Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Quách Học Sơn được thỏa mãn, vội khiêm tốn khoát tay:

- Ha ha… tiểu Mã còn trẻ nhiều chuyện còn chưa biết.

Nói vậy thôi chứ nhìn vẻ mặt của ông ta ai mà tin đó là người ngu. Tất cả những người trong chốn quan trường không phải là nể mặt nhau hay sao? Về điểm này thì tiền hô hậu ủng phải khoa trương thôi? Hiện giờ Trương Anh Duệ cũng được người ta nể mặt, đây là ở phòng của Chủ nhiệm tuyên truyền, phải chịu đựng.

Hãy xem không phải Trương Anh Duệ là lãnh đạo của Quách Học Sơn hay sao, có thể chuyện không phải như vậy nhưng đứa nhỏ Trương Anh Duệ cũng từng bước đi lên chân chính, người đứng không đứng vững trên gót chân thì không tạo được uy quyền của mình… chỉ cần cố gắng hạ mình một chút thì cũng không sao?

- Cũng vì tiểu Mã còn trẻ, chủ nhiệm ngài mới cần dạy bảo hắn?

Cán bộ vừa mới tặng một cái mã thí:

- Dù nói thể nào thì tiểu Mã cũng là người lo liệu trong trấn chúng ra, có thể ngài không thấy cậu ấy phạm sai lầm, dẫn dắt chúng ta đi con đường đúng đắn cũng là trách nhiệm của ngài thôi.

Lời này nghe như là phê bình vậy, chứ chuyện có thể là không hoàn toàn như vậy, Quách Học Sơn được vỗ mông ngựa một cái thấy cực kì thoải mái, gật đầu cười híp cả mắt:

- Tiểu Lưu, cậu ấy à ưa nói thật, cái tật xấy này rất không được, dễ đắc tội với người khác lắm đấy.

- ở đâu mới ngài mới dám làm trò nói trước mặt ta như vậy, cũng không cần tôi thẳng tính, những người cũng dám nói trước mặt tôi như vậy.

Cán bộ Lưu há mồm không thế dừng lại được.

- Ông chủ.

Mã Siêu dùng từ ông chủ chỉ có thân mật lắm mới gọi như thế được nhưng quan hệ bây giờ của Mã Siêu với Trương Anh Duệ chưa thể gọi như thế được, hiển nhiên sẽ là quá mức, may mắn là Trương Anh Duệ cũng không để ý gì, có người chỉ động đi nhờ vả là chuyện tốt…Chỉ cần không thất lễ là được.

- Ông chủ, chuyện này tôi ngĩ là…

Mã Siêu nói đến bước tiếp theo, lúc đoàn công tác đến kiểm tra sẽ báo cáo tỉ mỉ với Trương Anh Duệ về chuyện sẽ xử lý tên họ Vương kia:

- Ông chủ, đây là thói quen, ngài xem.. có thể cần sự trợ giúp ở trên không?

Ý ở ngời lời, ông chủ phương pháp của tôi ít nhiều cũng có tác dụng với cấp trên? Chỉ cần làm tốt là ngài đã lập công rồi.

Ý tưởng của tiểu Mã này cũng không tồi đâu! Sau khi nghe Mã Siêu báo cáo xong, tinh thần Trương Anh Duệ linh hoạt hẳn lên: trong huyện có một phòng ban ruyên truyền rất có lý, trình độ của tiểu Mã này cũng không tồi đâu.

Nhưng so sánh điều khiến Trương Anh Duệ cảm thấy hứng thú là : có người hướng đến mình mà phục đầu… như vậy là rõ ràng muốn tỏ vẻ đi nhờ vả Trương Anh Duệ rồi, nếu hắn còn không biết thì tự biến mình thành kẻ ngốc rồi.

Trầm ngâm một lúc, Trương Anh Duệ gật đầu, cách này có khác thường nhưng còn hắn còn có lo lắng khác: Vì cái gì mà tìm mình dựa dẫm? hoàn toàn không có lý do nào cả.

Cũng là nếu sớm đã muốn dựa thì cũng không cần phải… chơg mình nhậm chức đến gần một tháng nữa chứ! Trương Anh Duệ muốn làm rõ ý đồ của Mã Siêu hắn cẩn thận hỏi:

- Tiểu Mã à, duy nghĩ của cậu cũng rất hay , cũng rất phù hợp thực tế, nhưng mà…

Nói xong, Trương Anh Duệ đánh giá Mã Siêu: ý của ta ngươi hiểu chứ? Đương nhiên là không có vấn đề gì mà vấn đề là ở chỗ làm sao để ta tin tưởng ngươi?

Mã Siêu biết ý Trương Anh Duệ không nói ra là gì, tự nhiên cũng muốn làm rõ vấn đề này, Trước Anh Duệ không tiếp nhận mình, lúc này anh ta thẳng thắn nói:

- Không dầu gì ông chủ, phó bộ trưởng Vương là thân dượng của tôi… quan hệ của tôi và bí thư Vương coi như không có trở ngại gì.

Mã Siêu biết mục đích của Phó Trấn Trường, chỉ là ngẫu nhiên hôm qua cô cô lúc ủng hộ học tập phó bộ trưởng Vương…điều này cũng hoàn toàn lý giải được, mình làm công tác tuyên truyền, thân dượng của mình lại làm Phó bộ trưởng tuyên truyền, sau này muốn tiến lên còn phải dựa vào người ta, không đi bái một đại thần sao, ngốc đến mức nào chứ?...chính dượng mình đã trịnh trọng giới thiệu mình với Phó Trấn Trường Trương Anh Duệ.

Tối hôm qua chính mình đã để lộ chuyện này, cũng không biết Trương Anh Duệ sau này có giúp ích gì với mình được không, Sã Siêu liền hiều đây là cơ hội của mình đã đến: tuy đã sớm nghe nói đến Phó Trấn Trường nhưng thật không ngờ cong thần thông như vậy! Cừ thật, thậm chí ngay cả thường vụ Tỉnh ủy còn chú ý đến hắn… trong trấn có kẻ ngốc mới không sớm đến đây bái kiến.

Nhưng khinh bỉ những người đó có mắt mà không thấy Thái Sơn, Mã Siêu thấy mình may mắn vô cùng: hạnh phúc, hạnh phúc, nếu không phải mình biết tin từ sớm thì đến lúc đó đâu còn chỗ cho mình nữa?

Này, không ngờ, dượng lại là Phó bộ trưởng bộ tuyên truyền? Còn có chuyện như vậy nữa? Luôn luôn không thả lỏng đối với Mã Siêu nghe lén Trương Anh Duệ liền hiểu ngay đã xảy ra chuyện gì.

Nếu không phải thời gian này mình đàn tự kiềm chế năng lực không trừng cằm Trương Anh Duệ phải treo trên mặt đất rồi: thế nào mà không ai nói cho ta biết ơ cái nơi bé nhỏ này có nhân vật số một như thế?

Tuy Mã Siêu không kể những gì trải qua nhưng sau khi hiểu ý Trương Anh Duệ: Nếu quan hệ của mình và Vương Hải Triệu không tồi vậy thì hôm qua sau khi ăn cơm tối với ông ta, tám phần Vương Hải Triệu cũng phải nói đến chuyện này…Chuyện của thủ hạ của Vương Chính, Vương Hải Triệu không thể không biết, bây giờ lại có cơ hội cho người nhà của Phó bộ trưởng bộ tuyên truyền, cho dù nắm chắc tương lai nhưng vẫn phải lo lắng Vương Hải Triệu có thể không bán đứng chuyện của Vương Chính sao?

Đối với điều này không phải Trương Anh Duệ không cảm thấy được: trong quan trường có sự trao đổi lợi ích, mình giúp Mã Siêu là tương đương với chuyện mình được sử dụng một phần lực lượng của Vương Chính… nếu không thì mình đúng là công cốc rồi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK