Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Liêm Minh là một người khôn ngao, bản thân lại là luật sư, nên cái miệng đặc biệt lưu loát, không bao lâu sau đã lập tức làm cho các chú bác ở đây cười ha hả, Điền Khánh Long cười nói : "Đúng là du học sinh trở về, ánh mắt không tầm thường, con trai của tôi lớn tuổi hơn Liêm Minh không ít, nhưng ngoại trừ uống rượu ra, thì nhìn thấy người ngay cả một câu chào cũng không có ..."

Cao Trọng Hòa ngoài miệng tuy rằng hay mắng Cao Liêm Minh, nhưng mà trong lòng lại rất vui vẻ, trong đội ngũ cán bộ tỉnh ủy, con cái làm ăn thành công thì có khối người, nhưng mà luận về thành tích học tập, thì con trai của ông lại nổi tiếng nhất không cần nghi ngờ, đi du học ở nước Mỹ về, thành công lấy được giấy phép luật sư, trên người của Cao Liêm Minh đã được phủ lên ánh sáng của tuổi trẻ đầy hứa hẹn.

Loan Thắng Văn hỏi : "Liêm Minh lần này trở về dự định ở lại bao lâu?"

Cao Liêm Minh nói : " Chú Loan, con dự định phát triển trong nước ..."

Cao Trọng Hòa cũng là lần đầu tiên nghe được quyết định của con trai, cho nên sửng sốt một chút, nhưng mà ông cũng không có hỏi tiếp, có thể con trai chỉ là thuận miệng nói ra thôi.

Loan Thắng Văn cười nói : "Trong nước tốt, trong nước rất tốt! Bây giờ quốc gia chúng ta đang phát triển với tốc độ cao, rất cần những người trẻ tuổi như con. Sau này những người trẻ tuổi như con sẽ trở thành chủ lực trong lực lượng xây dựng quốc gia"

Cao Liêm Minh nở nụ cười nói : "Bây giờ gió đã đổi chiều rồi, không còn lưu hành trường phái rùa biển, mà lưu hành trường phái rong biển!"

Loan Thắng Văn ngạc nhiên nói : "Cái gì mà trường phái rong biển, chú chưa nghe nói bao giờ cả?" Mọi người trên bàn cũng nhìn Cao Liêm Minh.

Cao Liêm Minh vui vẻ nói : "Nước ngoài trở về chờ sắp xếp việc làm, nói nghe văn vẻ chính là phái rong biển!"

Tất cả mọi người đều nở nụ cười, ngay cả Cao Trọng Hòa từ trước đến giờ vô cùng nghiêm túc cũng không nhịn được cười mắng : " Chỉ biết nói bậy, thằng nhóc này, con chỉ giỏi có cái đó!"

Trương Dương vốn chuẩn bị buổi chiều sẽ trở về Nam Tích, nhưng mà hắn chưa kịp đi thì đã nhận được điện thoại của Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã đến Đông Giang họp, đang tính đợi hắn về Nam Tích sẽ gặp mặt.

Từ sau khi Trương Dương rời khỏi Giang thành, thì giữa hai người cũng đã ít có liên hệ, này này cũng có liên quan đến khúc mắc của Đỗ Thiên Dã, ông luôn cảm thấy rằng mình đã đối xử không tốt với Trương Dương, tuy rằng khi Trương Dương rời khỏi Giang thành, ông cũng bày tỏ sự áy náy ngay mặt đối với Trương Dương, nhưng vẫn luôn cảm thấy khó chịu trong lòng, mãi cho đến khi Trương Dương được trọng dụng, đến Nam Tích vài ngày thì được bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên giao quyền tổng chỉ huy xây dựng trung tâm thể dục mới, lúc này Đỗ Thiên Dã mới cảm thấy trong lòng thoải mái một chút, lần này đến Đông Giang họp, thấy rằng Nam Tích cách Đông Giang không xa, cho nên mới gọi cú điện thoại này.

Trương Dương nghe nói Đỗ Thiên Dã đang ở Đông Giang, cũng sảng khoái nói cho ông ta biết mình cũng đang ở chổ này, sau khi hỏi chổ ở của Đỗ Thiên Dã xong liền đón xe đi qua.

Đỗ Thiên Dã ở tại nhà khách chính phủ, lần này ông đến đây một là vì họp, hai là vì gặp mặt vài lãnh đạo, báo cáo công tác xây dựng sân bay với bọn họ, cũng như kế hoạch phát triển sau này của Giang thành. Toàn bộ buổi sáng nay Đỗ Thiên Dã ở trong phòng họp, buổi chiều không có làm gì, lúc này vừa mới ăn cơm trưa xong, đang nghỉ ngơi trong phòng họp.

Khi Trương Dương đi nhà khách chính phủ tỉnh, thì thấy được thư ký Giang Nhạc của Đỗ Thiên Dã đang đứng chờ hắn, Trương Dương không khỏi nở nụ cười.

Giang Nhạc thấy Trương Dương xuống xe. liền tươi cười ra đón, giành trả tiền xe luôn, Trương Dương nói : "Có cần long trọng như vậy không? Bí thư Đỗ còn kêu cậu ra đây chờ tôi nữa"

Giang Nhạc cười nói : "Không phải là bí thư Đỗ kêu tôi, mà là tôi nghe nói lãnh đạo cũ đến, đương nhiên là phải xuống nghênh tiếp rồi" Mấy năm nay Giang Nhạc đi theo bên cạnh Đỗ Thiên Dã, ánh mắt đương nhiên được đề cao lên rất nhiều, cái miệng cũng biết nói chuyện hơn lúc xưa rất nhiều.

Trương Dương gật đầu nói : "Không uổng công tôi nâng đỡ cậu, coi như là không quên tôi" Giang Nhạc sở dĩ có thể trở thành thư ký cho Đỗ Thiên Dã cũng là nhờ một tay của Trương Dương đề cửa cả, khi mà Trương Dương đến Giang thành cục du lịch của Giang thành làm việc, thì Giang Nhạc chính là thủ hạ làm việc cho hắn, cũng chính là trợ thủ đắc lực đầu tiên của Trương Dương.

Giang Nhạc nói : "Uống nước nhớ nguồn, chủ nhiệm Trương chính là quý nhân của tôi"

Trương Dương cười cười nói : "Cái miệng của cậu sao lại ngọt thế? Vừa mới uống mật vào à?"

Giang Nhạc nói : "Chủ nhiệm Trương, tôi có việc cầu ngài"

Trương Dương cũng đã đoán được thằng nhãi này mười phần là có chuyện tìm mình rồi, hắn vừa đi vào trong khách sạn, vừa nói : "Nói đi!"

Giang Nhạc nói : "Bây giờ không tiện n ói, chờ ngài và bí thư Đỗ nói chuyện xong, tôi tiễn ngài ..."

Trương Dương có chút kinh ngạc nhìn Giang Nhạc một cái, phát hiện ra vẻ mặt của hắn ta ít nhiều gì cũng có chút sợ hãi, trong lòng thầm đoán, thằng nhãi này không phải là vừa mới phạm vào sai lầm gì đó chứ?

Giang Nhạc dẫn Trương Dương vào trong phòng của Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã vừa mới ngủ trưa dậy, đang ở trong phòng tắm rửa mặt, nghe thấy tiếng mở cửa, liền lớn tiếng nói : "Trương Dương đến rồi à, ngồi trước đi, tôi rửa mặt xong là ra"

Trương Dương vui vẻ đi đến ghế sô pha ngồi xuống, thấy trên bàn có một ấm trà, thế là tự rót trà cho mình không chút khách khí.

Đỗ Thiên Dã vừa lau mặt vừa đi ra, thấy Trương Dương đang ngồi trên sô pha nhâm nhi đồ uống, không khỏi cười mắng : "Cậu chưa bao giờ xem mình là người ngoài cả, tôi cho cậu uống à?"

Trương Dương nói : "Đừng có trừng mắt dựng râu với tôi, lúc trước tôi cho ông mặt mũi, cũng bởi vì ông là cấp trên của tôi, bây giờ tôi không còn do ông quản"

Đỗ Thiên Dã đi qua, vươn tay cốc vào đầu của hắn một cái, đương nhiên cái này không có ác ý gì rồi.

Trương Dương cười nói : "Đầu của đàn ông ngực của đàn bà, chỉ có thể nhìn không thể sờ, một chút điểm lễ phép như vậy mà bí thư thị ủy như ông cũng không hiểu sao?"

Đỗ Thiên Dã tiện tay ném khăn mặt lên trên bàn, cũng cầm lấy ấm trà rót cho mình một ly rồi uống một ngụm, sau đó mới nhíu nhíu mày nói : "Trà này sản xuất tại Xuân Dương, gần đây nguồn tiêu thụ không tồi, bán đến trong tỉnh luôn, cảm thấy thế nào?"

Trương Dương nói : "Không ngon lắm, chua, ê răng!"

Đỗ Thiên Dã nói :" Bây giờ khẩu vị của dân chúng đã thay đổi, thích ăn và uống loại thực phẩm có màu xanh tự nhiên, loại trà này cũng đúng lúc theo kịp thời đại"

Trương Dương cũng lưu ý đến nhãn hiệu trên hộp trà cạnh bàn, tập đoàn Dịch Lang Xuân Dương.

Đỗ Thiên Dã đánh giá Trương Dương : "Không tồi, đường làm quan rộng mở, một bước lên mây"

Trương Dương tức giận nói : "Cái này ít nhiều gì cũng nhờ ông cả, nếu như không phải ông dùng một cước đá tôi ra khỏi vũng bùn, tôi làm sao mà có được cuộc sống hoàn mỹ như bây giờ"

Đỗ Thiên Dã nói : "Còn tức giận với tôi à, tâm đúng là nhỏ thật!"

Trương Dương cười nói : "Tôi cũng chẳng thèm nhớ đến chuyện này làm gì"

"Vậy sao bình thường ngay cả gọi điện liên lạc với tôi cũng lười gọi?"

Trương Dương nói "Bận, thật sự là quá bận rộng, từ khi bí thư Từ giao đại hội tỉnh cho tôi, toàn bộ tinh lực của tôi đều tập trung vào chuyện này cả"

Đỗ Thiên Dã nói : "Lão Từ cũng có ánh mắt thưởng thức nhĩ!"

Trương Dương nói : "Không phải là ánh mắt của ông ta tốt, mà là năng lực của tôi mạnh, vàng đặt ở đâu thì cũng sẽ phát sáng thôi"

"Bớt khoác lác đi, tôi nghe nói giữa cậu và bí thư Từ hình như không được yên ắng"

Trương Dương cười nói : "Ông nghe cái tin tức này từ đường nhỏ nào thế?"

Đỗ Thiên Dã nói : "Tôi vốn tưởng rằng cậu đi đến một chổ mới thì sẽ cúi thấp một thời gian, ai mà ngờ rằng, cậu vừa mới đến được vài ngày, thì đã bắt đầu chứng nào tự nấy, muốn giành được hạng nhất trong cả hai bảng huy chương và bảng thành tích ..."

Trương Dương ngượng ngùng cười cười nói : "Chuyện này cũng truyền đến lổ tai của ông à ..."

Đỗ Thiên Dã cười nói : "Phàm là những người làm thể dục nghe đến chuyện này thiếu chút nữa đã cười đến đau bụng, cơ sở thể dục của Nam Tích như vậy mà cậu cũng dám nói như thế"

Trương Dương nói : "Từ trước đến giờ tôi đều làm những cái mà người khác không dám ..."

Đỗ Thiên Dã nói : "Gan lớn cũng là chuyện tốt, nhưng mà mọi việc đều có giới hạn, được rồi, tôi cũng lười nói với cậu, có nói, cậu cũng không thay đổi"

Trương Dương vẫn tương đối quan tâm đến chuyện sân bay, tuy rằng hắn đã rời khỏi Giang thành, nhưng mà đối với cái hạng mục này thì hắn vẫn còn rất nhiều tình cảm rất sâu, hắn thấp giọng nói : "Công trình sân bay mới tiến triển như thế nào rồi?"

Đỗ Thiên Dã nói : "Coi như không tồi, bây giờ phó thị trưởng Lý đang phụ trách hạng mục này, công tác cụ thể đều do Thường Lăng Phong làm, hai ngày trước tôi còn đặc biệt tìm cậu ta nói chuyện, kêu cậu ta an tâm làm việc, tôi đề bạt cậu ta lên làm phó tổng chí huy hiện trường, còn chuẩn bị cho cậu ta đãi ngộ cấp phó xử ..."

Trương Dương nghe đến đó liền hiểu, những lời này của Đỗ Thiên Dã là đang nói cho mình nhe, Trương Dương nói : "Ông không sợ tôi lấy người đi sao?"

Đỗ Thiên Dã cũng ngượng ngùng cười nói : "Thường Lăng Phong là một nhân tài hiếm có, hắn và cậu có quan hệ mật thiết, bây giờ cậu xây dựng trung tâm thể dục mới, tôi đương nhiên là cậu sẽ đến rút củi ở đáy nồi này, công trình sân bay mới thật sự không thể thiếu hắn, chuyện này cậu cũng đừng trách tôi bất nghĩa, cho dù cậu muốn lấy, tôi cũng sẽ không cho phép"

Trương Dương trừng mắt tức giận nhìn Đỗ Thiên Dã, nói : "Lão Đỗ ơi lão Đỗ, ông thật sự đúng là một kẻ lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, tôi nói là sẽ lấy Thường Lăng Phong đi sao?"

Đỗ Thiên Dã thở dài nói : "Người anh em, tôi biết cậu không phải loại người như vậy, nhưng mà tôi phải nói rõ ràng, hiện giờ những ngày của tôi cũng không được khá giả"

Cách đây không lâu, giữa Đỗ Thiên Dã và Trương Dương đã không thể nào nói chuyện thoải mái không cố kỵ như những ngày trước được, loại trạng thái này vẫn tiếp tục kéo dài cho đến ngày hôm nay, nhưng lúc này lại bỗng nhiên khôi phục lại, cũng là bởi vì tình bạn của bọn họ chẳng bao giờ thay đổi cả, chỉ là vị trí quyết định quan hệ, bây giờ tuy rằng cách nhau xa, nhgma2 quan hệ lại có cảm giác như gần gũi hơn nữa.

Trương Dương nói : "Có phải là Tả Viên Triệu lại cho người ngáng chân ông không?"



Đỗ Thiên Dã nói : "Không phải nguyên nhân một mình hắn ta, cải cách xí nghiệp Giang thành năm nay gia tăng, xây dựng thành phố cũng đang được triển khai trong toàn bộ phạm vi, gần đây trong khắp thành phố bắt đầu mọc lên những kiến trúc trái phép, đang chuẩn bị xây dựng thành phố vệ sinh, nhưng đáng tiếc là triển khai công tác bất lợi!"

Trương Dương nghe đến mấy chữ kiến trúc trái phép, trong lòng chợt khẽ động, hắn cũng đang đối mặt với vấn đề tương tự ở Nam Tích đây.

Đỗ Thiên Dã cảm thán : "Nếu như cậu còn ở bên cạnh tôi thì tốt rồi!"

Trương Dương cười nói : "Gặp phải chuyện phá phách cướp bóc thì liền nghĩ đến tôi"

Đỗ Thiên Dã nói : "Thấy câu bây giờ, trong lòng tôi cũng cảm thấy vui mừng ..."

Trương Dương đương nhiên rõ ràng Đỗ Thiên Dã vẫn còn cảm thấy áy náy vô cùng về chuyện xử lý sân bay mới, hắn mỉm cười nói : "Con người chúng ta phải học hỏi đi về phía trước, đừng nghĩ mãi đến những chuyện quá khứ"

Đỗ Thiên Dã cũng là một người rộng rãi, trải qua cuộc nói chuyện ngày hôm nay với Trương Dương, khúc mắc trong lòng ông cũng đã được mở ra hoàn toàn, Đỗ Thiên Dã nói : "Có đôi khi, bước đi nhanh quá cũng chưa chắc đã là chuyện tốt ..."

Trương Dương nói : "Những người làm thuộc hạ như chúng tôi có đôi khi đều là thân bất do kỷ, chân của những lãnh đạo các người bước quá lớn, chúng tôi phải chạy nhanh mới đuổi kịp ..."

Đỗ Thiên Dã gật đầu, ông lại uống trà, uống xong lại nói : "Biết gì không? Điều cậu đến Nam Tích là chủ ý của ai?"

Trương Dương nói : "Không phải là Hạ Bá Đạt đã điều tôi đến sao?"

Đỗ Thiên Dã nói : "Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng mà ngày hôm nay trong cuộc họp gặp phải bí thư trưởng Diêm Quốc Đào, tôi mới biết được là ông ta ..."

"Tôi không có giao tình gì với ông ta cả!" Trương Dương nghe thấy tin tức này liền cảm thấy rất là khó tin.

Đỗ Thiên Dã nói : "Lúc đầu tôi cũng không rõ nữa, vì sao Hạ Bá Đạt lại cần cậu, lúc đó bởi vì mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên, cho nên tôi không có đủ tỉnh táo để nhìn manh mối của sự việc, sau này bởi vì chuyện của sân bay mới, tôi bị bí thư Kiều phê bình rất nhiều, lúc đó ông ta đã dùng phương pháp ý ngoài lời nói để phê bình kín đáo tôi ..."

Trương Dương đã hiểu rõ chút chút, mình được điều đến Nam Tích đảm nhiệm chủ nhiệm ủy ban thể dục hẳn là do Kiều Chấn Lương bày mưu đặt kế, cho đến ngày hôm nay hắn cuối cùng đã rõ ràng được nguyên nhân hậu qảu của sự việc này.

Đỗ Thiên Dã nói : "Chính trị là một môn học vấn sâu không thể đo lường, tôi càng lăn lộn lâu trong thể chế, thì càng cảm thấy không thật, bên cạnh chúng ta đều là mê hoặc và cạm bẫy, chỉ cần hơi vô ý một chút là sẽ rơi xuống vạn sâu ngàn kiếp không phục"

Trương Dương cười ha hả nói : "Lão Đỗ, ông trở nên bi quan như vậy từ khi nào thế?"

Đỗ Thiên Dã nói :" Trong quan trường muốn tìm được một tình bạn chân chính thật sự là quá khó, cho nên tôi rất hối hận về quyết định lúc đầu ..."

Trương Dương cười, vươn tay ra vỗ vỗ lên mu bàn tay của Đỗ Thiên Dã : "Lão Đỗ, ông nên tìm một người phụ nữ, đừng kéo tôi nhập sâu vào tình cảm như vậy, tôi chịu không nổi đâu!"

Đỗ Thiên Dã cười mắng : "Cút đi, tôi không phải bê đê"

Trương Dương nói : "Bác Trần khỏe không?"

Đỗ Thiên Dã gật đầu nói : "Tôi vừa mới gặp xong, ông có kêu tôi nhắc nhở cậu đến, gần đây ông không thấy cậu đi thăm ông"

Trương Dương nói : "Chờ tôi giải quyết xong vụ lần này, cuối năm sẽ trở về, thăm mẹ tôi, đến núi Thanh Thai thăm bác Trần, đạo trưởng Lý nữa ..."

Đỗ Thiên Dã nói : "Được rồi, còn có một việc, Hải Sắt phu nhân chuẩn bị đầu tư vào núi Thanh Thai, muốn xây dựng một khu giải trí truyền hình hiện đại, đã ký hợp đồng với bên Xuân Dương rồi"

Trương Dương từ trước đến giờ vẫn không có hảo cảm gì với Hải Sắt phu nhân cả, hắn và Vương Quân Dao quen biết nhau từ sau vụ hắn dập Kim Toa, Trương Dương nói : "Người đàn bà này gây cho tôi một cảm giác khó chịu, hợp tác với bà ta cẩn thận thì vẫn hơn, điều tra rõ tiền của bà ta rốt cục có sạch sẽ hay không, tôi nghe nói bà ta làm ăn ở Mỹ có chút đen, lúc đầu phó thị trưởng Lý thiếu chút nữa bởi vì loại chuyện này mà té ngã"

Đỗ Thiên Dã cười mắng : "Yên tâm đi!"

Trương Dương và Đỗ Thiên Dã nói chuyên thật lâu, hai người có trao đổi về việc làm sao dở bỏ những kiến trúc trái phép, Trương Dương vừa mới đối mặt với vấn đề này, còn Đỗ Thiên Dã thì cũng đã bắt tay vào xử lý, ông ta dạy cho Trương Dương một phương pháp, đó chính là tìm đến lực lượng công an từ thành phố khác đến, bởi vì công an địa phương ít nhiều gì cũng có chút quan hệ, ngại nhất là quan hệ nhân tình, trong quá trình quy hoạch phá bỏ và di dời sẽ có chút luống cuống, mà công an từ bên ngoài đến xử lý thì lại khác, bọn họ không có nhiều quan hệ ở chổ này, đương nhiên là không có nhiều cố kỵ, chấp hành nhiệm vụ cũng sẽ mạnh mẽ và kiên quyết hơn.

Đỗ Thiên Dã đã cho Trương Dương một ý nghĩ cần được khai thác, hai người nói chuyện đến tận bốn giờ chiều, Trương Dương đứng dậy ra về, vốn hắn còn muốn mời Đỗ Thiên Dã đi ăn tối, chỉ là buổi tối Đỗ Thiên Dã còn phải đi tiệc cùng mấy lãnh đạo nữa, nên Trương Dương đành phải để sau.

Sau khi rời khỏi phòng của Đỗ Thiên Dã, Giang Nhạc lại ra tiễn hắn, thấy Giang Nhạc, Trương Dương mới nhớ đến chuyện mà hắn yêu cầu mình, hắn cười cười nói với Giang Nhạc : "Có cái gì thì cứ nói đi, cần gì phải nói chuyện riêng như vậy"

Giang Nhạc ngượng ngùng cười cười, đưa Trương Dương ra tận bên ngoài, Trương Dương chỉ chỉ vào một cái ghế dài bên ngoài nói : "Ngồi ở đây nói đi, trở về tôi còn có việc nữa"

Hai người ngồi xuống ghế dài, Giang Nhạc có vẻ như tâm thần bất yên, nhìn bốn phía một chút, xác định chắc chắn là xung quanh không có ai cả, mới nhỏ giọng nói : "Chủ nhiệm Trương, tôi ... tôi phạm sai lầm rồi"

Trương Dương cười nói : "Cậu phạm sai lầm thì không nên tìm tôi, cậu nên đi tìm bí thư Đỗ để nhận sai đi, bây giờ tôi không con quản cậu nữa"

Giang Nhạc nói : "Giang thành gần đây đang xử lý chuyện những kiến trúc trái phép phạm pháp, rất nihe6u2 người thân bạn bè đi tìm tôi, muốn tôi hỗ trợ, lúc đầu tôi còn từ chối, nhưng có vài mặt mũi tôi không thể không cho, vì thế tôi ... tôi liền gọi cho cục xây dựng thành phố để nói chuyện một chút"

Trương Dương không nói gì, hắn cũng rõ ràng thân phận địa vị của Giang Nhạc ngày hôm nay đã không còn như xưa nữa, không còn là một cán bộ nho nhỏ của phòng khai phá cục du lịch nữa, là thư ký của bí thư thị ủy, mà còn là tâm phúc của bí thư thị ủy, tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng mà một vài cán bộ ở Giang thành ít nhiều gì cũng phải nể mặt của hắn, người khác làm việc cho hắn không phải là vì hắn, mà là vì bí thư Đỗ chống đỡ phía sau lưng hắn.

Giang Nhạc nói : "Vốn cục trưởng Lý đã đáp ứng rồi, không ngờ rằng bí thư Đỗ lại lần lại tỏ thái độ kiên quyết trong việc xử lý những kiến trúc trái phép kia ..."

Trương Dương nói :" Nếu cậu không quản được thì cứ nói rõ với người thân bạn bè đi, đem nổi khổ của cậu nói rõ cho mọi người biết"

Giang Nhạc đem hết dũng khí trong người mình ra, nói : "nhưng mà .... tôi đã nhận của bọn họ ..."

Trương Dương ngạc nhiên nhìn Giang thành, sửng sốt một hồi lâu mới nói : "Thằng nhóc cậu ăn gan hùng mật báo à? Một thư ký mà dám nhận quà sao?"

Giang Nhạc làm vẻ mặt cầu xin nói : "Vốn tôi cũng không muốn nhận, nhưng mà ngại mặt mũi của người ta, cuối cùng đành phải nhận lý, nếu chuyện này giúp được cho bọn họ thì hoàn hảo, nhưng bây giờ mọi chuyện không được, tôi ..." Thằng nhãi này sắp khóc ra nước mắt rồi đây.

Trương Dương nói : "Vậy thì cứ đem đồ trả về đi"

Giang Nhạc nói : "Không trả lại được, lúc đầu cầu xin tôi thì giống như mấy đứa cháu vậy, bây giờ cả đám trở mặt còn nhanh hơn lật sách, còn nói nếu như tôi không làm chuyện này, thì sẽ đem chuyện tôi nhận quà công khai ra, mọi người cùng chết"

Trương Dương thở dài nói : "Tôi thấy cậu bình thường thông minh, tại sao đến thời điểm mấu chốt lại phạm phải sai lầm cấp thấp này thế, cậu vất vả lắm mới leo lên vị trí này, dễ lắm sao? Chỉ cần cậu làm tốt, mắt thấy sắp có thể lên chức rồi. Lăn lộn trong quan trường sợ nhất là kinh tế xảy ra vấn đề, tác phong sinh hoạt xuất hiện vấn đề, cậu nhận quà sau lưng bí thư Đỗ, chuyện này nếu như truyền ra ngoài, người ta sẽ nghĩ bí thư Đỗ như thế nào? Ông ta có thể tha cho cậu sao?"

Sắc mặt của Giang Nhạc trở nên trắng bệnh, nói : "Chủ nhiệm Trương, bây giờ tôi hối hận cũng đã muộn rồi, không nhận cũng được nhẫn, tôi làm sao bây giờ? Tôi nên làm sao bây giờ?"

Trương Dương nói : "Thẳng thắn được khoan hồng, chống đối bị nghiêm phạt, cậu đem tất cả những thứ đã nhận nộp lên cấp trên, tốt nhất là nên nói một tiếng với bí thư Đỗ, dũng cảm thừa nhận sai lầm"

Giang Nhạc gấp đến độ cả vành mắt đỏ lên : "Chủ nhiệm Trương, nếu như tôi đem chuyện này nói ra, bí thư Đỗ khẳng định sẽ đuổi tôi đi, sau này ... sau này tôi sẽ không còn tiền đồ gì nữa, tôi ..."

Trương Dương thật sự không ngờ rằng đến giờ phút này rồi mà chim vẫn chết vì mồi, người vẫn chết vì tiền : "Bây giờ mà cậu còn nghĩ đến tiền đồ con mẹ gì nữa? Lúc nhận tiền tài của người ta sao không nghĩ đến? Cậu lớn như vậy, mà không biết trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí sao? Cậu đúng là con mẹ nó ngu mà!"

Giang Nhạc gục đầu xuống, rất giống một con gà trống bại trận.

Trương Dương thấy bộ dạng uể oải của hắn cũng không đành lòng mắng tiếp, thấp giọng nói : "Nhận bao nhiêu?"

Giang Nhạc nói : "Tổng cộng ba ngàn, còn có một đồng hồ đeo tay"

Trương Dương nói : "Ít vậy thôi sao?"

Giang Nhạc cắn cắn môi, muốn nói lại thôi.

Trương Dương nhìn vẻ mặt của hắn liền biết hắn ta không chịu nói hết toàn bộ, trong lòng cảm thấy có chút hờn giận, làm bộ đứng dậy nói : "Cậu không nói thì thôi"

Giang Nhạc thấy Trương Dương muốn đi, vội vàng ôm lấy cánh tay của hắn nói : "Chủ nhiệm Trương, tôi nói, tất cả tôi đều nói ... tôi ..."

Trương Dương cả giận nói : "Nhìn dáng vẻ của cậu kìa, dám làm không dám nhận? Tôi phiền nhất là cái loại người như cậu"

Giang Nhạc nói : "Người ta mời tôi uống rượu, tôi uống say, kết quả là cùng hắn đi mát xa ... sau đó ..." Hắn không tiếp tục nói, mà lắp bắp nhìn Trương Dương.

Trương Dương vung tay lên tát một cái lên mặt của hắn, chỉ vào mặt của hắn mà mắng :" Cậu không biết tự trọng! Lăn lộn trong thể chế lâu như vậy rồi, mà một chút quan hệ lợi hại cũng không phân rõ sao?"

Mặt của Giang Nhạc đỏ bừng lên, gục đầu xuống nói : " Tôi uống say, hơn nữa người mời tôi uống rượu là ... là ..."

Trương Dương nói : "Chuyện này tôi không giúp được cậu, cậu tự sinh tự diệt đi"



Giang Nhạc ôm lấy cánh tay của hắn nói : "Chủ nhiệm Trương, tôi cầu xin ngài, quan hệ của ngài và bí thư Đỗ, chỉ cần ngài nói một câu, chuyện này sẽ được giải quyết"

Trương Dương hất tay của hắn ra, nói : "Giang Nhạc, không phải là tôi không giúp cậu, mà đầu óc của cậu có vấn đề, cậu làm việc này, không chỉ liên quan đến tương lai của cậu, mà còn ảnh hưởng đến danh dự của bí thư Đỗ, cậu lúc nào cũng không được quên, cậu chỉ là thư ký cho bí thư Đỗ, không chỉ không giúp bí thư Đỗ điểm ưu giải nạn, mà còn làm ra việc này, con mẹ nó cậu còn chưa thấy mất mặt hay sao?"

Giang Nhạc cúi đầu không nói.

Trương Dương nói : "Chúng ta coi như cũng quen nhau một hồi, cậu rất thông, minh, cũng có học vấn, tôi cũng rất thưởng thức cậu, nếu không thì cũng không đề cửa cậu làm thư ký cho bí thư Đỗ, đã làm ra chuyện thì không sợ, là một người đàn ông thì phải ưỡn ngực đối mặ, cậu gây ra họa, thì cậu phải đứng ra phụ trách, Giang Nhạc, tôi chỉ có thể nói bấy nhiêu, nên làm cái gì, thì cậu tự suy nghĩ đi"

Giang Nhạc mở to mắt nhìn Trương Dương rời đi, rốt cục đã không có dũng khí để đuổi theo cầu xin hắn nữa.

Trương Dương vô cùng căm tức về hành vi của Giang Nhạc, thân là thư ký của bí thư thị ủy, mà không biết kiềm chế bản thân, lúc hắn ta gây ra chuyện này, lẽ nào không nghĩ đến hậu quả có thể kèm theo sao? Trương đại quan nhân làm việc có nguyên tắc của mình, việc làm của Giang Nhạc hiển nhiên là không hợp với nguyên tắc của hắn. Nhưng mà chuyện này Trương Dương cũng không tiện hỏi đến, chỉ có thể để cho Giang Nhạc tự mình khai ra, có thể tưởng tượng được, một người có tính cách mạnh mẽ như Đỗ Thiên Dã chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ cho hành động của Giang Nhạc, cuộc đời chính trị của Giang Nhạc từ nay về sau cũng có khả năng bị mất.

Rời khỏi nhà khách chính phủ tỉnh đi ra ngoài đường, Trương Dương đứng đợi ở ven đường một hồi lâu rồi mà vẫn không gặp một chiếc taxi nào hết, nhìn thời gian đã là buổi chiều năm giờ ba mươi rồi, hắn cũng bỏ ý định trở về Nam Tích, đang tính lấy điện thoại di động ra gọi vài người đến Nam Quốc Sơn Trang uống rượu, thì đột nhiên điện thoại vang lên, là Cao Liêm Minh gọi điện thoại đến.

Giọng của Cao Liêm Minh rất lớn : "Chủ nhiệm Trương, còn ở Đông Giang không?"

Trương Dương cười nói : "Vẫn còn, chưa đi"

"Ăn gì chưa?"

"Chưa!"

Cao Liêm Minh nói : "Không là tốt rồi, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn!"

Trương Dương nói : "Cậu vừa về nước, để tôi mời đi, Nam Quốc Sơn Trang, bây giờ cậu đến đó đi"

Cao Liêm Minh nói : "Không cầu, tối nay đến Ba Thục Nhân Gia ăn lẩu đi, tôi thích món này lắm, tối nay chị Mộng Viện mời khách!"

Trương Dương nao nao, không ngờ buổi tối nay là Kiều Mộng Viện mời khách, tinh thần của hắn nhất thời tỉnh táo lại, chỉ là vẫn không xác định rõ ràng : " Chị Mộng Viện nào?"

"Kiều Mộng Viện đó, chị ấy kêu tôi hẹn anh"

Trong lòng Trương Dương mừng thầm, tù khi hắn đến Nam Tích làm việc, cũng chưa có chủ động liên lạc với Kiều Mộng Viện, nguyên nhân bên trong rất là phức tạp, một là bởi vì Hứa Gia Dũng, tuy rằng Hứa Gia Dũng đã trở thành quá khứ rồi, nhưng mà dù sao thì cái chết của hắn ta cũng để lại ám ảnh trong lòng của Kiều Mộng Viện, hai là bởi vì gia thế của Kiều Mộng Viện, hắn không muốn qua lại quá gần với Kiêu Mộng Viện, tránh cho người khác nói xấu, cho rằng hắn thông qua mối quan hệ Kiều Mộng Viện để làm việc. Sau khi trải qua cơn sóng gió chính trị tại Giang thành xong, Trương đại quan nhân cũng dần dần khôi phục lại nguyên khí, nội tâm của hắn cũng đã bắt đầu lại rục rịch.

Dựa theo thời gian hẹn gặp của hắn và Cao Liêm Minh, Trương Dương dùng mười phút để đến Ba Thục Nhân Gia, lúc hắn đi đến, những người khác đã có mặt rồi, Cao Liêm Minh, Kiều Mộng Viện, Thì Duy, còn có một cô gái thanh tú tên là Đàm Nguyệt Minh, là bạn học thời trung học của Cao Liêm Minh, bây giờ đang là nghiên cứu sinh của đại học Đông Giang.

Sinh ý của Ba Thục Nhân Gia rất là đông, Cao Liêm Minh lại là một người thích náo nhiệt, có phòng cũng không chịu ngồi, bon họ ngồi ngay trong sảnh, dựa theo lời nói của Cao Liêm Minh thì đây là cách cảm thụ về bầu không khí mỹ thực đặc biệt, ngoài ra còn có một nguyên nhân khác, buổi tối mỗi ngày ở sân khấu nhỏ trong đại sảnh của Ba Thục Nhân Gia có biểu diễn, bọn họ ngồi ở đây, có thể xem náo nhiệt.

Tuy rằng hệ thống sưởi ấm trong này rất nhiều, nhưng mà Kiều Mộng Viện vẫn mặc áo da, Thì Duy và cô gái kia thì đã cởi áo khoác ngoài ra, lớp quần áo bên người đã làm tôn lên những đường cong lả lướt mềm mại trên cơ thể của hai người.

Cao Liêm Minh thấy Trương Dương từ ngoài cửa bước vào, liền ngoắc ngoắc tay với hắn.

Trương Dương cười cười đi đến, Cao Liêm Minh chào đón hắn, Trương Dương thấy giữa Kiều Mộng Viện và Thì Duy còn có một ghế trống, liền tiện thể ngồi xuống giữa hai người bọn họ.

Thì Duy nói : "Sao anh lại ngồi ở đây, lát nữa còn có người đến"

Trương Dương cười nói : "Được rồi! Đã lâu không gặp, vừa thấy mặt thì cô liền không cho tôi măt mũi! Ai vậy? Quan trọng hơn tôi à?"

Cao Liêm Minh nói : "Em gái của tôi!"

Trương Dương nói : "Vậy thì phải rồi! Em gái đương nhiên là cần phải ngồi cùng một chổ với anh trai" Hắn làm khuôn mặt tươi cười quay qua nhìn Thì Duy nói : "Cô cũng là em gái của tôi đấy"

Thì Duy cười mắng : "Cút, tôi mới không cần loại anh trai như anh"

Trương Dương vươn tay ra về hướng của Kiều Mộng Viện : "Kiều tổng, mấy hôm không gặp!"

Kiều Mộng Viện cười cười, trước mặt của mọi người cũng cho Trương Dương mặt mũi, nắm tay với hắn, Trương Dương nắm tay là giả, tra xét tình trạng thân thể của Kiều Mộng Viện mới là thật, Kiều Mộng Viện mặc nhiều như vậy, hắn không khỏi lo lắng cho Kiều Mộng Viện, khi chạm vào bàn tay nhỏ của Kiều Mộng Viện mới phát hiện ra da thịt của Kiều Mộng Viện vô cùng lạnh lẽo, hắn lặng lẽ đưa một cổ nội tức qua, Kiều Mộng Viện cảm thấy một dòng nước ấm lặng lẽ tiến vào trong cơ thể của mình, khí lạnh trong người bị xua tan trong khoảng khắc, trong lòng không khỏi ấm áp, nhẹ giọng nói : "Ngày hôm nay tôi đi Phổ Trữ tụ tụng kinh, ở hơi lâu, trong chùa hơi lạnh"

Trương Dương nói : "Kiều tổng cần phải chú ý thân thể nhiều hơn"

Kiều Mộng Viện gật đầu, Thì Duy ngồi một bên nói : "Trương Dương, anh giúp tôi khuyên nhủ chị của tôi đi, gần đây cả ngày cứ xem kinh phật, tôi thấy cứ để tình trạng này tiếp tục, sợ rằng chị ấy sẽ có tâm tư cạo đầu đi tu đấy"

Kiều Mộng Viện nói : "Lại nói bậy, mau gọi đồ ăn đi, ngày hôm nay chúng ta cùng chúc mừng Liêm Minh về nước!"

Nói ra thì Cao Liêm Minh có thể du học tại Mỹ cũng là nhờ Kiều Mộng Viện hỗ trợ, trong lòng của Cao Liêm Minh cũng thẳng thắn coi Kiều Mộng Viện là chị ruột của mình vậy, quan hệ của hai nhà lúc còn ở Vân An cũng không tồi, Kiều Chấn Lương đi đến Bình Hải đảm nhiệm bí thư tỉnh ủy, không bao lâu sau liền điều Cao Trọng Hòa đến làm phó sở trưởng công an Bình Hải, thật ra Cao Trọng Hòa đã được lót đường rồi, vì sang năm Vương Bá Hành sẽ đến giờ rút lui, Cao Trọng Hòa đương nhiên trở thành người đứng đầu, sau đó tiến nhập vào thường ủy Bình Hải cũng là chuyện thuận nước đẩy thuyền thôi.

Trương Dương không khỏi âm thầm cảm thán, ở trong quan trường không có vấn đề gì là chắc chắn, tất cả đều là tự giúp mình cả.

Thì Duy và Đàm Nguyệt Minh cùng gọi đồ ăn, Kiều Mộng Viện cười nói với Cao Liêm Minh : "Liêm Minh, cô bé này không tồi, ánh mắt rất chuẩn đấy"

Mặt của Cao Liêm Minh có chút đỏ lên, hắn ho khan một tiếng, nói : "Chị Mộng Viện, thật ra bọn em chỉ là quan hệ bạn học thôi, chưa thật sự phát triển đến trình độ đó đâu"

Trương Dương nói : "Bây giờ không có, không có nghĩa là về sau không có, bất luận quan hệ nam nữ này đều bắt đầu phát triển từ bạn bè" Lúc nói những lời này con mắt của hắn cố ý liếc nhìn về hướng Kiều Mộng Viện, Kiều Mộng Viện vốn rất thông minh, lập tức cảm ứng được ý tứ trong lời nói của hắn, nhưng vẫn làm ra vẻ không nghe, nhẹ giọng nói : "Liêm Minh, nghe nói em không dự định quay trở về Mỹ?"

Cao Liêm Minh nói : "Em đang muốn nói chuyện với chị, tính tình của ba em chị cũng biết, trong chuyện này ba kiên quyết phản đối, em muốn nhờ chị hỗ trợ em, nói giúp ba một tiếng"

Kiều Mộng Viện nói "Tính tình của chú Cao vẫn luôn là vậy, chị nói chưa chắc chú đã chịu nghe"

Cao Liêm Minh nói : "Em đã nghĩ kỹ rồi, chị chỉ cần nói công ty của chị bây giờ đang gặp một ít phiền phức, cần phải có một luật sư, cho nên chị muốn nhờ em giúp đỡ hỗ trợ"

Kiều Mộng Viện nói : "Cái này không phải gọi là gạt người sao?"

Cao Liêm Minh nói : "Chị Mộng Viện, em cầu chị. Lần này chị nhất định phải giúp em, thật ra cho dù em lấy được giấy phép luật sư, thì ở nước Mỹ cũng rất ít người mời em ra tòa giúp, ở lại đó cũng chỉ chờ thất nghiệp thôi, không bằng em về nước phấn đấu vài năm, chờ em tích góp một chút kinh nghiệm rồi trở lại, hơn nữa ..." Hắn nhìn về hướng Đàm Nguyệt Minh xa xa, nhỏ giọng nói : "Vấn đề cá nhân của em còn chưa được giải quyết, khẩu vị của em không được, những cô gái tóc vàng mắt xanh lớn quá, em không thích ứng được"

Trương đại quan nhân nghe đến đó, liền không nhịn được cười, phun luôn ngụm trà trong miệng ra.

Kiều Mộng Viện đỏ mặt nói : "Cái miệng của em đúng là đáng ghét, đúng là một đôi với Trương Dương"

Trương Dương cầm lấy khăn tay lau lau miệng, nói : "Không liên quan đến tôi, tôi không có tiếp xúc qua gái nước ngoài, không có kinh nghiệm"

Cao Liêm Minh nói : "Lông to da lại thô, mở túi trang điểm ra, máy cao lông ắt không thể thiếu, nhìn xa thì giống đóa hoa, nhìn gần thì là bã đậu"

Kiều Mộng Viện nói : "Càng nói càng dũng cảm, hai người đúng là không phải thứ tốt!"

Trương Dương làm vẻ mặt ủy khuất nói : "Đều là hắn nói, tôi có hé răng đâu"

Thì Duy và Đàm Nguyệt Minh trở về, Cao Liêm Minh cũng không nói thêm gì, biểu hiện ra sự săn sóc đối với Đàm Nguyệt Minh, vừa kéo ghế vừa châm trà, Đàm Nguyệt Minh rất ít nói chuyện, mặt cười có chút đỏ lên.

Lẩu nhanh chóng được đưa lên, Trương Dương muốn kêu một kết bia, THì Duy sợ uống vào không lái xe được, cho nên cuống quít xua tay biểu thị không uống, Đàm Nguyệt Minh cũng không uống, Cao Liêm Minh cầm một chai, Trương Dương lấy một chia đưa qua cho Kiều Mộng Viện, không ngờ rằng Kiều Mộng Viện lại lắc đầu nói : "Tôi kiêng bia rượu"

Tuy rằng không gặp mặt Kiều Mộng Viện một thời gian không lâu, nhưng mà lần này Trương Dương cảm thấy rằng rất khác những lần trước, cũng không phải là nguyên nhân do hắn, mà do chính Kiều Mộng Viện đã chủ động giữ khoảng cách với hắn.

Lẩu vừa sôi, điện thoại của Thì Duy liền vang lên, nhìn số điện thoại một chút, rồi thần thần bí bí đứng dậy qua một bên nghe điện thoại.

Cao Liêm Minh nói : "Làm gì mà thần bí thế?"

Kiều Mộng Viện thản nhiên nói : "Gần đây có một người đang theo đuổi em nó, điện thoại của nó suốt ngày cứ không ngừng reo lên"


Trương Dương ngẩn ra, ngạc nhiên nói : "Không ngờ cô ta cũng có người theo đuổi đấy"


Cao Liêm Minh cười nói : "Lời này của anh mà bị cô ta nghe được, không chừng nhất định sẽ trở mặt với anh" Cao Liêm Minh vẫn còn có chút hiểu biết về tính tình của Thì Duy.


Kiều Mộng Viện nói : "Con gái luôn có lúc phải lớn lên, Thì Duy gần đây đã thay đổi rất nhiều, tôi thấy lần này hy vọng rất lớn"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK