Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nào? Lại xảy ra biến cố mới sao? Nghe thấy Trương Anh Duệ nói, Lưu Kim Quốc có chút hồi hộp:

- Lại có thay đổi gì sao?

Thực ra mà nói,lúc này nhận được điện thoại của Trương Anh Duệ, Lưu Kim Quốc còn thấy có chút kì lạ: không phải hai ngày trước đã nói chuyện này không còn vấn đềi gì hay sao. Sao lúc này lại gọi nữa?

Có khả năng ngoài dự tính, Trương Anh Duệ mà chủ động gọi đến mình chắc là có thay đổi, hơn nữa còn là thay đổi không nhỏ đâu, ý thức được điều này đương nhiên là Lưu Kim Quốc cũng không dám lãnh đạm: Ai mà biết được rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Vì phải duy trì Đảng ủy hiện thời nên phải đoàn kết hòa giải, không cho phép phát sinh chuyện bất hòa.

Ở một huyện thậm chí là nơi giàu có nhất làng quê và thị trấn, một chút Lưu Kim Quốc cũng không muốn điều đi, chỉ một chức vu trong huyện ông ta cũng không vui. Có thể bây giờ, chuyện này rất dễ ảnh hưởng đến sự yên ổn của Định Tường, vậy có lẽ Lưu Kim Quốc đã để tâm đến chuyện này rồi.

- Vâng, có chuyện như vậy.

Trương Anh Duệ đem chuyện của mình nói cho Lưu Kim Quốc, cũng không thiếu phần thêm mắm, thêm muối, cuối cùng là tiều tụy vì lo lắng, hắn nói với Lưu Kim Quốc:

- Bí thư, tôi cảm thấy, đối với Đảng ủy chúng ta mà nói nếu không mau giải quyết chuyện này thì không ổn lớn, nếu cuối năm cấp trên lúc cấp trên đi thị sát, ngộ nhỡ…

- ừ …

Lúc đầu nghe Trương Anh Duệ nói, Lưu Kim Quốc còn gật đầu luôn tục, lời của Phó Trấn Trường này cũng không sai, chuyện này chính là nhân tố không ổn, nên giải quyết sớm đi, mọi người cũng được yên tâm, nêu một ngày còn chưa giải quyết được… Vậy thì còn một ngày nguy hiểm. Cũng không phải chuyện gì to to tát đến mức không giải quyết được, nhanh chóng lo liệu không phải mọi người sẽ yên tâm sao? Nếu không ai cũng phải đề phòng.

Nghĩ như vậy, trong lòng Lưu Kim Quốc cũng có chút coi thường Vương Trường Ba. Còn muốn kiếm lời trên cả người chết? ông ta không phải là không có lương tâm sao?

Có thể như Trương Anh Duệ nói, bây giờ đã gấn đến cuối năm, lúc cấp trên cử đoàn xuống địa phương kiểm tra công tác quản lý, đánh giá. Lưu Kim Quốc cũng cảm thấy đổ mồ hôi. Đúng vậy, đây là một vấn đề nghiêm trọng, nếu không giải quyết nhanh lúc người ta kiểm tra đến chuyện chồng người đàn và kia chết…Tôi cho qua chuyện này thì không phải đã ảnh hưởng đến tính mạng hay sao?

Liên quan đến cái mũ của mình là vấn đề lớn. Lưu Kim Quốc tuyệt đối sẽ không hàm hồ, lúc này nghiêm túc nói:

- Này, đồng chí Anh Duệ, vấn đề này rất quan trọng! Đặc biệt quan trọng! Công tác của trấn ta một năm rất tốt quyết không thể để kẻ nào bôi nhọ được, kẻ nào bôi nhọ thành tích của Đảng ủy chúng ta kiên quyết không chịu.

- Tuyệt tuyệt…

Trương Anh Duệ liên tục phụ họa, Vương Trương Ba đúng là chọc vào chỗ đau của Lưu Kim Quốc, tuyệt đối không để cho ai cướp công của mình.

- Nhất định phải làm tử tế cho người đã chết, bồi thường cho người nhà nạn nhân, nhất định phải làm trong thời gian sớm nhất.

Vương Trường Ba đang nói với Trương Anh Duệ:

- Chúng ta không thể để cho một chí phải đổ máu rồi lại rơi lệ, các cậu phải phụ trách chuyện này, đảm bảo chắc chắn là không có chuyện phát sinh ngoài ý muốn, để đến nỗi Đảng ủy bên này phải… Cần gì chúng ta sẽ phối hợp công tác.

Sau khi ý thức được chuyện này có ảnh hưởng đến mình, Lưu Kim Quốc thực sự tức giận.

- Xin Thư kí yên tâm, nhất định tôi sẽ làm tốt chuyện này!

Trương Anh Duệ đương nhiên không phải là người hai lời nhưng nói một câu:

- Đúng rồi, Bí thư tôi nghe nói vợ của đồng chí Vương Trường Ba có làm ở Sở công thương của chúng ta.

À. Có chuyện như vậy ư? Ý này của Trương Anh Duệ là muốn… Vương Trường Ba lặng đi một chút, biết liền ý của hắn, Lưu Kim Quốc hoàn toàn ủng hộ:

- Đồng chí Trương Anh Duệ, Sở công thương là do cậu quản, chỉ cần cậu muốn, tổ chức đều ủng hộ cậu.

Vậy thì không có bất cứ vấn đề gì.

Đã cúp điện thoại. Trương Anh Duệ cười lạnh lùng: Vương Trường Ba ơi Vương Trường Ba, lần này mà không làm được ngươi, ông đây sẽ đổi họ nhưng bây giờ…cần phải khẩn trương tìm ông ta, vấn đề này sau hãy nói, vấn đề quan trọng trước mắt là sao có thể lấy được tiền để bồi thường cho người nhà lão Vương đây?

Cần huyện phải gật đầu, phải có huyện gật đầu… Mắt Trương Anh Duệ sáng lên, hắn có chủ ý thế này: Không phải chuyện này hôm qua đã trình báo với Cục điện huyện rồi sao thế thì cũng dễ làm rồi.

Chạy xe chưa đầy 50m, Trương Anh Duệ dừng lại lấy điện thoại ra nói cho Đoạn Thành Đào:

- Lão Đoàn, đến huyện bàn chuyện với tôi.

Đồn công an, không sai,có thể một số chuyện chỉ là tin vỉa hè không tận mắt chứng kiến thì ai mà không đánh dấu chấm hỏi? Nếu có thể trông cậy được vào đồn công an, vậy thì kiên định tin tưởng một phen.

Rất nhanh Đoạn Thành Đào đã đến, phía sau còn có cả xe cảnh sát do chính mình làm lái xe cho Trương Anh Duệ.

- Lãnh đạo, đến chuyện có chuyện gì vậy?

- Đi đi…

Đương nhiên là Trương Anh Duệ không thể nói ở đường được, hắn mơ hồ nói một câu:

- Đúng lúc tôi muốn đến Cục thăm Cục trưởng Triệu, dứt khoát là phải đi cùng nhau nhé!

Thực ra trong huyện có mấy người Cục trưởng họ Triệu, nhưng có thể khiến đích thân Trương Anh Duệ đến thăm thì chỉ có một mình lão Đại: Cục trưởng Cục công an Triệu Lâm.

Phó Trấn Trường Trương quen biết Cục trưởng? Quan hệ của hai người thế nào thì chỉ tự đến thăm lão Đại mới biết được.

Đúng là hiểu được điều này, Đoạn Thành Đào khẽ run rẩy, hai tay cầm lệch vô lăng suýt nữa thì lái xe vào hẻm, ông ta nhìn Trương Anh Duệ:

- Lãnh đạo, ngài… ngài không nói đùa với tôi đấy chứ?

Bản thân chỉ là một công an nhỏ nhoi, khoảng cách với Cục huyện đúng là “ Hồng câu” ( cái hố) Dùng hai chữ này tuyệt đối không sai một phân.

Mình lại dẫn dắt chính mình đương nhiên là Đoạn Thành Đào không hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK