- Tìm tôi giúp đỡ?
Trương Anh Duệ nói câu này khiến cho Triệu Văn Đường mừng rỡ! chỉ sợ ngươi không tìm đến ta chứ không sợ ngươi tìm ta. Triệu Văn Đường gật đầu liên tục nói:
- Có gì đâu, mặc kệ dù là chuyện gì cậu cứ trực tiếp tìm tôi.
Câu này cũng chẳng khác gì con bài chưa lật.
Mọi người đều hiểu một đạo lý, có người làm phiền mới là chuyện tốt, nếu không có ai đến làm phiền thì người đó không phải là người nữa, nhất lại là Trương Anh Duệ có không biết bao nhiêu người muốn hô hào làm việc cho hắn, Trương Anh Duệ mà tìm đến mình thì đúng là vận may rồi.
Trương Anh Duệ cười cười, nhìn xung quanh thấy có không ít cặp mắt đang chằm chằm vào mình, hắn nói khẽ với Triệu văn Đường:
- Bí thư, ông nhìn mọi người kìa…
Triệu Văn Đường nhìn lướt qua rồi tỉnh lại, thấy mình đang phạm sai lầm ở chỗ nào mà khiến nhiều người tức giận… bây giờ Trương Anh Duệ như Đường Tăng trong mắt Hồng Hài Nhi mà Triệu Văn Đường lại là ông chủ, theo lẽ thường thì ăn trước khối thịt này cũng không vấn đề gì, có người không có cơ hội ăn thịt Đường Tăng.
Dù cho mình là bí thư huyện ủy nhưng nếu đắc tội với các đồng liêu thì bọn họ ắt sẽ quyết tâm hạ tiền đồ của mình, Triệu Văn Đường gật đầu cười khổ, gật đầu nói với Trương Anh Duệ đầy cảm kích:
- Anh Duệ, cảm ơn cậu.
Ông ta nói xong không đợi Trương Anh Duệ kịp nói gì liền chủ động đứng dậy, lớn tiếng nói:
- Anh Duệ hôm nào đến nhà, đích thân chị dâu sẽ nấu cho cậu ăn, đầu bếp trong nhà khách này kém quá.
- Được, em sẽ đến làm phiền.
Trương Anh Duệ vội cười rồi trả lời.
Người này cuối cũng cũng đi, chờ cho ánh mắt của mọi người tản bớt, Triệu Văn Đường đứng dậy, tìm cho mình một cơ hội, ông ta nghĩ thầm trong lòng: coi như người thức thời. Vừa muốn sang bên Trương Anh Duệ không bước thêm nửa bước nữa lại dừng lại: Trong lòng nghĩ đến Trương Anh Duệ “ Cho phép nha nội”, lôi kéo tình cảm, chắp nối quan hệ cũng là đúng. Nếu như suy nghĩ đó, hành độn đó là khó coi làm nhiều trò với đồng nghiệp… thì mọi người cũng không nhịn được, sau này gặp nhau cũng thấy xấu mặt.
Trong lòng có băn khoăn, suy nghĩ lợi hại, có thể lúc nhất thời mọi người vẫn không khỏi dừng bước.
Trong lòng Trương Anh Duệ cũng có vẻ sốt ruột, nếu cứ như vậy thì mình đã đắt tội với cả một đám người, chuyện sau đó sẽ không dễ làm…
Một người to cao lơ đãng hiện lên trong mắt Trương Anh Duệ, thấy hình ảnh này mắt hắn sáng lên, đúng:
- Chính là anh ta rồi.
- Bạch đại ca! Bạch đại ca!
Trương Anh Duệ đứng len theo Triệu Văn Đường, đưa tay ra đón tiếp.
Làm đội phó, đội cảnh sát giao thông huyện, xem như Bạch Băng hôm nay là quan chức thấp nhất có tư cách tham gia bữa tiệc ngày hôm nay, tối nay nơi này ngồi bao nhiêu người? dù sao buổi liên hoan tối nay cũng chỉ trong phạm vi nhỏ, cũng không phải buổi liên hoan cuối năm của huyện ủy.
Chí ít cũng có mấy chục ánh mắt chú ý đến Bạch Băng, anh ta cũng rất đỗi kinh ngạc hiển nhiên là lại bất ngờ khi Trương Anh Duệ lại là người đón tiếp mình.
Nhưng sau khi Trương Anh Duệ đón tiếp Bạch Băng, mọi người lại có chút thất vọng, có thể mọi người đang lý giải: Bạch Băng là em của Bạch Tuyết về phía đối tác thì Trương Anh Duệ đón tiếp cũng được dù sao người ta cũng có nhiều mối quan hệ, theo thân sơ thì hoàn toàn hợp lý.
Cách đó không xa Trương Đức Vĩ đang nói chuyện phiếm với Bạch Tuyết, nghe thấy những lời này của Trương Anh Duệ thì vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng.
- Bạch đại ca.
Trương Anh Duệ gật đầu cười với Bạch Băng.
- Anh Duệ, cậu làm khá lắm.
Bạch Băng nhìn ánh mắt Trương Anh Duệ có vẻ phức tạp.
Lúc nhận được tin tham gia buổi tụ họp tối nay, Bạch Băng đã biết mấy tháng trước mình còn chiếu cố cho tên tiểu tử này, vậy mà giờ đã thành Tân quý của huyện rồi.
Trương Anh Duệ cũng đoán ra suy nghĩ của Bạch Băng, Trương Anh Duệ không để bụng cười nói:
- Bạch đại ca, chúng là là chỗ thân quen, đừng khách sáo, không hề biết được tiếp đón Bạch đại ca ở đây, dựa vào quan hệ của hai ta mong Bạch đại ca chỉ giáo.
- Có chuyện gì, anh cứ nói.
Trương Anh Duệ đã nói như thế, Bạch Băng cũng hiểu được hắn đang hướng vào kinh nghiệm bao năm quan trường của mình, Bạch Băng cũng nghiêm túc nói khẽ với Trương Anh Duệ:
- Các khác thì không dám nói, nhưng Bạch đại ca của cậu đã ở lâu trong quan trường như vậy rồi nếu là chuyện nội bộ, cậu cứ việc hỏi.
- Em cũng không khách sáo với Bạch đại ca nữa.
Trương Anh Duệ gật đầu, thấp giọng hỏi Bạch Băng:
- Em muốn hỏi Bạch đại ca, ngoài cuộc thi của nhân viên công vụ ra, không có cách khác hay sao?
Vấn đề này Trương Anh Duệ suy di tính lại mà vẫn không lý giải được, không hiểu được,bất kể có thế nào cũng kiến định không đứng dậy.
Thì ra là chuyện này? Nghĩ đến tin mới nhất, Bạch Băng cười, hiểu ngay ý của Trương Anh Duệ, nói:
- Đương nhiên là có, hơn nữa còn nhiều cách là đằng khác, ví dụ như: chiến lược chiếm được sự ngưỡng mộ của lãnh đạo đó cũng được gọi là một chiêu, hay như cấp phó đã ngoài biên chế thì mình cũng có thể vào biên chế, hay là anh hùng nổi tiếng trong cả nước, thì cũng có thể vào được…
Nghe nói vậy thì hình như mình cũng có chút quan hệ, không đợi Bạch Băng nói xong, Trương Anh Duệ đã hỏi:
- Ngoài những cái đó, còn gì nữa không?
Thấy Trương Anh Duệ quan tâm như vậy, Bạch Băng cũng không vòng vo mà nhỏ giọng nói:
- Đúng, đây là tin mới nhất về cậu?
Trương Anh Duệ gật đầu:
- Dạ, bây giờ thư kí Triệu đang muốn em giải quyết vấn đề hành chính nhưng em chưa bao giờ tham gia cuộc thi nhân viên công chức, thì sao làm được? Nói trắng ra là em muốn được hưởng đãi ngộ, nghe nói là mới được thăng lên phó còn chưa có thông báo… Trong đại biểu nhân dân toàn quốc có chức vụ này, không muốn làm cũng không nỡ.