Thật đúng là không có cách nào từ chối cả, kể từ khi mình khởi nghiệp đến nay, bất kể là chuyện gì Triệu Văn Đường cũng tận lực giúp mình, từng bước nâng mình lên vị trí bây giờ, tóm lại tất cả mọi người đều biết chuyện, nếu lúc này mình không trả ơn nghĩa, người khác biết thì sẽ nghĩ thế nào?
Tiểu tử Trương Anh Duệ là 1 con sói trắng đáng khinh bỉ, lúc mới đầu lão Triệu dốc hết sức để giúp cậu như vậy, thế nhưng bạn thấy đấy, lão Triệu thu được cái gì? 1 chuyện bé tí tẹo thế này mà tên tiểu tử đó cũng không đồng ý giúp… không chừng sau này lão Triệu gặp chuyện, tên tiểu tử này cũng sẽ đâm 1 đao sau lưng lão Triệu.Trương Anh Duệ đã có thể tưởng tượng, sau khi chuyện này truyền ra ngoài, thì mình bị bàn tán như thế này là nhẹ nhất rồi.
Lẽ ra, ấn tượng của Trương Anh Duệ với lão Triệu cũng không tồi, lúc này giúp ông ta 1 tay cũng không phải là vấn đề gì cả… nếu như mình có thể làm được, thế nhưng vấn đề là, tình hình của mình thì mình mới biết, chuyện khác không nói làm gì, chuyện này đúng là mình không giúp được.
Thế nhưng vấn đề là, mình nói mình không giúp được, người khác sẽ tin sao? Chắc chắn là không! Ngoài không tin ra, còn cho rằng những lời từ chối của Trương Anh Duệ… ! Trương Anh Lệ nét mặt xúc động như rơi lệ:
- Đây gọi là chuyện gì chứ, người ta cho rằng là mình là nhân vật tai to mặt lớn lắm hay sao?
Thôi! Trương Anh Duệ cắn răng dậm chân, không phải chỉ là vị trí tổng giám đốc công ty di động cấp quận thôi sao! Bố mày liều mạng xem! Cùng lắm thì đơn giản là lại cáo mượn oai hùm lần nữa xem sao!... Ở thành phố bây giờ đoán là có không ít người muốn kết giao với mình, dù sao lúc trước mình cũng có chút quan hệ với phó chủ tịch tỉnh Lý, lãnh đạo trong thành phố không ít người cũng biết điều đó.
Quay lại chuyện cũ, từ trước đến nay, Trương Anh Duệ chưa nghe thấy người ta nói vợ của Triệu Văn Đường làm nghề gì, trước đó không nghĩ là có nhiều khả năng lắm, thế nhưng Trương Anh Duệ thật không ngờ bà ta làm trong công ty di động… đây mới đúng là người thông minh! Trong lòng Trương Anh Duệ xúc động: dầu nước béo bở không nói, kiếm thêm được chút tiền cũng không thấy được, công ty đọc quyền là đúng là tốt!
Nghĩ như vậy, Trương Anh Duệ gật đầu:
- Hải Triệu, thế thì còn phải nói gì nữa, nếu là chuyện của lãnh đạo, không dám nói chắc chắn sẽ thành công, tôi chỉ có thể nói, có bao nhiêu khả năng thì tôi sẽ cố gắng dùng bấy nhiêu! Có lời này của Trương Anh Duệ, Vương Hải Triệu lập tức thở dài nhẹ nhõm trong lòng tràn đầy vui mừng định giơ tay vỗ vỗ bả vai Trương Anh Duệ nhưng lại rụt về:
- Ha ha, Anh Duệ, tôi biết cậu sẽ đồng ý mà, yên tâm đi, ý của lãnh đạo là tranh thủ 1 chút, có được hay không ông chủ kỳ thực cũng không để ý lắm đâu…ha ha…
Lời nói của Trương Anh Duệ, nghe hình như có chút ý định từ chối, thế nhưng Vương Hải Triệu không thấy thế, bất kể nói thế nào cũng là người mấy chục năm trong thể chế nhà nước, Vương Hải Triệu tự hiểu ra, những người suốt ngày vỗ ngực nói bảo đảm với người khác tôi có thể làm được thế này thế kia kỳ thực chỉ là cóc ngồi đáy giếng không biết trời cao đất dày là gì, cứ cho là trời chỉ to bằng miệng giếng mà thôi, thế nhưng người có bản lĩnh, không bao giờ tự vỗ ngực bảo đảm với người khác… không có ai nói những lời như thế.
Trương Anh Duệ đồng ý khiến cho Vương Hải Đồng tin rằng, cậu thực tâm muốn làm chuyện này, nếu mà Trương Anh Duệ đã thực lòng muốn làm thì chuyện này có chỗ nào khó chứ?
Lời này rõ ràng không chính xác! Bạn tin không? Trương Anh Duệ nghe thấy thế không ngừng bĩu môi:
Nếu thật là như vậy thì ông còn ở đây tranh thủ cái gì? Đừng có bon chen vào không được hay sao? Dù sao cũng là vợ bí thư quận ủy, trong công ty di động chắc chắn không ai dám không tôn trọng bà ta cả…. Công ty di động mặc dù là công ty nhà nước độc quyền, kiểm soát chặt chẽ hơn ngành điện lực, thế nhưng ông có kiểm soát nữa thì cũng có có lên cao được nữa không? Thế nhưng cậu vẫn gật đầu, bộ dạng hiểu chuyện:
- Ha ha…
Nói rõ ràng rồi, ít nhất theo như Vương Hải Triệu thấy là đã nói rõ ràng rồi, Triệu Văn Đường vui mừng đi tới,vẻ mặt vui mừng nhìn Trương Anh Duệ:
- Anh Duệ, chỉ dâu cậu nói, tối nay mời cậu đến nhà chơi, chị dâu cậu đích thân xuống bếp… muốn mời cậu vài chén rượu, chị dâu đích thân mời rượu câu đó.
Những lời này, coi như là thẳng thắn tạo mối quan hệ với Trương Anh Duệ, từ nay về sau, quan hệ của Trương Anh Duệ và Triệu Văn Đường không còn là quan hệ cấp trên cấp dưới đơn giản nữa… mà là quan hệ anh em kết nghĩa… quan hệ anh em kết nghĩa trên quan trường đó không chỉ là cái gọi là bạn nhậu có thể so sánh được, trong tương lai anh em kết nghĩa lúc gặp phải khó khăn gì thì không phải cầm đao hỗ trợ đằng sau mà ngay cả coi thường hờ hững cũng không được: đến anh em kết nghĩa của ngươi mà ngươi cũng mặc kệ thì ai còn dám đồng tâm đồng đức với ngươi nữa?
Trương Anh Duệ chưa hiểu được đạo lý trong đó, ngốc nghếch gật đầu đồng ý, cũng tự nhiên cúi xuống:
- Sớm đã nghe nói chị dâu là 1 đầu bếp cực giỏi, bây giờ mới có lộc được ăn.
Đạo lý trong đó, Trương anh Duệ không rõ, cậu chỉ xuất phát theo bản năng đồng ý mà thôi, cảm thấy nếu Triệu Văn Đường mời mình đến nhà ăn cơm, mình từ chối đùng là không nể mặt người ta cho lắm… Ngoài ra, chuyện này chắc chắn không thể giấu người khác được? Thiết lập quan hệ tốt với bí thư quận ủy, người khác muốn làm cái gì, có thể không nể mặt sao? đắc tội với 1 người có quan hệ tốt với bí thư quận ủy như vậy được sao?
Vương Hải Triệu nghe vậy bộ mặt cực kỳ hâm mộ: mệnh người này với mệnh người kia, thật đúng là không so sánh được, theo ông chủ bao nhiêu năm như vậy, mình còn chưa được ăn 1 bữa nào trong nhà ông chủ…. Thật đúng là mệnh người này khác mệnh người kia!
Giải quyết chuyện mình quan tâm nhất, Triệu Văn Đường lập tức có qua có lại với Trương Anh Duệ:
- Anh Duệ, tôi nghe nói bên cục dân chính dự định phát 1 miếng đất cho các cậu phải không? Cái này đúng là…những lời này sao Trương Anh Duệ nghe không hiểu? Vội vàng gật đầu, cười nói:
- Đúng thế, sáng nay em còn ngồi nói chuyện 1 chút với cục trưởng Khương, định tính toán cải thiện 1 chút dự án nhà ở cho các đồng chí trong cục dân chính…. Miếng đất này tương đối lớn, cục dân chính không dùng khôn hết, ngoài cục dân chính bọn họ ra, cục trưởng Khương còn nhờ em hỏi thăm anh 1 chút, nói là bên chính phủ quận ủy cũng cải thiện điều kiện nhà ở 1 chút cho mọi người không?
Theo như 2 loại cục của cục dân chính, cơ hội Khương Minh xuất hiện trước mặt TriệuVăn Đường là không nhiều, nhờ câu nói này của Trương Anh Duệ đã khiến cho cơ hội đó tăng lên nhiều.
- Là thế à?
Triệu Văn Đường trầm tư 1 chút, chậm rãi nói:
- Cải thiện điều kiện nhà ở của các đồng chí, chỉ cần không trái với quy định , đây là chuyện tốt, lát nữa cậu nói với Khương Minh 1 chút, bảo cậu ta làm cho tôi cái báo cáo.