- Lễ vật nhỏ?
Trương Anh Duệ nở nụ cười: Lý Nghiễm Phong muốn đưa ra phân lễ vật nhỏ này chính là một chút cũng không tính là nhỏ.
Thấy trên mặt Trương Anh Duệ lộ ra vẻ tươi cười phảng phất tất cả mọi điều hắn đều hiểu rõ, Lý Nghiễm Phong cảm giác trên người mình bắt đầu liên tục ra mồ hôi, cả người bắt đầu khẩn trương lên:
- Đúng, một chút lễ vật nhỏ.
- Hả? Chuyện gì xảy ra vậy?
“Nghe” được tiếng lòng của Lý Nghiễm Phong, trong lòng Trương Anh Duệ buồn bực, chẳng qua buồn bực thì buồn bực, không có đạo lý đưa lễ đến cửa mà không muốn có chỗ tốt, Trương Anh Duệ chậm rãi nói:
- Một chiếc Santana Zhijun, dù thế nào cũng phải tới mười hai mười ba vạn, cái lễ vật nhỏ này của Tổng giám độc Lý, chính là một chút cũng không tính là nhỏ đó.
Cái gì? ! Santana Zhijun? !
Nghe thấy Trương Anh Duệ nói ra quyết định mà mình mới vừa hạ xuống trong lòng, mình căn bản không có nói qua với bất cứ kẻ nào muốn đưa cái lễ vật này, Lý Nghiễm Phong chỉ cảm thấy một cổ lương khí đột nhiên xông thẳng lên đỉnh đầu, ánh mắt nhìn Trương Anh Duệ trong nháy mắt tràn ngập kinh hãi: Hắn. . . Hắn. . . Hắn. . . Là làm sao mà biết được? !
Cái gì? Mấy người bọn Lý Nghiễm Phong dự định “mượn” một chiếc Santana Zhijun cấp cho Trương Anh Duệ sử dụng? Lưu Kim Quốc mạnh mẽ quay đầu hướng về Lý Nghiễm Phong, trong ánh mắt không dám tin tưởng cũng tràn ngập khiếp sợ: đây là có chuyện gì? Ông chủ Lý, ông cũng không nói cho tôi chuyện này. Làm cho Lưu Kim Quốc bất mãn cũng không phải mình không biết chuyện này trước, mà là. . . Trương Anh Duệ lạ có thể biết sớm hơn cả mình! Mẹ mày, cái tín hiệu này nói rõ cái gì? !
Lưu Kim Quốc am hiểu sâu sắc các loại quy tắc sáng tối trong quan trường, quá hiểu cái tín hiệu này là có ý tứ gì.
Nhưng lúc này Lý Nghiễm Phong nào còn tâm tư đi quan tâm tới trong lòng Lưu Kim Quốc nghĩ như thế nào chứ, Lý Nghiễm Phong bị Trương Anh Duệ làm cho sợ hãi, hiện ở trong lòng ngoại trừ kinh sợ, còn là dâng lên một đoàn rối loạn tê dại, mạnh mẽ cười nói:
- Bí thư Lưu, tình huống công việc trên trấn tôi còn không biết sao, nhiều người như vậy, chỉ có sáu chiếc xe có rèm che, Chủ tịch Thị trấn Trương ngay cả một chiếc xe để dùng cũng không có thì sao được?Mấy lão ca chúng tôi thương lượng, mọi người cùng mượn một chiếc xe cho chính quyền Trị trấn sử dụng.
Nói là cấp cho chính quyền trị trấn sử dụng, ai cũng có thể hiểu rõ, chiếc xe này là chỉ định cấp cho Trương Anh Duệ sử dụng.
Xe mẫu đầu tiên của Santana Zhijun chính là Santana 3000 lúc đầu, nếu như nghiêm ngặt dựa theo tiêu chuẩn dùng xe của chính phủ mà nói, Trương Anh Duệ dùng cái loại đẳng cấp như xe Santana Zhijun này rất rõ ràng chính là vượt qua mốc, nhưng nếu chiếc xe này là nói tốt cho Trương Anh Duệ mượn sử dụng, vậy tự nhiên là ai cũng đều sẽ không nói cái gì. . . Nói trở về, chính Lưu Kim Quốc còn dùng một chiếc xe Passat đó.
Vốn Trương Anh Duệ còn dự định lái xe của mình đi làm, nhưng hiện tại vừa nhìn thấy, trong lòng liền cân nhắc suy nghĩ: đã có người đưa xe cho mình dùng, vậy khẳng định không có đạo lý không dùng, tuy rằng Santana khẳng định không thoải mái bằng BMWs 523, nhưng một người Phó chủ tịch Thị trấn nho nhỏ như mình, lại lái một chiếc BMWs, vậy quả thực cũng là quá chói mắt rồi, làm cho người thấy sẽ nghĩ như thế nào? Nếu như là một chiếc Santana mà nói. . . Vậy liền không có vấn đề gì.
Biện pháp này không tồi! Lúc trước tên Lưu Binh kia hỏi mình, là chính mình lỗ mãng, lại có thể không ngờ tới chỗ “ảnh hướng tới quần chúng” này. Ý thức được cái này, Trương Anh Duệ có chút dương dương tự đắc: EQ quan trường của lão tử tiến bộ không ít rồi, ngay cả điểm này cũng đều nghĩ tới, không tồi tồi.
Người này vui vẻ, tâm tình liền sảng khoái, tâm tình sảng khoái thì cái vừa rồi liền không thể nào tính toán. Vui vẻ vỗ vỗ vai của Lý Nghiễm Phong, Trương Anh Duệ rất ôn hòa nói với Lý Nghiễm Phong :
- Nếu đã như vậy, tôi đây liền không khách khí, cảm ơn ông chủ Lý.
Mặc kệ nói như thế nào, người khác cũng là muốn đưa cho mình một chiếc xe, khách khí với người ta một chút là nên làm.
- Không. . . Không. . . Không. . . Không khách khí.
Bị Trương Anh Duệ vỗ một cái như thế, Lý Nghiễm Phong cảm thấy trên người mình phảng phất như có một đạo điện lưu chạy qua, toàn bộ nửa người đều mềm ra, trong lòng lập tức hạ quyết tâm, lập tức tìm một cơ hội, bảo cho thư ký nhanh chóng gọi điện thoại cho cửa hàng Ô tô Đại Chúng 4S ở thành phố, nhanh chóng đưa xe tới, tối ngày hôm nay là có thể dùng!
Mặc dù Trương Anh Duệ đối với mình rất khách khí, nhưng nghĩ đến biểu hiện quỷ dị của Trương Anh Duệ, ở trong sự kinh khủng còn lại, Lý Nghiễm Phong nghĩ, mình nên là mau chóng làm tốt chuyện này mới được. . . Quỷ mới biết cái này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đây là có chuyện gì? Cùng lúc với việc trên, Lưu Kim Quốc cũng băn khoăn vấn đề này ở trong lòng.
Thấy biểu hiện của Lý Nghiễm Phong đối với Trương Anh Duệ tuyệt đối có thể dùng từ nịnh nọt để hình dung, lại liên tưởng đến thái độ thường ngày của người này đối với mình, trong lòng Lưu Kim Quốc khẽ run lên, thần sắc phức tạp liếc mắt nhìn Trương Anh Duệ, trong lòng lại liên tục khua chiêng gõ trống, không khỏi hiểu lầm: kỳ quái, không phải là lão Lý biết hắn trước sao?
Nhưng ý nghĩ này vừa hiện ra lập tức đã bị Lưu Kim Quốc ném tới sau đầu : nếu như lão Lý biết tiểu tử này mà nói, vậy lão Lý vừa rồi thảo luận những lời kia ở trong phòng làm việc của mình là xảy ra chuyện gì? Nếu như không biết, vậy thì lão Lý bình thường vốn vắt cổ chày ra nước như vậy, rốt cuộc là bởi vì cái gì lại. . . Một cái khả năng bỗng nhiên hiện lên từ đáy lòng của Lưu Kim Quốc, nhất thời đã làm cho Lưu Kim Quốc sợ đến run cả người: mẹ nó, sẽ không phải tên Lý Nghiễm Phong chết tiệt này đã thấy qua tiểu tử này ở chỗ nào đó, mà ở trong tình huống đó, Lưu Kim Quốc căn bản là không có tư cách đi qua chứ?
Cái này rất có khả năng!
Ví dụ như nói, nếu như tiểu tử Trương Anh Duệ này có quan hệ gì đó cứng rắn ở trên thành phố, những người này cũng không phải là Lý Nghiễm Phong có thể trêu chọc, lúc đó một đám người bọn họ đang cùng ăn một chỗ, vừa vặn bị Lý Nghiễm Phong nhìn thấy. . .
Mẹ nó! Nghĩ tới loại tình huống khả năng như vậy, Lưu Kim Quốc cảm thấy chân của mình cũng đều bắt đầu không khỏi như nhũn ra : mẹ mày, nếu như thật sự là như thế, Bí thư Huyện ủy kia ra sức giúp tiểu tử này giữ thể diện như vậy, liền hoàn toàn có thể hiểu được, lão già kia khẳng định là vuốt mông ngựa nịnh nọt trên mặt người lãnh đạo lớn nào đó!
Người này, liền là tự mình dọa mình.
Nhưng vô luận nghĩ như thế nào, ở trong lòng Lưu Kim Quốc và Lý Nghiễm Phong, Trương Anh Duệ đã bị xếp vào hàng ngũ chỉ có thể giao hảo, nhưng tuyệt đối không thể đắc tội: quỷ mới biết người này rốt cuộc có địa vị lớn bao nhiêu? !
Ô? Nghe thấy suy nghĩ trong lòng hai người Lý Nghiễm Phong và Lưu Kim Quốc, trong lòng Trương Anh Duệ bỗng nhiên khẽ động: vốn là lão tử còn đang vì đi xuống thế nào ở trong quan trường mà đau đầu, đối với những người thấp kém trước mặt, làm trứng mềm khẳng định là không được, hôm nay như thế này thì xem ra, lão tử làm một tên kiêu ngạo ương ngạnh, học tập lão yêu tinh Trình Giảo Kim một chút cũng là một chủ ý không tồi thì phải?
Hồi đó học tập lão yêu tinh Trình Giảo Kim là chủ ý Trương Anh Duệ cấp cho Lý Tuyết Âm, người nào có hiểu biết một chút đối với lịch sử triều Đường sẽ biết một chút tình huống, vào lúc thiên hạ yên ổn, các vị đại lão khai quốc an hưởng thái bình thịnh thế, Tam Bản Phủ Trình Giảo Kim đại danh đỉnh đỉnh, ở Lăng Yên Các giữa hai mươi tư công thần, luôn luôn là lấy thái độ dã man không nói đạo lý hoành hành ngang ngược nổi tiếng, chưa từng có người dám chửi hắn, ngay cả Đường Thái Tông Lý Thế Dân cũng đều có chút sợ hắn.