Tuy rằng không biết cục dân chính thành phố rốt cuộc có tư cách gì mà nhúng tay đối với khu đất của cục dân chính huyện, nhưng Trương Anh Duệ cũng không thời gian tính toán nhiều như vậy... Phòng bất động sản của công ty mình đến bây giờ còn đang nghèo rớt mồng tơi, phân cho bọn người kia? Nằm mơ đi nhé!
Nhưng trong lúc vô ý từ trong lòng Khương Minh nghe được một thứ gì đó, lại để cho Trương Anh Duệ cảm giác mình phía trước an bài vẫn là rất phù hợp xác thực, cũng lại đắc chí: hóa ra bên trong cục dân chính bên kia, đúng là hơi có chút tranh luận có nên đem hạng mục này giao cho Trương Anh Duệ vận hành hay không.
Bọn họ nghĩ, nếu mảnh đất này là của cục dân chính chúng ta, cho dù chúng ta không có tư cách chỉ định phòng bất động sản thì khi bán mảnh đất này cho một phòng bất động sản của công ty khác, chúng ta cũng có thể được không ít ưu đãi nhỉ? Dựa vào cái gì cần giúp cho cái người họ Trương kia... Ai ngại tiền của chính mình nhiều đâu?
Nhưng hiện tại ý kiến thị cục như vậy, mọi người nhất thời trợn tròn mắt, ý tưởng phía trước cũng khó thành.
- Mẹ nó! Thị cục đám người kia thực là một đám khốn kiếp! Sớm biết rằng sẽ như thế này, còn không bằng sớm ký thỏa thuận cùng công ty xây dựng trước!
Ha! Đã biết tin tức này, trong lòng Trương Anh Duệ vui không tả xiết: thị cục ở bên trong này đâm một cước, đối với bản thân ta còn có lợi nhân lên cấp luỹ thừa? Không hề nghi ngờ, nếu như có thể lấy được ủng hộ của thị cục, đối với chính mình mà nói tuyệt đối là chuyện hữu ích vô hại.
Nếu Trương Anh Duệ đã coi chuyện này là mình làm được, trong lòng Khương Minh cũng không có cái gì lo lắng thêm, hắn xem ra, nếu Trương đại thiếu gia đã quyết định ra mặt vì chuyện này, thị cục bên kia không phải sẽ dễ như trở bàn tay sao?
Bữa tiệc này cơm, khách và chủ đều hân hoan.
Nửa giờ sau, khi Trương Anh Duệ nằm ở khách sạn Bích Đào tắm rửa mát xa, cùng Vương Mãnh và Đại Đầu hai người trò chuyện phiếm.
Đã biết tin tức ở thị trấn, Đại Đầu cùng Vương Mãnh mấy người vừa mừng vừa sợ, đặc biệt gọi cho Đắc Nguyệt Lâu bên này tiếp đón, yêu cầu Đắc Nguyệt Lâu bên này nhìn chăm chú vào động tĩnh của Trương Anh Duệ, chỉ cần Trương Anh Duệ vừa ra, lập tức liền thông báo cho bọn hắn, nhưng lập tức có cảm giác mình làm như vậy không ổn thỏa, Trương ca là lão đại của mình mà, chính mình hẳn là nên ở Đắc Nguyệt Lâu bên đó chờ mới đúng, nếu như vậy, không ổn, rất không ổn thỏa.
Nhưng đợi? Chính là gần hai giờ.
- Mãnh Tử, các cậu bên kia chuẩn bị thế nào?
Trương Anh Duệ đang quan tâm hai người này hiện tại làm công tác xã hội quan hệ được hay không,
- Nghành và người cần tạo quan hệ, đều chuẩn bị xong chứ?
- Trương ca, mấy ngày nữa là được rồi, những nghành lớn thì nhiều lắm...
Vương Mãnh vội xoay người định ngồi xuống,
- Nhưng Trương ca, anh yên tâm, em cam đoan sẽ không chậm trễ!
- Nằm xuống, nằm xuống…
Trương Anh Duệ vẫy vẫy tay, bảo Vương Mãnh nằm xuống nói.
- Nhưng Mãnh Tử này, cậu cũng không cần làm quá, lần này xây nhà không như trước kia các cậu xây nhà đâu, nói trắng ra là, lần này chúng ta kiếm tiền không phải là chính, chủ yếu cần chính là cho bọn hắn được nhiều ưu đãi, bây giờ là bọn hắn có điều cầu cạnh ở chúng ta mới đúng, từ điểm đó xuất phát, không được làm trái lại ...
- Vâng, Trương ca, anh yên tâm, em biết nên làm như thế nào .
Vương Mãnh thụ giáo gật đầu, vẻ mặt khâm phục, chuyện này mình quả thật là muốn làm trái lại , nhưng Trương ca nói đúng, nếu là giúp cho người của các ban nghành chính phủ này có được ưu đãi, vậy dựa vào cái gì ta còn phải thật cẩn thận như trước kia, hoàn toàn có thể lớn mật một chút!
Nói trở lại, nhưng phòng bất động sản có khả năng, cũng chính là vấn đề với những người lãnh đạo, cần cẩn thận một chút, đối với nhân viên làm việc phía dưới, thực không có mấy người lọt vào mắt xanh.
- Trương ca, cục dân chính thành phố bên kia...
Đại Đầu có chút lo lắng.
- Dù sao cũng là thị cục đấy!
- Có Trương ca ở đây, ngươi sợ cái gì!
Không đợi Đại Đầu nói xong, Vương Mãnh nghiêng đầu đi răn dạy và quở mắng Đại Đầu một câu.
- bản lĩnh của Trương ca, ngươi còn không biết?
Hừm... Chính mình hình như quên điểm này , Đại Đầu không khỏi có chút lúng ta lúng túng, nói:
- Cũng đúng, xem mấy ngày nay khi làm chuyện này, chỉ cần đem Trương ca ra là mọi việc thông thuận, bản lĩnh của Trương ca còn phải hoài nghi sao?
- Trương ca, em...
- Thôi…
Trương Anh Duệ khoát tay, mặc dù Đại Đầu hoài nghi đối với năng lực chính mình khiến Trương Anh Duệ có chút bất mãn, nhưng bất kể thế nào nói, Đại Đầu mới vừa giúp chính mình làm việc, thật cũng không nên trách móc nặng nề , tùy ý khoát tay.
- Đại Đầu, sau này ai dám gây chuyện với chúng ta, báo tên của ta ra, Trương ca sẽ ra mặt cho ngươi!
Trương Anh Duệ vừa thốt ra lời kia, Đại Đầu càng ngượng ngùng: Trương ca nhân nghĩ, hoà nhã thật! Không khỏi liên tục gật đầu:
- Cám ơn Trương ca. Đúng rồi Trương ca, thằng nhãi con họ Vương kia xử lý như thế nào?
Hiểu không rõ rốt cuộc Trương Anh Duệ có ý gì đối với tiểu tử họ Vương kia nên xử lý như thế nào, Đại Đầu bèn hỏi một câu.
- Thả đi, trẻ con bây giờ, thất tình thì dăm ba năm đi bụi không trở về rất bình thường? Xem như cho tiểu tử đó được ném một chút nhân sinh phong phú trước tiên là được rồi.
Trương Anh Duệ phất phất tay ý không sao cả, lấy trẻ con ra ông ép, chuyện bỉ ổi như thế này, Trương Anh Duệ thật đúng là làm không được, còn về tiểu tử này sau khi đi bụi có thể ảnh hưởng thành tích học tập hay không… Đối với một tên đệ tử thành tích ổn định mà nói, sẽ không đủ ảnh hưởng đến thành tích của hắn. Phỏng chừng Vương Trường Ba nên cám ơn chính mình rất nhiều.
- Vâng, lúc đầu định giáo huấn hắn, nhưng nếu Trương ca đại nhân có đại lượng, vậy Trương ca nói làm sao em liền làm vậy.
Đối với an bài của Trương Anh Duệ, Đại Đầu cũng không suy nghĩ, gọi một ả giang hồ đi câu một học sinh mà thôi, muốn hại tiểu tử đó còn không phải là chuyện chỉ cần một câu nói?
Chuyện con trai của Vương Trường Ba, là Trương Anh Duệ báo Đại Đầu an bài, vốn là ý của Trương Anh Duệ, lấy con trai Vương Trường ba ra bức Vương Trường Ba từ chức, có nhưng Vương Trường Ba lựa chọn xin chuyển đổi công tác với cục điện nghiệp đệ huyện. Đây cũng là tốt với hắn lắm rồi. Đối với Trương Anh Duệ mà nói, chỉ cần người nầy không ở trên địa bàn của mình thêm phiền cho mình là tốt rồi, còn lấy uy?... Có Liêm Sĩ Sinh làm ví dụ tươi sống ở đó, ai còn dám cho là lời nói của mình chỉ là vui đùa?
Ngược lại là chính mình thật sự chủ động bức Vương Trường Ba đi, thật ra sẽ khiến người ta có thể lĩnh ngộ được một chút, chỉ cần không động vào lông Trương Đại nhân, Trương phó Trấn Trưởng sẽ lưu cho ngươi một đường rút quân.
Điểm này, đối với Trương Anh Duệ mà nói còn trọng yếu hơn nữa, tuy rằng sẽ khiến cho những đối thủ của mình cảm thấy được người này sẽ chém tận giết tuyệt không đối với chính mình, khi làm việc có thể sẽ quá đáng một chút, nhưng cũng không phải là không có ưu đãi... Quan trọng là sẽ không kết thù hận sinh tử.
- Trương ca, có cần em cùng đi Lỗ Nam với anh hay không? Em có quen mấy người bạn ở đó.
Vương Mãnh hỏi.
Kỳ thật hắn muốn làm là thừa dịp cơ hội này kéo gần hơn khoảng cách với Trương Anh Duệ: đến hiện tại, chẳng phải hắn đều không ít lần lấy uy danh của Trương Anh Duệ sao.
- Không cần, chuyện nhỏ mà.
Trương Anh Duệ nói rất hào khí, nhưng trên thực tế thì, Trương Anh Duệ cũng không có dám chắc chắn như vậy đâu.