Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Dì? Hôm nay tới huyện làm việc?

Trương Đức Vĩ nói vui mừng.

- Này.

Trương Anh Duệ gật đầu, cười khổ một tiếng:

- Xem như con đã phát hiện làm quan, bề bộn vô cùng, con cũng không biết hằng ngày mình bận rộn cái gì?

- Không biết có bao nhiêu người đỏ mắt sao?

Trương Đức Vĩ thì thầm trong miệng:

- Đúng rồi,Ngũ thúc…

Trương Đức Vĩ hói, vợ ông đứng cạnh không vui,liền lườm ông một cái:

- Con trai ông còn chưa ăn cơm đâu, có chuyện gì sao không để con trai ăn rồi nói?

- Ngũ Thúc?tìm con có việc?

Nghe cha nói, Trương Anh Duệ không khỏi sửng sốt.

Ngay sau đó, trừ ba mẹ và Bạch Tuyết ra còn có người ngồi ở góc tường, chỗ người này ngồi quả thực là rất trật, mình vừa ngồi nhưng cũng không phát hiện ra… Này, người này còn rất quen, theo vai vế là Ngũ thúc của mình, cũng họ Trương gọi là Trương Bảo Qúy.

Trương Bảo Qúy thành thực là nói người này ngồi ở chỗ không có cảm giác tồn tại, thấy Trương Anh Duệ nhìn mình ông ta tươi cười nịnh hót.

- Quý thúc đến rồi đây. Cháu vào từ lúc nào vậy?

Trương Anh Duệ khoát tay, có ý bảo mẹ hắn không có việc gì:

- Mẹ, không sao, con đói bụng.

Nói xong châm cho Trương Bảo Qúy điều thuốc:

- Quý thúc, hút thuốc đi.

Thấy hộp thuốc lá của Trương Anh Duệ, mắt Trương Bảo Qúy sáng lên, nhận lấy cầm lên mũi ngửi, hít vào một hơi thật sâu, vẻ mặt thỏa mãn:

- Thuốc ngon!

- Cầm hết đi.

Vừa rồi đưa cho Trương Bảo Qúy điều thuốc sau đó Trương Anh Duệ đặt cả bao thuốc lên bàn, nghe thấy Trương Bảo Qúy nói như vậy, hắn cầm bao thuốc nhét vào tay ông ta:

- Ngũ thúc, cầm hết đi.

- Hì hi… ta không khách khí.

Trương Bảo Qúy cười hì hì, hét thuốc vào túi quần,

Tuy Trương Bảo Qúy không phải là huynh đệ thân thích với gia đình Trương Đức Vĩ, thậm chí không phải là anh em cũng nhà tính ra quan hệ của họ là người ngoài cũng không sai, trước kia Trương Anh Duệ còn không biết đến mối giao tình này, một hộp thuốc thực ra cũng không là gì.

- Ngũ thúc, chúng ta không phải người ngoài, có chuyện chú cứ nói, chỉ cần làm được, nhất định cháu sẽ không nói hai lời.

Trương Anh Duệ không tin lần này Trương Bảo Qúy từ huyện xuống chỉ để nói chuyện phiếm với cha mình, hắn thẳng thắn hỏi ông ta như vậy.

Vừa mới nói xong, đột nhiên nhớ ra hai hôm trước cha mình có nhắc đến con trai Trương Bảo Qúy sắp kết hôn, cũng chỉ còn mấy ngày nữa. Ở trong thô việc hiếu hỉ tốn rất nhiều chi phí, không nói đến xây nhà, tiền đính hôn cũng là một con số xa xỉ. Tuy rằng có thể gộp chung với lễ hỏi nhưng phía trước vẫn còn những hạng mục công việc cần chuẩ bị… Chẳng lẽ Ngũ thúc đến nhà mình vay tiền?

Nhưng thế không sai lắm, bây giờ tất cả những người trong thôn đều đến nhà mình vay tiền, Ngũ thúc cũng đến vay tiền cũng không phải là chuyện gì to tát. Ngĩ như vậy Trương Anh Duệ nhìn mẹ:

- Mẹ, có phải anh con sắp kết hôn, kinh tế có hơi gấp gáp không?

Trương Anh Duệ vừa mới nói vậy, mặt Trương Bảo Qúy đã đỏ cháy lên… Da mặt không dày như tường đi vay tiền người ta cũng có chút ngượng ngùng.

Thấy nét mặt này, Trương Anh Duệ hiểu ngay, quả nhiên là đến vay tiền. Loại tiền này nhất định được mượn, nếu không lại đắc tội với người, Trương Anh Duệ suy nghĩ rồi hỏi:

- Ngũ thúc, chú cần bao nhiêu?

Khi Trương Anh Duệ hỏi đến vấn đề này, ông ta hự hự nửa ngày rốt cuộc cũng nghẹ ngào đưa ra con số:

- 5 vạn.

- 5 vạn?

Trương Anh Duệ kêu lên sợ hãi! Lấy vợ thôi mà cũng cần 5 vạn?

Theo tập tục trong thôn, khoảng thời gian con trai các hạng mục tiêu tiền, đại khái là chi phí hôn lễ, cho dù là nhà bình thường cũng đều có thể lo được, cách đối nhân xử thế của những người trong thôn khá tốt, thậm chí người ta còn có thể kiếm thêm một chút.

Một nhà tiệc cưới cũng chỉ lên đến ba, bốn mươi vạn, thức ăn cũng dựa theo tiêu chuẩn của nhà nông cũng chỉ có hơn hai mươi vạn. Tình hình của Trương Bảo Qúy, Trương Anh Duệ cũng biêt, nhà ông ta cũng không phải có nhiều tiền nhưng trong thô cũng được xem vào hộ khá, chuẩn bị cho tiệc cưới này trong tay cũng phải có 5,6 ngàn đồng. quan hệ gia nhân của nhà Trương Bảo Qúy mà nói Trương Anh Duệ cảm thấy tiêu tốn nhiều cũng chỉ đến một, hai, ba vạn sao bây giờ ông ta phải vay mình những 50 vạn?

Ông ta muốn làm gì đây?

Trương Bảo Qúy biết là Trương Anh Duệ sẽ sợ hãi, trên thực tế chính ông ta lúc nghe thấy con dâu nói còn hoảng sợ nữa là? Những lời này phải nói với Trương Anh Duệ?

Gia đình của Trương Đức Vĩ được ông ta coi như một tấm gương sáng, đừng nhìn hộ khẩu chủ hộ là Trương Đức Vĩ nhưng sau khi Trương Anh Duệ làm phó Trấn Trường thì người chân chính đương gia cũng đổi thành Trương Anh Duệ…Một, hai vạn còn dễ nói nhưng là 5 vạn chỉ cần Trương Anh Duệ đã há mồm ra thì số tiền này tuyệt đối không thể mượn được.

Nghĩ đến những lời này thật sự là mình không còn mặt mũi nào nữa, Trương Bảo Qúy cúi đầu hút thuốc.

Bạch Tuyết nhìn xung quanh một chút, chuyện này mình cũng không cần chộn rộn thật là tốt, nói một câu:

- Đúng rồi, tôi đi mua ít đồ.

Lúc sau nhanh chóng chụp mông ông ta dời đi: chuyện này đúng là không thể chộn rộn được.

Trương Đức Vĩ không nói, Trương Anh Duệ nhìn mẹ: xem bộ dạng của bọn họ kìa, mẹ mình hẳn là biết tiền căn hậu quả, bằng không lúc mình đi vào mẹ mình cũng không có vẻ khó xử như vậy.

Bà Trương bất đắc dĩ tức giận:

- Con dâu ông hơi quá đáng đấy, cài gì cũng đã chuẩn bị cho kết hôn rồi, bỗng nhiên lại đòi mua một chiếc xe mới để kết hôn, không mua không lấy… Sao lại có người như vậy chứ? Đây không phải là ép để kết hôn sao?

Tôi…ngất! nghe mẹ nói những câu này, Trương Anh Duệ ngất! cuối cùng thì hắn cũng hiểu, lúc hắn mới vào sao vẻ mặt của cha mẹ mình lại kì lạ như vậy, vẻ mặt của Qúy thúc lại như vậy…Con dâu của Qúy thúc đúng là muốn gây sức ép.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK