Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chị Bạch, nhanh như vậy đã thu dọn xong ư?

Sớm ngày hôm sau, vừa lên huyện, Trương Anh Duệ nhìn thấy hai vợ chồng BạchTuyết trong cửa hàng đang bận rộn thu dọn, kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy, hiện tại cửa hàng này sẽ là của cậu, cậu còn là ông chủ của tôi, tôi không nhanh chóng thu dọn, ông chủ mà nổi lửa giận thì tôi chịu không nỗi!

Trải qua cả đêm suy nghĩ, Bạch Tuyết dường như đã thích ứng thân phận mới của mình, cùng Trương Anh Duệ vui đùa.

- Đừng, chị Bạch, xin chị ngàn vạn lần đừng nói như vậy, bằng không tỷ chồng chị sẽ đánh em mất!

Trương Anh Duệ cười trả lời, nhìn chồng Bạch Tuyết đang ở hỗ trợ thu dọn một cái, trong lòng cũng hứng thú.

Ngày hôm qua, người đàn ông này còn có bộ dáng uể oải không chút phấn chấn, khi ngồi ở cửa, nhìn thấy điều duy nhất khác so với người chết, chính là so với người chết còn có một hơi thở mà thôi, cả người như cái xác không hồn, nhưng bây giờ nhìn lại, tuy rằng tinh thần vẫn đang kém, nhưng hiển nhiên đã có thể về đến phạm trù người bình thường.

- Chồng chị?

Bạch Tuyết tức giận nhìn chồng mình một cái, oán hận nói:

- Hừ! Không nói ông ta nữa, sắp bị ông ta làm tức chết rồi.

Ngữ khí của Bạch Tuyết, Trương Anh Duệ có thể hiểu được, có một ông chồng như vậy, gia sản ngàn vạn cũng bại hết, đến nay Bạch Tuyết vẫn chưa ly hôn đã xem như tình thâm ý trọng , còn phải mang vẻ mặt ôn hoà đối với y? Chỉ sợ ý nghĩ này ngay cả y là chồng mình cũng không dám có... Hiện tại người đàn ông đó giống như đang trong thời gian khảo sát, một khi không được, lập tức một cước đá đít, rất nghiêm túc.

- Ông chủ, cậu đã đến rồi?

Ngày hôm qua người đàn ông như cái xác không hồn vội lau mồ hôi, cười đáp lời Trương Anh Duệ. Trương Anh Duệ thấy rõ ràng, từ trong đáy mắt người đàn ông mang theo một tia cảm kích.

Trương Anh Duệ thoải mái, xem ra người nầy thật sự là tỉnh ngộ, hiểu được nửa năm qua mình rốt cuộc đã làm vớ vẩn những gì, đã biết cải tà quy chính. Bất kể như thế nào, ở chỗ sâu trong đáy mắt y có thật sâu sám hối là không thể gạt được người khác. Lại nói tiếp, ngắn ngủn một đêm thời người đàn ông này có thể chuyển biến lớn như vậy, cũng cũng đủ thuyết minh người nầy xem như một người hiểu chuyện.

Ngược lại là Bạch Tuyết, tựa hồ chưa buông tha chồng mình, nghe được chồng mình cũng dám nói chuyện, đi lên châm chọc.

- Ông chủ? Ông có tư cách gì gọi người ta là ông chủ? Ông hiện tại chỉ là công nhân lao động giản đơn, nói lầm bầm gì vậy ...

Nghe được người vợ nói lời này, người đàn ông cũng không nói gì, cười hắc hắc:

- Mọi người cứ bận việc của mình, tôi đi xem còn có cái gì cần giúp đỡ.

Nói xong, xoay người, thân hình cũng là bị quầy hàng chặn.

- Xem ra chồng chị thật sự nhận thức được sai lầm của mình .

Nhìn chằm chằm phương hướng thân hình biến mất, Trương Anh Duệ nói với Bạch Tuyết.

- Hừ, còn cần xem xét hẵng nói.

Nhìn bóng lưng chồng mình, Bạch Tuyết bĩu môi khinh thường.

Nghe thấy Bạch Tuyết nói lời này, Trương Anh Duệ nở nụ cười: thật đúng là điển hình của nói năng chua ngoa tim mềm như đậu phụ. Hiện giờ, Trương Anh Duệ làm sao còn nhìn không ra? Bất kể là xuất phát từ nguyên nhân gì, tâm lý người phụ nữ này kỳ thật đã muốn tha thứ cho người đàn ông suýt nữa làm gia đình của mình sụp đổ này rồi?

- Đúng rồi, chị Bạch, ngày hôm qua tôi quên nói với chị, đưa cho chị một phần rưỡi cổ phần công ty, cũng không phải là cho mình chị, mà là cho cả nhà chị đấy!

Trương Anh Duệ bỗng nhiên cao giọng hô.

Bạch Tuyết không có chút chịu lép vế:

- Hô lên làm gì! Tôi nói cho cậu biết, số tiền này đều là của tôi, tiền này ông ta khỏi phải nghĩ đến có nửa phần!

- Tôi không quản nhà chị chia thế nào, dù sao cũng nói cho người đàn ông nhà chị biết, tiền này cũng có một phần của anh ta là được, lớn như giọng vậy, tôi cũng không tin anh ta nghe không thấy.

Trương Anh Duệ ha ha cười.

Nhớ tới một sự kiện đêm qua đã cân nhắc, Trương Anh Duệ thử thăm dò hỏi Bạch Tuyết,

- Chị Bạch, chị có quen ai là kế toán kinh nghiệm phong phú, hiểu được thế nào để tránh thuế hợp lý không ?

Một người kế toán kinh nghiệm phong phú đối với một công ty mà nói, tầm quan trọng là không cần nói, nhiều công ty tìm kế toán như vậy chỉ hi vọng tìm được người phong phú kinh nghiệm, nguyên nhân chỉ có một: những kế toán kinh nghiệm phong phú này, điều kiện tiên quyết là không trái pháp luật hoàn toàn có thể thông qua đủ loại phương thức hợp lý hợp pháp tránh thuế cho công ty, nộp thuế thu nhập ít đi, kế toán giỏi hơn, thậm chí có thể hợp lý tránh thuế đạt tới trên 50%!

Kế toán trọng yếu như thế, cũng không kỳ quái Trương Anh Duệ vì cái gì mà để tâm như thế.

- Thật trùng hợp, tôi cũng quen một kế toán!

Bạch Tuyết vỗ trán một cái,

- Cô ấy là đàn chị của tôi, trước kia đã giúp chúng tôi làm hóa đơn sổ sách, rất lợi hại, là một ký kế toán viên cao cấp, nếu không nể mặt mũi của tôi, người ta cũng không thèm để ý nhà Lý Dương nhỏ như chúng tôi. Hôm trước tôi còn nói muốn tiến cử cho cậu đấy, ha ha... Thật sự là trùng hợp ...

Trời! Kế toán viên cao cấp? Trương Anh Duệ thấy người được Bạch Tuyết tiến cử làm hoảng sợ, cũng bị nhân vật mang theo ánh sáng chói mắt làm hoảng sợ: người giỏi như vậy đều có thể tìm được ư? Nhất thời mừng rỡ:

- Chị Bạch, hiện tại bảo chị ấy đến hỗ trợ chúng ta, việc này không thành vấn đề chứ?

- Có thể có vấn đề gì, già rồi nên hiện tại đã về hưu, mỗi tháng tiền hưu cùng chia hoa hồng ở cổ phần những công ty khác mỗi tháng đều không ít. Đi ra nhận việc, hoàn toàn không phải là vì kiếm tiền, cũng là bởi vì ở nhà rỗi rãnh khó chịu, đi ra giải sầu... nhưng lão đệ, chị phải nói trước cho cậu hiểu! Vị đàn chị của chị tuy rằng không phải kiêm chức, nhưng giờ làm việc cậu cũng không thể bắt chị ấy cố định , khi nào thì muốn đến thì khi đó đến. Điểm này cậu phải nắm chắc trong lòng.

Bạch Tuyết thật cẩn thận dặn dò.

- Đó khẳng định không thành vấn đề, người như vậy, cho dù là đặt ở này xí nghiệp lớn, cũng phải được coi như thần tài ý chứ!

Trương Anh Duệ liên tục gật đầu.

- Đúng rồi chị Bạch, chị xem, một tháng trả chị ấy bao nhiêu cho thỏa đáng?

- Một tháng 10000 đi, nguyên lai lão thái thái cho ta hỗ trợ thời gian là một nguyệt 8000, bây giờ... Ừm, cũng phải gia tăng một ít.

Bạch Tuyết nghĩ nghĩ, đưa ra một con số.

Một tháng một vạn? Trương Anh Duệ gật gật đầu, giá cả này nếu với kế toán bình thường, đương nhiên là thái quá. Nhưng nếu với một kế toán cấp cao công tác bốn năm mươi năm, kia quả thực chính là rất hời! Về phần tại sao từ 8000 tăng tới 10000? Bà ấy là hỗ trợ cho vãn bối của mình, tình huống hiện tại có thể so sánh cùng trước kia sao?

- Được, chuyện này liền phiền toái chị Bạch nhé... Chị xem chừng, ước chừng bao lâu có thể làm cho người đó đến?

- Ngày mai... Ngày kia đi, phỏng chừng ngày kia có thể, nhưng cậu nên cho người phía công ty đi tới thực tế đo lường xem, cũng nên làm biển quảng cáo cùng bên trang hoàng thiết kế trong đi, trước kia làm siêu thị thế nào cũng không sao, nhưng hiện tại không thể được .

Bạch Tuyết nghĩ nghĩ, hơi có vẻ phiền muộn đáp.

- Tốt, cứ dựa theo chị nói mà làm.

Trương Anh Duệ gật gật đầu, móc ra di động.

Điện thoại đầu kia, Cố Đại Thành sớm đã sốt ruột chờ ...

Mấy ngày kế tiếp, cửa hàng bắt đầu thi công làm trang hoàng, cho mẹ mình ở nơi này trông chừng, Trương Anh Duệ cùng Bạch Tuyết bắt đầu chạy đi lo các loại thủ tục công ty. Trước kia chưa làm qua những cái này, hiện tại tự mình làm việc này , Trương Anh Duệ mới cảm giác được, ở Trung Quốc chạy đi lo lập công ty, tuyệt đối là chuyện rất mệt người.

Trước đây Trương Anh Duệ chưa từng nghĩ tới, mở một công ty lại phải chạy nhiều như vậy, hành chính, công thương, phòng cháy, bảo vệ môi trường, khu vực, phường hội... Thậm chí cả uỷ ban kế hoạch hoá gia đình và bảo vệ quyền lợi trẻ em phụ nữ cũng đều phải đảo qua. Trương Anh Duệ đều sắp không chịu nổi : mẹ ơi, ta chỉ mở cái công ty nhỏ mà thôi, cùng những nơi đó có chút quan hệ không? !

Vài ngày sau, Trương Anh Duệ cảm giác mình chân đều biến dạng rất nhiều, hơn nữa nếu không phải là có Bạch Tuyết biết rõ những nơi đó nên được bọn rắn độc hỗ trợ, sự tình còn không biết khi nào thì mới có thể làm xong.

- Lão đệ, cậu đã có thể thoải mái rồi!

Thấy bộ dáng như chó sắp chết của Trương Anh Duệ, Bạch Tuyết trêu đùa :

- Tôi cho cậu biết, khi tôi mới mở công ty, thủ tục còn rườm rà hơn... Riêng là con dấu, lúc ấy tôi thử đếm, cần đến 156 cái!

- Trời! Mẹ Kiếp!

Trương Anh Duệ nhịn không được tuôn ra một câu nói tục, nghe được mấy con số này, Trương Anh Duệ thật sự choáng váng, vốn cho là đã có được 76 cái dấu đã nhiều lắm, ai có thể có thể nghĩ đến, đây đã là kết quả của tinh giản hơn phân nửa?

- we are the champions! We are the champions! ...

Trương Anh Duệ lại nghe chuông điện thoại di động rất quái dị, ở phía sau vang lên, Trương Anh Duệ lấy điện thoại cầm tay ra vừa nhìn, thì ra là giọng của em họ con nhà dì mình - Lý Hạo.

Hai tên tiểu tử kia ngày hôm qua đã bị dì bắt tới đây với lý do "Qua hỗ trợ cho anh họ", lúc này đang ở trong cửa hàng hỗ trợ làm trang hoàng, thấy là Lý Hạo điện thoại, Trương Anh Duệ không khỏi kỳ quái: tiểu tử này gọi điện thoại cho mình có chuyện gì?

Mới vừa bắt máy điện thoại, thanh âm của Lý Hạo hơi có vẻ lo lắng và hưng phấn liền vang lên,

- Anh, có hai người tìm anh, anh mau trở lại một chút đi.

- Ai tìm anh ?

- Bọn họ nói là Hào Tước Linh Mộc, lại đây nói chuyện hợp tác với anh !

- Được, em giúp anh tiếp đãi chút, nói cho bọn họ biết, anh lập tức trở về, cho bọn họ chờ một lát.

Trương Anh Duệ dặn dò Lý Hạo một tiếng, trong lòng lại có chút kỳ quái, người của Hào Tước Linh Mộc nhàn rỗi không có việc gì đến tìm mình làm gì? Chẳng lẽ là hi vọng mình bán sản phẩm của bọn họ? Như vậy cũng có thể, nhưng ... cửa hàng còn chưa mở đâu, bọn họ làm sao mà cũng đã biết rồi?

Trương Anh Duệ kinh ngạc, Bạch Tuyết thì có vẻ cao hứng rất nhiều, hưng phấn đẩy Trương Anh Duệ một cái.

- Đi nhanh đi, xem ra lại có người đến tặng tiền cho cậu đấy!

Đến tặng tiền cho mình ư? Lời này... Thật cũng không tính là sai lầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK