Lưu Kim Quốc từ đáy lòng không muốn cùng tiểu tử Trương Anh Duệ không biết từ địa phương nào lộ ra đánh lên, chưa đến mức đó; nhưng nữ nhân của mình cũng không thể bị ủy khuất.
Nếu không muốn đắc tội với Trương Anh Duệ, cũng không muốn nữ nhân của mình ủy khuất, nhưng cuối cùng phải có một phía chịu ủy khuất, như vậy mà nói, vậy không thể làm gì khác hơn là ủy khuất nhà nước . . . Nói lại, không phải chỉ là hai chiếc xe thôi sao, là một chính quyền Thị trấn một năm có thu nhập tài chính hơn 2000 vạn, hai chiếc xe lưỡng chiếc xe cũng chỉ là vấn đề mua thêm mà thôi, chỉ cần nghĩ tới, tiền lập tức là có thể đến sổ sách.
... ... ... ...
- Dưới sự coi trọng của Đảng ủy Thị trấn Phương,dưới sự chủ trì của văn phòng Chính pháp ủy Thj trấn Phương, dưới sự nỗ lực của toàn thể công an của đồn công an thị trấn Phương, trong nửa tháng hành động tỏng hợp sửa trị trị an xã hội đã đạt được thành quả huy hoàng, tổng cộng bắt được 13 tên trộm, bắt được một gã tội phạm mà Cục công an Thành phố phát lệnh truy nã, giúp quần chúng nhân dân lấy lại được hơn tiền bị cướp tổng cộng hơn hai vạn đồng, lấy lại các tang vật bị trộm như xe máy, xe nông dụng ba bánh, lượng lớn gia súc ..., mạnh mẽ đả kích sựhung hăng càn quấy làm cho phần tử phạm tội kinh sợ, giữ gìn cực lớn trị an xã hội trong thị trấn Phương. Đối với hành động của chúng ta, quần chúng nhân dân vỗ tay tỏ ý vui mừng, đồn công an thị trấn tổng cộng thu được ba lá cờ thưởng của quần chúng nhân dân tự phát biếu tặng. Cục công an huyện đã dành cho thành tích chúng ta những lời biểu dương cao độ. . .
Ở trên lễ ăn mừng cử hành ở chính quyền thị trấn, Đồn trưởng Đồn công an Đoạn Thành Đào mặt mày hồng hào hướng về đám lãnh đạo Đảng và chính quyền thị trấn giới thiệu thành tích mà hành động tổng hợp lại sửa trị trị an xa xã hội lần này đạt được.
Làm một trong những cơ cấu chủ yếu bảo vệ an ninh trấn an dân chúng của chính quyền địa phương, hành động lần này của đồn công an quả thực là làm cho mọi người thêm nhiều thể diện, đồn công an được biểu dương, trên mặt mọi người cũng là cùng có ánh sáng, đồng thời tiếng vỗ tay so với thường ngày nhiệt liệt hơn rất nhiều, ánh mắt mọi người nhìn hướng về Trương Anh Duệ cũng có thêm vài phần bội phục: tiểu oa nhi này, không đơn giản !
Tất cả mọi người đều biết, Phó Chủ tịch Thị trấn Trương đầu tiên đã nắm lấy Đồn công an thị trấn vốn bị bài xích trước đây vào trong tay của mình, lần hành động tổng hợp lại sửa trị trị an lần này, không chỉ có là đồn công an thị trấn lộ mặt ở trước mặt lãnh đạo mới tới, cũng ý nghĩa là Phó Chủ tịch Thị trấn Trương đánh lên một khởi đầu tốt đẹp, từ nay, ai còn dám khinh thường tiểu tử Phó Chủ tịch Thị trấn này?
Về phần Phó Chủ tịch Thị trấn Trương không có cầm xuống mũ của ai, ai lại ngóng trông mũ của mình bị người ta cầm xuống chứ?
Đám thuộc hạ ở trong mấy ban nghành mà Trương Anh Duệ, trong lòng biết mồi lừa này của Trương Anh Duệ là đốt qua rồi, cũng biết ý tứ thâm sâu ở trong màm diễn xuất này của Trương Anh Duệ : tất cả mọi người nghe lời, vậy thì thôi, mà nếu quả thật dám không nghe lời, vậy chớ có trách ta không khách khí! Trước đây không có lột da ai, nhưng không có nghĩa là sau này ta nhậm chức các ngươi vẫn đắc chí.
Nắm lấy Đồn công an Thị trấn, coi như là nắm giữ báng súng của chính quyền, cầm báng súng, sống lưng của Trương Anh Duệ trong nháy mắt cứng lên không ít, cũng làm cho không ít người vốn dự định làm cho Trương Anh Duệ đẹp mặt sợ ném chuột vở đồ. . . Đầu năm nay, có cái mông của ai sạch sẽ, nếu thực sự chọc giận vị này, chỉ cần hắn cho đồn công an điều tra, có chuyện gì mà không tra được chứ?
Tội gì làm cho tất cả mọi người không tốt chứ, đúng không?
- Chủ tịch Thị trấn Trương, chúc mừng.
Ủy viên Đảng Ủy , Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngồi ở bên cạnh Trương Anh Duệ nói với Trương Anh Duệ, vẻ mặt nhìn Trương Anh Duệ chút phức tạp.
- Ha hả, đều là các đồng chí ở đồn công an nỗ lực công tác.
Trương Anh Duệ cười cười, không ở dây dưa ở trên vấn đề của mình, mà là hỏi một cái vấn đề khác:
- Trưởng ban Đỗ, đối với hành động lần này của đồn công an, ở huyện đã điểm danh biểu dương, lẽ nào thịt trấn chúng ta lại không có chút biểu thị gì sao?
Nếu thuộc hạ của mình đã tranh sĩ diện cho mình, vậy làm ông chủ, nói cái gì cũng phải tranh thủ cấp cho thuộc hạ chút chỗ tốt. Không có lợi, ai sẽ xuất lực cho ngươi? Tuy rằng Đoạn Thành Đào chưa cùng mình nói gì, nhưng Trương Anh Duệ vẫn dự định làm chút gì đó.
Đỗ Quốc Cường có chút ngượng nghịu gật đầu:
- Đồn công an làm ra thành tích lớn như vậy, còn được lãnh đạo cấp trên biểu dương, trên trấn chúng ta khẳng định là làm ra một ít biểu thị, nhưng Phó Chủ tịch Thị trấn Trương, chuyện này anh nên là đi tìm bí thư Lưu hay Chủ tịch Thị trấn Quách.
Trương Anh Duệ cười mà không nói, ai chẳng biết Đỗ Quốc Cường là ở trên tuyến của bí thư Lưu, giúp đỡ truyền lời mà thôi, không khó đi?
Quả thực không khó, nhưng Đỗ Quốc Cường cũng không cam tâm tình nguyện: không sai, tôi cùng bí thư Lưu cũng không sai, nhưng ta giúp ngươi cái này, có thể có chỗ tốt gì?
Trên quan trường, chuyện không có lợi, ai sẽ làm chứ?
Thấy Đỗ Quốc Cường tựa hồ không có ý hỗ trợ, Trương Anh Duệ suy nghĩ một chút, quên đi, dù sao cũng không cần thiết quá, đã như vậy, tự mình đi tìm Lưu Kim Quốc với Quách Thắng Siêu cũng được.
Nhìn dáng dấp của Trương Anh Duệ, không biết vì sao, Đỗ Quốc Cường bỗng nhiên có chút hối hận, đang muốn nói cái gì đó, thì một thanh âm kinh hoàng lo lắng từ ngoài cửa cắt đứt lời Đỗ Quốc Cường muốn nói ra.
- Bí thư, bí thư, không tốt, đã xảy ra chuyện! Xảy ra chuyện lớn rồi!
Lưu Binh? Nghe thấy thanh âm đó, Trương Anh Duệ trong nháy mắt phán đoán ra người bên ngoài phòng họp kia là ai, chuyện gì xảy ra?
- Chuyện gì, tiến vào nói!
Lưu Kim Quốc trầm giọng nói.
Hiện tại đang ở trong lúc họp, Lưu Kim Quốc rất rõ ràng, trừ phi là xảy ra cái chuyện gì phi thường quan trọng, phi thường nghiêm trọng, bằng không Lưu Binh là tuyệt đối không có khả năng tới đây quấy rối mình, nếu gã đã hô lên chuyện lớn, vậy khẳng định là đã xảy ra chuyện lớn gì đó.
Ý thức được điểm này, trong lòng Lưu Kim Quốc liên tục trầm xuống : mẹ ôi, nghìn vạn lần đừng là chuyện gì liên quan đến Kim Quần!
- Dạ!
Lưu Binh ở ngoài cửa lên tiếng, đẩy cửa tiến vào.
Lưu Kim Quốc cẩn thận phát hiện, Lưu Binh đẩy cửa vào hơi có chút thở hổn hển, nhưng sắc mặt đã có chút trắng bệch.
Phòng họp ở tầng năm, phòng làm việc của Lưu Binh ở tầng hai, nhìn hình dạng gã hơi có chút thở hổn hển, hiển nhiên là sau khi nhận được điện thoại lập tức bằng tốc độ nhanh vọt qua đây, nhưng sắc mặt trắng bệch, vậy rất hiển nhiên, nói rõ chuyện đã nghiêm trọng đến trình độ nhất định, bằng không Lưu Binh quyết không thể như vậy! Nghĩ một điểm như vậy, lòng Lưu Kim Quốc càng trầm xuống.
- Nói một chút, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
- Bí thư, xảy ra chuyện lớn!
Lưu Binh hít một hơi thật sâu:
- Ngay vừa rồi, Sở cung cấp điện thị trấn báo qua, buổi sáng lúc Sở cung cấp điện tiến hành thay đổi bảo vệ đường dây điện, có một thợ điện bị điện giật chết! Thợ điện kia còn là người ở dưới nông thôn, cần thị trấn chúng ta mau xuất ra một đối sách!
Cái gì? Lại có thể là mạng người? ! Thợ điện còn là ở nông thôn? Trong nháy mắt sắc mặt mọi người ở đây đại biến! Một khi làm không tốt, đây là cùng nhau làm ra xung đột nghiêm trọng, đến lúc đó cờ-lê bắn rơi tới, mọi người chính là đều sẽ không may!
Từng đạo ánh mắt có chút vui mừng, lại có chút hả hê tụ tập tại trên người của Trương Anh Duệ: Phó Chủ tịch Thị trấn này, chính là lãnh đạo chủ quản hệ thống điện lực thị trấn, lúc này xảy ra chuyện. . . Ông trời thật đúng là không cho người ta chút an bình.