang chuẩn bị đến đây đi theo ông chủ Viên đây.
Viên Ba sảng khoái gật đầu nói: Nếu như cậu nguyện ý đến đây, tôi cầu còn không được, tổng giám đốc của Hải Thiên, thế nào? Tôi đem quyền quản lý ở đây giao cho cậu, như vậy tôi có thể đi chiếu cố bên Đông Giang. Viên Ba nói rất chân thành.
Thường Hải Thiên cười cười nói: Ông chủ Viên, tôi không có làm qua quản lý khách sạn.
Viên Ba nói: Quản lý đều là tương thông, một xí nghiệp lớn như vậy mà cậu có thể quản lý được, càng không cần phải nói cái khách sạn Hải Thiên này.
Trương Dương cười ha hả nói: Viên ca, Hải Thiên rời khỏi Giang thành cũng là dự định tự lập nghiệp.
Viên Ba lúc này mới hiểu được, gật đầu nói: Mỗi người có chí riêng, cái khách sạn Hải Thiên của tôi cũng không dung nổi Bồ Tát lớn này.
Thường Hải Thiên khiêm tốn nói: Ông chủ Viên khách khí, thấy sự nghiệp của cậu rất tốt, tôi cũng vô cùng hâm mộ.
Trương Dương nói: Cậu tên là Thường Hải Thiên, khách sạn này là Hải Thiên, hình như thật sự có chút duyên phận.
Mọi người vừa nghe, không phải thế chứ, đích thật là chuyện như vậy.
Thường Hải Thiên nói: Tất cả mọi người đều là bạn bè, tôi cũng không cần phải giấu diếm, tôi chuẩn bị mở một nhà máy thực phẩm bảo vệ sức khoẻ phẩm, đã làm gần xong hết rồi, lúc đầu tôi thật sự chuẩn bị dùng cái tên công ty bảo vệ sức khoẻ Hải Thiên, nhưng ngày hôm nay đi tới Hải Thiên ăn, tôi phát hiện như vậy thì lại xâm quyền.
Viên Ba cười nói: Cậu cứ dùng, tôi không kiện cậu xâm quyền đâu.
Thường Hải Thiên cười nói: Không phải sợ cậu kiện tôi, là sợ sau này sản phẩm của tôi đưa ra thị trường, người khác đầu tiên nghĩ đến cũng là khách sạn Hải Thiên.
Viên Ba nói: Có thể thành lập tập đoàn Hải Thiên, tôi cũng có hứng thú đối với thực phẩm bảo vệ sức khoẻ, nếu như cậu nguyện ý, tôi cũng tham gia cổ phần.
Thường Hải Thiên nói: Đa tạ ông chủ Viên, hiện nay vấn đề đầu tư đã hoàn toàn giải quyết, lúc đầu tôi cũng không dự định làm quy mô lớn, sản phẩm bảo vệ sức khoẻ chỉ là giai đoạn đầu, đầu tư càng lớn mạo hiểm càng lớn, tôi chuẩn bị làm cho vững chắc trước.”.
Viên Ba thấy Thường Hải Thiên dùng lời nói dịu dàng xin miễn đề nghị của mình, đã rõ ràng người ta muốn làm một mình, bất quá ngẫm lại Thường Hải Thiên là con trai của bí thư thị uỷ Lam Sơn Thường Tụng, em trai của hắn Thường Hải Long trong ngành trang sức cũng rất có tiếng, phương diện tài chính hẳn là không tồn tại vấn đề, hạng mục mà người khác xem trọng, khẳng định sẽ không chia đơn giản cho mình một phần.
Tần Thanh nói: Hải Thiên, cậu dự định quay về Lam Sơn gây dựng sự nghiệp sao?
Thường Hải Thiên lắc đầu nói: Thị trưởng Tần, tính tình của ba tôi chị hẳn là cũng biết, ông lo lắng nhất là người khác nói bậy bạ, sợ người khác nói ông lợi dụng chức quyền sáng tạo tiện lợi cho con cái, lần này tôi bởi vì gây dựng sự nghiệp độc lập mà đã bị ông mắng rất nhiều.
Thường Hải Long cười nói: Anh, lúc trước em chẳng phải cũng vậy sao, tập làm quen là tốt, lão gia tử muốn mắng thì mắng, ai kêu ổng là ba của chúng ta.
Người trên bàn lại nở nụ cười.
Tần Thanh nói: Vậy tính phát triển tại đâu ngoài Lam Sơn?
Thường Hải Thiên nói: Tôi khảo sát một nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ ở Tĩnh Hải, bởi vì kinh doanh không tốt, hiện nay đã sắp đóng cửa, tôi dự định đem cái nhà máy này thu mua lại, phương diện giá cả cũng bàn gần xong rồi, thuận lợi mà nói, tháng này có thể ký hẹn.
Thường Hải Long chưa từng nghe đại ca nói ra chuyện này, hắn vô cùng kinh ngạc nói: Anh, anh hành động rất nhanh.
Thường Hải Thiên nói: Thấy em cứ đổi ô tô một chiếc rồi lại một chiếc, làm đại ca anh cũng nóng ruột, nếu không nỗ lực, tôi sẽ thành người không có tiền đồ nhất trong nhà.
Sao có thể, ba coi trọng nhất vẫn đều là anh.
Lương Thành Long đi tới ngoài toilet nữ, nghe được tiếng nôn mửa của Lâm Thanh Hồng, hắn do dự một chút, lấy hết dũng khí đi vào.
Lương Thành Long thân thiết nói: Thân thể khó chịu?
Lâm Thanh Hồng không nói chuyện.
Lương Thành Long nói: Cảm thấy. . . em có chút không đúng. . .
Lâm Thanh Hồng mắt phượng trợn tròn: Anh nói nhảm cái gì vậy? Nói xong lại cảm giác buồn nôn, ghé đầu xuống mà ônn, Lương Thành Long nhân cơ hội vỗ phía sau lưng của cô.
Lúc này phía sau truyền đến một tiếng thét chói tai, một phụ nữ trung niên đi ra, thấy một người nam xuất hiện trong toilet nữ, thét chói tai cũng là phản ứng bình thường. Bà ấy chất vấn Lương Thành Long: Cậu là một thằng đàn ông mà có xấu hổ hay không, sao chạy tới toilet nữ?
Lương Thành Long không để ý tới bà ấy, nhưng không ngờ người phụ nữ trung niên không buông tha, xông lên đẩy đẩy hắn nói: Nhanh chóng đi ra ngoài!
Lương Thành Long quay người lại trừng mắt với bà ta, giận dữ hét: Con mắt của bà nằm ở đâu thế, tôi đến chăm sóc cho vợ của tôi!
Cậu. . .
Cậu cái gì mà cậu? Còn lải nhải nữa, tôi đập chết bà đấy!
Người phụ nữ trung niên bị doạ, môi co quắp một chút, cuối cùng không dám nói nữa, cúi đầu xám xịt đi ra.
Lâm Thanh Hồng nhìn bộ dạng Lương Thành Long đột nhiên nổi nóng, không biết vì sao bỗng nhiên nhịn không được lộ ra mỉm cười, cô ấy lập tức lại ý thức được mình không nên cười, nhanh chóng hồi phục vẻ lạnh lùng vừa rồi, nhưng này nụ cười lúm đồng tiền vẫn bị Lương Thành Long bắt được, Lương Thành Long muốn nói hai câu cho ấm lòng, nhưng Lâm Thanh Hồng vội vã đi.
Lương Thành Long đuổi tới hành lang, thân thiết nói: Thanh hồng. . .em . . . em không phải mang thai chứ?
Lâm Thanh Hồng quay người lại, căm tức nhìn Lương Thành Long nói: Có liên quan đến anh sao?