Với toan tính này, địa vị của Trương Anh Duệ trong lòng Triệu Văn Đường không giống như trước nữa rồi.
- E hèm!
Triệu Văn Đường ho khan hai tiếng, toàn thân mê man, sao lại thấy khó chịu như vậy nhỉ? Nhưng thời điểm then chốt liên quan đến việc cái mũ ô sa có thể ở trên đầu mình bao lâu thì Triệu Văn Đường cực rõ. Việc khẩn cấp trước mắt là làm lung lạc Trương Anh Duệ. Tên vốn chỉ được coi đặt nửa bước chân vào chốn quan trường, giờ thực sự là…
- Anh Duệ à, trong nhà có chút chuyện, vì vậy hồi nãy tôi có một vài chỗ không phải, vậy nên…
Triệu Văn Đường haha cười, nói với Trương Anh Duệ.
Trương Anh Duệ lập tức khoan khoái trở lại. Tên bí thư huyện ủy này không tồi, nhưng lại muốn cúi đầu nhận lỗi với mình? Ha! Trương Anh Duệ trong lòng thấy cực kì đắc ý.
- Bí thư ngài nói gì vậy?
Trương Anh Duệ làm ra vẻ như không có chuyện gì:
- Có chuyện gì ngài cứ dặn dò, tôi chính là một binh sĩ trong tay ngài, ngài chỉ đâu tôi xin đi về hướng ấy.
Trương Anh Duệ tuy trong lòng cực kì đắc ý, nhưng ngoài mặt vẫn phải giả bộ nói như vậy.
Uhm ! Đúng thế! Những lời nói rất mực khiêm tốn này của Trương Anh Duệ khiến cho Triệu Văn Đường cảm thấy rất dễ chịu. Hôm qua lúc dùng bữa ở nhà khách chính phủ huyện ủy, tính cách lỗ mãng của Trương Anh Duệ cũng được Triệu Văn Đường cứu nguy một phen .
- Đồng chí Trương Anh Duệ còn trẻ, vẫn chưa chín chắn, có chút sơ sót cũng là điều dễ hiểu. Người không ngại khó khăn như cậu ấy có thể kịp thời giúp đỡ cho lãnh đạo cho tổ chức trên hết vẫn đáng được biểu dương.
- Tôi biết ngay tư đầu tôi đã không nhìn nhầm, Anh Duệ, cậu cừ lắm.
Triệu Văn Đường hài lòng khen ngợi Trương Anh Duệ một hồi thì chuyển đề tài.
- Có điều… Anh Duệ à, tiểu thư Lý Tuyết Âm đột nhiên không chào hỏi một câu đã đi rồi, liệu có phải có hiểu lầm gì với tôi hay với dân trong huyện này không?
Những gì cần nói tôi đã nói hết cả rồi, có thể lĩnh hội được ý của cấp trên hay không là do cậu. Triệu Văn Đường dứt lời, trong bụng không ngớt cổ vũ: Trương Anh Duệ tên tiểu tử này trước giờ chưa từng bươn trải trong thương trường, những lời ý tứ sâu xa này không biết hắn nghe có hiểu không?
- Hóa ra là chuyện này!
Không đợi Triệu Văn Đường nói xong, Trương Anh Duệ như bừng tỉnh ngộ, đưa tay lên ngực mình vỗ vỗ.
- Bí thư ngài yên tâm, theo quan sát của tôi hai ngày nay, tiểu thư Lý Tuyết Âm chưa chắc có hiểu lầm gì với huyện của chúng ta hết…ngài cứ yên tâm, nếu thật có hiểu lầm gì, bằng mọi giá tôi cũng sẽ giải thích rõ cho Tuyết Âm.
Cái gì gọi là “chưa chắc đã có hiểu lầm gì?”. Nghe thấy những lời này của Trương Anh Duệ, Triệu Văn Đường lập tức vặn lại:
- Chẳng lẽ thật là còn có chỗ nào làm chưa tốt, khiến cho vị công chúa nhà họ Lý tức giận bỏ về?
Nhưng lời nói của Trương Anh Duệ làm cho Triệu Văn Đường định thần lại không ít, nhất là xưng hô của Trương Anh Duệ với Lý Tuyết Âm, càng khiến cho Triệu Văn Đường trong lòng rối bời không yên:
- Tuyết Âm? Cách gọi này, hoàn toàn là cách xưng hô giữa người quen và bạn bè với nhau? Trương Anh Duệ tên tiểu tử này lại có thể dùng tên gọi trực tiếp để xưng hô?
Sao lại thế này? Triệu Văn Đường thấy một vài niềm tin trong mình bắt đầu sụp đổ:
Lẽ nào tên tiểu tử Trương Anh Duệ này thực sự bợ đỡ được cô công chúa họ Lý? Nếu thực như thế thì…
Triệu Văn Đường nhanh chóng suy tính: nếu tình hình thực là như vậy, vậy vị trí phó chủ nhiệm huyện ủy này hẳn là không đủ trọng lượng để lôi kéo tên tiểu tử này đến bên mình rồi, nhất định phải nhắc tới mới được. Nếu không người ta dựa vào động lực gì để dốc sức giúp anh. Nhưng tên tiểu tử này lại không phải xuất thân là một công chức, muốn thử một phen, để tên tiểu tử này chen chân vào trong bộ máy nhưng phải làm thế nào?
Để Trương Anh Duệ tham gia vào cuộc thi công chức quốc gia vào mùa thu năm nay là cách tốt nhất. Nếu tên tiểu tử này thi qua được bài luận, tới lúc đó kiếm một vị trí trong huyện ủy không phải là chuyện khó. Nhưng cuộc thi công chức quốc gia mùa thu mấy năm nay đến giờ vẫn chưa tổ chức đăng kí, đợi đến sang năm…Trong quan trường, bạn có muốn lỡ dở thời cơ tốt đẹp của bạn không? Thời gian nửa năm có thể xảy ra biết bao nhiêu chuyện, ai dám đảm bảo? Vì vậy ý tưởng để Trương Anh Duệ tham gia vào cuộc thi công chức mùa thu năm nay chỉ mới dạo qua óc Triệu Văn Đường một vòng đã bị dập tắt:
- Cách này không hợp với thực tế!
Lúc này, nhìn thấy mối quan hệ thân thiết giữa Trương Anh Duệ và Lý gia, Triệu Văn Đường đã bắt đầu tính toán, phải trả giá bao nhiêu mới có thể đem Trương Anh Duệ trói đến ghế của mình đây.
- Bí thư, cái này… Kì thực tôi cảm thấy chuyện lần này có thể không nghiêm trọng đến vậy, lần này tiểu thư Lý Tuyết Âm trở về thực ra là có nguyên nhân?
Trương Anh Duệ cố ý do dự một hồi, như là có nên do dự với yêu sách trong lòng hay không.
- Cái gì? Lý Tuyết Âm quay về là có nội tình?
Triệu Văn Đường vỗ tét vào đùi một cái:
- Đúng thế! Cái đầu lợn này của tôi, tôi phải sớm nghĩ đến bên trong có nội tình gì rồi chứ! Nếu không làm gì có chuyện cô ấy vừa đi được có mấy ngày đã vội quay về!
- Uhm, uhm, uhm…
Triệu Văn Đường như gà mổ thóc gật đầu lia lịa
- Lần này tiểu thư Lý Tuyết Âm quay về là có chuyện gì? Cậu nói đi?
Lời của Trương Anh Duệ cũng khiến cho Triệu Văn Đường ý thức được mình suy nghĩ có gì đó xa xôi rồi. việc khẩn cấp trước mắt vẫn là giải quyết rắc rối của bản thân mình mới nói, còn về vấn đề của tên tiểu tử, chung quy là có cách giải quyết.
- Cái này…cái này…
Trương Anh Duệ do dự, quyết định không mở miệng.
Hả? Triệu Văn Đường sửng sốt, ngay lập tức hiểu ra: dù người ta có biết hay không, nhưng dựa vào gì để nói ra đơn giản như vậy? Nói không chừng chính là cái bí mật này, nhất là cái bí mật trong những kiểu hào môn gia tộc như thế này?... Triệu Văn Đường anh dự tính lấy cái gì ra đánh đổi?
Thêm nữa, miệng lưỡi Triệu Văn Đường ngươi có đủ cứng cáp không? Biết sau này có đem đến phiền phức cho tôi không? Phải biết, tôi đem bí mật trong này nói với anh, nghĩa là vô hình trung đã trao cho anh một cơ hội rất lớn. Điều này đã cung cấp cho bản thân một không gian vận động cực lớn! Anh lấy gì để đền đáp tôi?
Triệu Văn Đường không thể không nghĩ, có điều tòa nhà oai vệ này hiển nhiên chính là điều mà Trương Anh Duệ muốn đạt được.
- Trương Anh Duệ, cậu yên tâm! Những lời này, ra từ miệng cậu, vào trong tai tôi, sẽ không có người thứ ba biết. Lẽ nào tôi còn không hiểu điều này?
Triệu Văn Đường vẻ mặt ôn hòa nói với Trương Anh Duệ, thời khắc này, Triệu Văn Đường bỗng nhận ra mình chưa từng bao giờ đối xử ôn hòa với một người nào khác như Trương Anh Duệ. Thấy Trương Anh Duệ không có động tĩnh gì, không cần nghiến răng, hắng giọng bảo:
- À, đúng rồi, gần đây trong huyện đang tiến hành một cuộc khảo sát các quan chức trong xã.
Không cần nói nhiều lời, Triệu Văn Đường tin ám hiệu của mình đã đủ rõ rồi.