Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cháu gái kia của ta?

Khương Minh lặng đi một chút, lập tức giật mình, hiểu được ý tứ trong lời nói của Trương Anh Duệ, tựa cười nhạt nhìn Trương Anh Duệ,

- Đây không phải là ngươi hỏi a? Ân, là ý của Lưu thư ký các ngươi hay là ý của trấn trưởng Quách?

- Khương cục trưởng ngài anh minh!

Trương Anh Duệ gật gật đầu, khen một câu,

- Điều này vội…ngài thuận tiện giúp một tay sao?

Vốn dĩ cái câu”Điều này vội ngươi không giúp cũng phải giúp” đến miệng lại biến thành” ngươi thận tiện chứ”, không phải Trương Anh Duệ bỗng nhiên thay đổi như vậy, mà là Y đột nhiên cảm thấy, quann hệ giữa mình và cục trưởng Khương, dường như chưa đạt đến độ thân thiết, thêm vào nữa là hiện tại mình đang là tìm người giúp đỡ, ngữ khí kia khách sáo một chút tựa hồ là rất nên.

Khương Minh nhíu mày có ý muốn từ chối, nhưng nghĩ tới sự việc tiếp theo của Trương Anh Duệ có thể phát huy tác dụng, rốt cục vẫn phải cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu,

- Anh Duệ, ta nói thật với ngươi, cháu gái của ta gia đình đã có sự sắp xếp, cách nghĩ của thư ký các ngươi… Khó khăn rất lớn.

Cái gọi là gia đình có sự sắp xếp, là ai có sắp xếp rồi? Không nghi ngờ chút nào, là trưởng huyện Dương có sự sắp xếp với tiền đồ con gái hắn. Cũng phải, đường đường là một huyện trưởng, sắp xếp công việc cho con gái mới tốt nghiệp của mình, thật sự chẳng có gì khó khăn, rất nhiều người hi vọng nhân cơ hội này nịnh bợ một chút trưởng huyện Dương.

- Điều này bí thư chúng tôi có ý muốn chuẩn bị.

Trương Anh Duệ gật gật đầu, cười khổ một tiếng,

- Nhưng ta chỉ là một tên lính quèn, lãnh đạo đã lên tiếng, chúng ta ngoài cái việc chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ được giao ra, còn có thể thế nào? Khương Minh không gạt ngài, chuyện này ta mặc dù có bao nhiêu khí lực là dùng bấy nhiêu khí lực, nhưng cuối cùng kết quả là gì, ta thật sự không dám nói…có thể thành hay không, đều xem cục Khương ngài có thể hay không kéo huynh đệ này một phen.

Độ khó cuả việc này, Trương Anh Duệ và Lưu Kim Quốc tất nhiên là rất rõ, nhưng tất cả các ngành công nghiệp có nguy cơ cao như nhau, sau lưng cảu sự nguy cơ cao đó là lợi tức cao. Nghĩ đến việc sau khi thành công sẽ đem đến lợi ích cho bản thân, Lưu Kim Quốc cùng Quách Thắng đã quyết định, bất luận dù có khó khăn đến thế nào, đều nhất định phải tìm cách hoàn thành…Nếu không biết năng lượng của Trương Anh Duệ, đó cũng là thôi, nhưng bây giờ đã biết năng lượng của Trương Anh Duệ, xem ra Lưu Kim Quốc và Quách Thắng Triệu, nếu không lợi dụng một phen, thì sao có thể xứng đáng với mình được.

Lời của Trương Anh Duệ khơi gợi tâm tư của Khương Minh, cười khổ một tiếng, do dự lúc lâu, cuối cùng cười khổ gật gật đầu,

- Thành, lão đệ ngươi đã nói như vậy rồi, ta còn nói được gì nữa? Nhưng ta nên nói trước cho rõ ràng, về một vài việc của cháu gái ta có thể nói với ngươi, nhưng cuối cùng việc có thành không, ta không dám bảo đảm với ngươi.

Trương Anh Duệ nhất thời mừng rỡ!

- Khương cục, thật tốt, ngài quá ý tứ đó!Cho dù chuyện này có thành hay không, huynh đệ ta đều ghi nhớ nhân tình này.

Khi từ phòng làm việc đi ra, Trương Anh Duệ hài lòng nhìn thấy, Lý Đông Hạ đang cung kính đứng trước xe đợi mình.

Thái độ rất nghiêm chỉnh! Trương anh duệ trong lòng âm thầm gật đầu, tín khẩu hỏi câu,

- Biết lái xe không?

Mặc dù theo quy định, cán bộ lãnh đạo của trấn nhỏ mặc dù được cấp xe nhưng không được cấp lái xe, cũng không thể trang bị thư kí, nhưng trên thế giới này, từ trước đến giờ đều là trên có chính sách dưới có đối sách, hơn nữa trên quan trường với hơn năm nghìn năm văn minh sử, quy định này dường như là không có…Mặc dù quy định là quy định như vậy, nhưng mọi người luôn có biện pháp để lách luật! Quy định định ra còn không phải để mọi người có cơ hội lợi dụng sơ hở hay sao!

Hiện tại vừa nghĩ tới việc mình cũng có cơ hội lách qua sơ hở trong quy định của tổ chức, Trương Anh Duệ trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác thỏa mãn… Các anh vậy chúng ta hãy quậy tới bến đi ha.

Không biết có phải hay không là do trước kia Lý Văn Hải dặn dò hắn một ít điều cần lưu ý trong công việc,vẫn là trải qua mấy năm lăn lộn trong xã hội Lý Đông Hạ đã thành thục rất nhiều, nghe Trương Anh Duệ hỏi, vội khẩn trương trả lời

- Biết, đại học lúc ấy có biết 1 chút…

Lập tức có chút ngượng ngùng cười nói

- Tuy nhiên không có cơ hội sờ vào xe, kỹ thuật điều khiển có thể không được tốt lắm ạ.

- Có biết là được rồi

Trương Anh Duệ cầm chìa chìa khóa ném qua.

- Sau này vất vả cho ngươi rồi.

- Không khổ! Không khổ!

Lý Đông Hạ kích động đến đỏ mặt, run run tiếp nhận chìa khóa, hắn rất hiểu được ý tứ trong hành động của Trương Anh Duệ: từ này về sau, mình chính là thư ký kiêm lái xe cho Trương phó trấn trưởng!

Từ trước đến nay thư ký và lái xe đều là tri kỷ của lãnh đạo, hiện tại mình thân kiêm hai chức, còn có gì có thể so sánh, việc này càng nói lên sự coi trọng của lãnh đạo đối với mình. Đây là biểu đệ đã coi mình là tri kỷ a! Lý Đông Hạ nhìn về phía Trương Anh Duệ, ánh mắt không khỏi sáng lên.

- Không khổ là tốt rồi

Trương Anh Duệ cười gật đầu, xoay người không chút khách khí đi sang cửa sau bên phải xe

Lý Đông Hạ vội đi nhanh lên hai bước, giúp Trương Anh Duệ mở cửa xe, đồng thời bàn tay che trên khung cửa xe, đề phòng việc TAD không để ý có thể đụng đầu phải.

- Trấn trưởng, đi đâu?

Lý Đông Hạ rất nhanh vào xe, khởi động máy, xe chuyển bánh, TAD đã muốn từ từ chợp mắt một chút

- Ngươi có quen thuộc tình hình trong thành phố không?

- Tạm được, bốn năm đại học ở thành phố, những địa điểm quan trọng tôi đều biết.

Lý Đông Hạ khiêm tốn nói.Lời nói này quả thật là khiêm tốn rồi, phía dưới khu huyện thì không nói, nhưng trong thời gian bốn năm, những địa điểm lớn nhỏ trong thành phố LĐH đều đã đi qua, để cho hắn làm tài xế taxi thì còn hơi có chút khó khăn, nhưng nếu là người từ ngoài đến hỏi đường hắn, sẽ không nhầm lẫn.

- Vậy đi đại gia đình đi

Cái gọi là đại gia đình, chính là một chỗ xa hoa ở tiểu khu, cái phòng ở tiểu khu lấy nhà giàu làm bán điểm, diện tích phòng nhỏ nhất đều hơn một trăm tám mươi mét vuông…Trong cái tiểu khu này, những gia đình đó gọi là gia đình tầm trung….Ngoài những căn phòng đó ra, những phong hai ba trăm mét vuông, đương nhiên, như thế là “ Đại gia đình”, nhưng giá bán đương nhiên cũng rất là xa xỉ.

Nhà Dương Lâm ở chỗ này… Tin tưởng mọi người đối với việc Dương Lâm có thể ở tại khu vực này trong tiểu khu, hẳn là không có gì nghi vấn.

LĐH ứng thanh, nhẹ nhàng nhấn chân ga, chiếc xe nhanh chóng rời khỏi cửa lớn của cục dân chính.

TAD cũng không biết, ngay lúc hắn nhắm mắt tính toán xem nên nói như thế nào để thuyết phục để Dương Lâm được tạm thời đến phương trấn làm một thời gian, hắn mới từ phòng Khương Minh đi ra, Khương Minh xoay người trong nháy mắt… Nhìn xe của TAD chạy nhanh ra khỏi khu làm việc của cục dân chính, Khương Minh lập tức lấy ra điện thoại di động, gọi cho Dương huyện trưởng.

- Dương huyện trưởng ta là Khương Minh

Thanh âm Khương Minh hơi mang theo một chút nịnh hót

- Có một chuyện muốn báo cáo… Là như vậy, vừa rồi Trương phó trấn trưởng có đến nơi này của ta… không không không, chẳng lẽ vì chuyện của tiểu khu, là vì chuyện của Dương Lâm… Được rồi, đúng vậy, bọn hắn muốn Dương Lâm tới làm việc ở trấn trên… Được rồi, hẳn là ý tứ của nhóm lãnh đạo… Tốt, ta đã biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK