Bị Vương Trường Ba tát một cái như trời giáng, ngạo khí của Trương Anh Duệ ngược lại là đẩy lên, nhưng tuy rằng tiếp nhận giáo huấn, nhưng Trương Anh Duệ lần này càng ngày càng ngạo khí , tuyệt đối sẽ không thừa nhận chính mình thất bại : Nha đầu Phi Phi, thật là khinh thường quá mức lão tử rồi, không đúng lúc chú ý chuyện này, khiến sự tình dần dần ra điểm đường rẽ mà thôi, nhưng không sao, cho dù là gây ra rủi ro, lão tử cũng có thể khiến xe dám chạy lối rẽ quay lại con đường vốn phải đi.
Đúng vậy, Trương Anh Duệ lại tin vào điều này, dựa vào điều quan trọng là năng lực đặc biệt của bản thân... Lão tử cũng không tin , lúc lão tử biết con bài mà ngươi chưa lật, chẳng lẽ còn làm không được đây?
Trương Anh Duệ vốn là muốn trực tiếp “Nghe một chút” trong lòng Vương Trường Ba nghĩ thế nào đã, thuận tiện nhìn xem có thể biết chân tướng sự tình hay không, về tình về lý, vừa mới tát Trương Anh Duệ một cái cái tát, lúc này Vương Trường Ba làm sao không hiểu rõ được một lần kiệt tác của mình.
Nhưng mới vừa đi tới cửa phòng làm việc, Trương Anh Duệ cảm thấy được sự tình có chút không đúng ... Vừa mới bị Vương Trường Ba kia trút một bạt tai mà, lúc này đúng là Trương Anh Duệ trí nhớ tốt nhất...bản thân đã từng giết qua chồn như thế, có phải cho người khác một loại cảm giác thái quá của bản thân hay không: giết người nhưng đầu không chạm xuống đất, mọi người đều bị ngươi cho chỉnh triệt để, chẳng lẽ còn không đủ thảm sao? Ngươi còn tới nơi nào của người ta cổ vũ họ? điều này còn có điểm quá đáng đấy?
Hơn một tháng trôi qua, người có tâm trên trấn có thể là cũng biết tồn tại của phó chủ nhiệm Trương Anh Duệ rồi, hơn nữa cái cỗ xe Santana Chí Tuấn của anh ta, lại càng trở thành dấu hiệu của Trương phó Trấn trưởng, nếu sau đó mình lái xe qua, xác thực là không thế nào thích hợp. Nghĩ như vậy, quyết định của Trương Anh Duệ dần dần thay đổi một chút: các anh em đi trước vào huyện đổi thành chiếc xe BMW kia, sau đó quay về lại nghe cái gì ngươi nghĩ thành hay không?
Khoảng cách “Nghe lén” 100m, đủ để cho Trương Anh Duệ đem xe đỗ ở bên ngoài ven đường mặt ngoài nơi cung cấp điện của trấn, thì đem một chữ “nghe “ không lầm điều gì trong lòng Vương Trường Ba nghĩ rõ ràng rồi.
Như vậy nghĩ tới, Trương Anh Duệ xoay người trở về cầm lấy điện thoại gọi cho Lưu Kim Quốc nói chuyện,
- Kim Quốc bí thư, tôi là Trương Anh Duệ , ha ha... Là có chuyện như vậy, vừa rồi có người bằng hữu gọi điện cho tôi , để tôi đi vào huyện một chuyến... Đúng đúng được rồi, chính là chuyện này... Ha ha, Tốt.
Biết chuyến đi vào huyện của Trương Anh Duệ lần này là giúp chính mình lo liệu chuyện đất đai góp vốn kia, Lưu Kim Quốc rất là để bụng, không chỉ là khiến “kinh phí hoạt động” vượt qua tặng lại đây 5 vạn đồng , e sợ kinh nghiệm làm việc của Trương Anh Duệ không nhiều lắm, không hiểu trong chuyện này, ý vị dặn dò Trương Anh Duệ,
- Không phải sợ tiêu tiền, nên tiêu đúng chỗ nhất định phải tiêu đúng chỗ; cũng không cần phải gấp, loại chuyện này gấp không được, không phải lần một lần hai là có thể làm xong.
Nói trắng ra là, 5 vạn đồng tiền này chính là Lưu Kim Quốc cấp cho Trương Anh Duệ để cho hắn cùng những người bên trên kia cùng một tuyến. Lưu Kim Quốc rất rõ ràng, muốn ở khu vực tốt của thị trấn làm một chỗ đất thích hợp, 5 vạn đồng tiền này căn bản là không đủ, từ lúc bắt đầu hoạt động đến muốn làm đất, chỉ là phí “Quan hệ xã hội”, 100 vạn có thể nắm được kia thì là vượt xa phát huy bình thường, năm vạn đồng này... Tính gì a.
Mặc dù đối với phòng nhà đất chuyện này không quen thuộc, nhưng Trương Anh Duệ dù gì cũng là làm kinh doanh gần nửa năm, thời gian ngắn doanh thu một ngày mấy chục vạn, hơn nữa cùng các ông chủ kia trong huyện giao tiếp, thường xuyên nghe bọn hắn tán gẫu lên cũng muốn làm phòng nhà đất kiếm tiền ra sao, ngay từ đầu khơi thông quan hệ lại là liều mạng kiếm tiền như thế nào.
Nghe được hơn, tuy rằng chưa làm qua bất động sản, nhưng Trương Anh Duệ cũng có thể hiểu được làm bất động sản, là một đầu tư lâu dài, 5 vạn đồng này cũng thật không tính gì, thậm chí đều có chút thiếu, cười híp mắt lấy chồng tiền từ Bặc Siêu nhận qua, Trương Anh Duệ vỗ vỗ bả vai Bặc Siêu,
-Tiểu Bặc à, muốn đi cùng với tôi vào huyện một chuyến không?
Đây chính là cơ hội tốt, Bặc Siêu rõ ràng có chút dao động, có thể có chút do dự, vẫn là cười khổ lắc đầu,
- Anh Duệ Trấn Trưởng, vẫn là ngài đi mau lên, nơi này tôi không hiểu, sợ chậm trễ chính sự của ngài.
Ngươi không đi càng tốt, ta còn thật lo lắng nói ngươi đi ta phiền toái đâu. Trương Anh Duệ cười gật gật đầu, đem năm vạn đồng này nhét vào trong cặp xách tay, cười híp mắt đi ra ngoài... Một bên đi ô-tô chạy như bay, một bên Trương Anh Duệ bùi ngùi xúc động,
- Xem ra không có đủ thực lực, Trình lão yêu tinh con đường này cũng không phải là đi tốt như vậy.
BMW của Trương Anh Duệ liền dừng nổ máy ở bên ngoài Hồng Thái Dương, vốn Trương Anh Duệ là tính toán đem xe này cho cha mẹ của mình dùng, nhưng Trương Đức Vĩ sống chết không đáp ứng, chỉ muốn mỗi ngày lái xe Audi về nhà:
- con trai, xe này rất đắt tiền, con lái trước được rồi, cần phải là ba lái, xước xát một chút ba đều đau lòng chết được, còn không bằng lái chiếc Audi này đâu, thoải mái không nói, còn an tâm.
Cuối cùng khuyên can mãi, Trương Anh Duệ lấy “Xe không thể để lâu, thời gian để dài sẽ có lỗi, nói thêm ta sau này nhất định sẽ thường xuyên lái đến thị trấn, tới thị trấn ta cũng có thể dùng thử” làm cái cớ, cuối cùng là bức bách để Trương Đức Vĩ mỗi ngày khi đến huyện lý và về nhà lái xe này đi làm... Cho mình đi làm cũng có thể tính trong hàng ngũ làm việc.
Lúc này trở về, vừa lúc phải dùng.
Mới vừa cùng lão gia của mình, Bạch Tuyết bọn hắn nói chuyện, cầm cái chìa khóa xe muốn đi ra ngoài, di động bỗng nhiên vang lên, Trương Anh Duệ lấy điện thoại cầm tay ra vừa nhìn, một cái tin ngắn, người bạn gái ngoài biên chế của mình tới:
- Chồng, đi học thật nhàm chán quá, anh đang làm gì?
Gìơ này, trong trường học hẳn là đang đi học nhỉ? Trương Anh Duệ nhịn không được bĩu môi: thì thái độ hoc tập này của em... em nha còn muốn thi?
Xem cha của mình thì có ánh mắt tò mò, Trương Anh Duệ quơ quơ di động, sắc mặt không thay đổi,
- Bí thư sai thư ký của hắn phát tin ngắn tới.
- Ồ, là như thế à!
Trương Đức Vĩ nhìn thấy di dộng của Trương Anh Duệ, nhất thời biến thành sùng kính, chỉ cảm giác trên mặt mình vô cùng có mặt mũi, lại quên một chút, bí thư đảng ủy của trấn muốn nói giải thích tình huống cùng Trương Anh Duệ, còn cần quanh co lòng vòng để thư ký của ba phát tin nhắn sao? Trực tiếp một cú điện thoại gọi tới, ngươi dám không tiếp?
Lao vào trong xe, vốn là không muốn để ý tiểu nha đầu kia, cũng không biết ma xui quỷ khiến thế nào, Trương Anh Duệ soạn tin nhắn gửi qua:
- Đi học đi, cả ngày miên man suy nghĩ cái gì, lời nói không khôn ngoan cẩn thận đánh mông ngươi.
Nhất định phải thừa nhận, tin nhắn lần này của Trương Anh Duệ có điểm quá mức , nếu như là làm trò trước mặt Lý Ngưng Mặc, lời này Trương Anh Duệ khẳng định nói không nên lời, nhưng vấn đề là, đây không phải không làm trò trước mặt Lý Ngưng Mặc sao... Tin nhắn thì có một điểm này tốt, nếu hai người mặt đối mặt ngượng ngùng, ngươi hoàn toàn có thể dùng tin nhắn nói ra.