Lý Ngưng Mặc đi vào, nhìn thấy ở trên giường có 1 cái máy tính bảng, quần áo Trương Anh Duệ đã mặc tươm tất, trong lúc này không biết nên vui vẻ hay thất vọng… hiển nhiên trước khi mình đi vào, Trương Anh Duệ hẳn là đang ôm cái máy tính bảng đó chơi.
- Ngưng Mặc, chuyện gì thế?
Trương Anh Duệk không mời Lý Ngưng Mặc ngồi xuống, ngẩng đầu lên hỏi. Lý Ngưng Mặc hóa ra còn chưa quyết định, nghe thấy Trưong Anh Duệ nói như vậy, cắn răng do dự:
- Chuyện đã đến nước này rồi, còn do dự cái gì?
Tiểu nha đầu lập tức cười ha ha:
- Ha ha… chỉ là thói quen ngủ muộn, khi nãy mẹ em bảo đi ngủ, nhưng em không ngủ được, muốn tìm người nói chuyện thôi.
- Hóa ra là chuyện như vậy.
Trương Anh Duệ lập tức thở dài nhẹ nhõm, trong lòng cũng không đề phòng gì, cười cười gật đầu:
- Không phải thế chứ, hồi anh học trung học, mùa hè học muộn nhất đến 10h15, bọn em bây giờ sướng hơn bọn anh nhiều rồi.
- Muộn như vậy à?
Tiểu nha đầu che miệng vào thốt 1 tiếng kinh hãi:
- Bọn em bây giờ học đến 9h30, bọn em đã thấy là đủ muộn lắm rồi.
9h30 và 10h 15 thì kém bao nhiêu chứ? Trương Anh Duệ không khỏi bĩu môi:
Chỉ bằng thời gian 1 tiết thôi, nhưng nghĩ nghĩ, bây giờ nước mình không phải bảo giảm học phụ đạo cho học sinh hay sao, kêu gọi 10 năm rồi, mà thành ra thế này…
Cũng coi như là Trung Quốc đặc sắc rồi, nói rồi thở dài, đồng tình cùng Lý Ngưng Mặc, rồi tiện thể an ủi 1 câu:
- Đợi 2 năm nữa, đợi em lên đại học thì tha hồ.
Tiểu nha đầu có chút bất đắc dĩ thở dài:
- Không phải đâu… còn 1 năm nữa thôi!
- Còn 1 năm nữa?
Trương Anh Duệ sửng sốt 1 chút, con bé này đã học 12 rồi à?
Nghĩ đến nguyên nhân tối nay mình đến, Lý Ngưng Mặc do dự 1 chút, rốt cục cũng không đủ dũng khí hỏi:
- Anh Trương, anh… có quen biết với những đại ca giang hồ ở đây không?
Hà? Không phải chứ?
Trương Anh Duệ nhíu mày:
- Anh thấy tên tiểu tử đó ngày mai đến trường không dám tìm em gây chuyện nữa đâu.
Đúng vậy, con trai cục trưởng cục lâm nghiệp quận, ở trên cái đất quận này mà nói,cũng coi như là to lắm rồi. Đối với TRương Anh Duệ mà nói, haiz, 1, 2 tên con trai của cục trưởng này nọ dám ép bạn gái cùng học yêu đương, có phải là cha nó chết rồi không!
Đúng vậy, theo như Trương Anh Duệ thấy, chuyện này không hiếm thấy, thế nhưng nếu trước đó mình không nhúng tay vào thì bọn họ chó đánh chết mèo hay là chó đánh chết chó cũng chẳng có liên quan gì đến mình hết. Thế nhưng bây giờ mình đã nhúng tay vào chuyện này rồi, nếu như ngươi vẫn không biết điều… nói không chừng thì phải dạy cho ngươi 1 bài học.
Lý Ngưng Mặc gật gật đầu, lại lắc đầu, đầy sắp cúi xuống tới ngực rồi:
- Thế nhưng em vẫn hơi sợ… anh Trương, hay là em làm bạn gái anh được không?
Như thế ở trường em mới không sợ bị ai bắt nạt nữa. Nói xong câu đó, Lý Ngưng Mặc cảm thấy tim mình như nhảy ra khỏi lồng ngực: thật là xấu hổ chết đi được, mình lại chủ động làm bạn gái người ta.
- Không phải chứ? Anh đã trả lời rồi còn gì.
Trương Anh Duệ có chút kỳ quái:
- Vấn đề này, lúc trước không phải đã hỏi anh rồi sao?
Nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, Lý Ngưng Mặc hốt hoảng ngay cả tay chân mình cũng không biết để ở chỗ nào, giọng nhỏ như muỗi bay, cả khuôn mặt đỏ bừng bừng:
- Không phải… cái đó… em nói là…
Nói đến đây, tiểu nha đầu không biết lấy dũng khí tử đâu, ngẩng đầu lên nhìn thẳng mắt Trương Anh Duệ:
- Em nói là, em có thể làm bạn gái chính thức của anh được không?
Trương Anh Duệ cảm thấy quai hàm mình như rơi xuống mặt đất, ánh mắt nhìn vòng vòng, không dám tin Lý Ngưng Mặc.
-Không phải mình không biết, thể giới này đổi thay như chong chóng, trẻ con bây giờ đứa nào cũng mạnh mẽ như thế này à?
Sửng sốt 1 lúc lâu, Trương Anh Duệ mới đem cằm mình về chỗ cũ được, lắp bắp hỏi:
- Cái này… Ngưng Mặc, em có biết em đang nói cái gì không?
Không phải là khi nãy em vừa uống trộm rượu của bố chứ. Mình thân làm nhân viên công vụ nhà nước, tìm 1 học sinh cấp ba làm bạn gái, hơn nữa còn là bị tiểu nha đầu đó theo đuổi nữa? Cái này từ trước đến nay chưa từng xuất hiện trong đầu mình, không ngừng đánh mạnh vào suy nghĩ Trương Anh Duệ:
- Haiz thế này là thế nào?
Lời nói ra, Lý Ngưng Mặc rất thản nhiên, nghe Trương Anh Duệ hỏi như vậy, tiểu nha đầu dũng cảm…đương nhiên cũng có thể nói là làm ra vẻ dũng cảm nhìn thẳng vào mắt Trương Anh Duệ:
- Em biết em đang nói gì, hơn nữa… hơn nữa… em không phải đùa đâu, những chuyện bạn gái có thể làm, em cũng có thể làm.
Trương Anh Duệ cảm thấy quai hàm mình lần nữa lại rớt trên mặt đất.
Mình… cô bé này đang ám chỉ…!
Ám chỉ chỉ cần mình đồng ý làm bạn gái cô bé, mình có thể được hưởng đãi ngộ như một thanh niên chưa kết hôn. Mặc kệ tiểu nha đầu này thoải mái cỡ nào, đến lúc này, tiểu nha đầu vẫn thẹn thùng, không khỏi cúi đầu, tiếp tục nói:
- Thế nhưng… thế nhưng bình thường em đi học, thời gian còn lại không nhiều lắm, hơn nữa… em còn định thi đại học nữa, cho nên… cho nên… thời gian để làm những chuyện này không nhiều lắm.
Thế nhưng Trương Anh Duệ vẫn chưa hiểu 1 điểu, đây là vì cái gì? Chủ động tìm đến phòng để làm bạn gái mình? … con bé này rốt cục là nghĩ cái gì?
- Bởi vì anh rất uy phong.
Tiểu nha đầu thật thà nói, ánh mắt nhìn Trương Anh Duệ có chút sùng bái:
- Hơn nữa anh lợi hại như vậy, ông chủ Tào đại ca giang hồ còn khách khí với anh như vậy…. Mấy người bạn của em, bọn họ đều có bạn trai rồi, thế nhưng bạn trai chúng nó đều là mấy tên ngốc trong trường mà thôi, thế mà bình thường chúng nó vẫn coi thường em.
Nói đến đây, mặt tiểu nha đầu nhìn khinh bỉ 1 cái:
- Nếu anh có thể làm bạn trai em, xem bọn nó còn nói như thế nữa không! Hừ!
Từ “hừ” cuối cùng ngữ khí hơi ngang, bộ dạng đắc y giống y như bộ dạng của 1 con gà mái kiêu ngạo.
Trương Anh Duệ cuối cùng cũng hiểu trong đầu tiểu nha đầu nghĩ gì:
- Hóa ra là mấy cô bé so sánh với nhau xem bạn trai ai oách hơn. Trương Anh Duệ bỗng nhiên nhớ tới 1 tin:
Mỗi 1 nữ sinh trung học để mà tham gia vào đội ngũ dân chơi, tiêu tiền thì tìm bạn trai làm ví của mình… nguyên nhân rất đơn giản, nữ sinh dân chơi bây giờ , gái nhà lành không có tư cách làm dân chơi, chỉ có bị bạn trai làm gì rồi mới được coi là dân chơi, con nha đầu này cương quyết muốn tham gia vào đội ngũ dân chơi thế này, thế thì có nghĩa là tìm bạn trai để làm ví à?