Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ipad 2 à?

Nhìn thấy “quà gặp mặt” của Trương Anh Duệ tặng mình, mắt Lý Ngưng Mặc sáng lên, thận trọng giơ tay ra rồi lai rụt tay về:

- Cái này… em nhận có được không?

Rõ ràng là rất thích, thế nhưng vẫn nhẫn nhịn, cũng coi như là không tồi, con bé này cũng có chút ý tứ, không uổng công mình không nhìn nhầm người, nên ấn tượng của mình với Lý Ngưng Mặc lại quay về như lúc mới gặp mặt. Từ 1 góc độ nào đó mà nói, trong lòng cậu cũng cảm thấy vui… cười nói:

- Bây giờ em đã là bạn gái anh rồi, tặng đồ cho em em còn không nhận sao… ừ, cáp dữ liệu và sạc cũng ở đây cả, lát nữa em lấy cho.

Lý Ngưng Mặc do dự 1 chút, thế nhưng thứ này đúng là mình rất thích, nên nhận cái máy tính bảng này, mặt giãn ra cười ngượng:

- Thế thì em nhận.

Nhận quà gặp mặt bạn trai mình tặng, tiểu nha đầu cũng hơi tự nhiên, cũng hơi xúc động nhìn Trương Anh Duệ nói:

- Anh không biết, bọn con gái trường em, vì cái ipad này mà ra ngoài bán cả thân mình. Ipad2?

- Bán mình?

Trương Anh Duệ sửng sốt 1 chút, thiểu chút nữa cắn lưỡi mình, dở khóc dở cười lắc đầu:

- Anh nói này, các em bây giờ còn trè con, có thể không mạnh mẽ thế có được không, nói cho anh biết, là thế nào?

Trương phó trưởng trấn cũng thích buôn chuyện à.?

- Cũng không phải là em!

Lý Ngưng Mặc cắn răng căm hận, rồi cười, từ từ kể chuyện này. Tình tiết rất cũ xưa, đơn giản là trong trường có nữ sinh rất mê hư vinh, bạn ngồi cùng bàn với cô ta có tiền mua 1 cái ipad, mang ra khoe, rồi cô nàng đó bị kích thích:

- Không được, mình cũng phải mua 1 cái, nếu không thật mất mặt trước mặt bạn học. Người bạn đó điều kiện gia đình cũng khá giả, nhà ở quận có 1 cửa hàng, 1 năm có thể thu nhập 20, 30 vạn, thế nhưng nói thế nào 1 cái ipad giá cũng hơn 3000 đồng, nhà cô gái không thiếu tiền là chuyện đúng, thế nhưng cô bé vẫn còn là học sinh, bình thường cha mẹ mỗi tuần chỉ cho cô 120 tệ tiền tiêu vặt, cho dù có ăn ở nhà, mua quần áo cũng không tốn tiền của mình, 1 tuần 120 tệ tiền tiêu vặt cũng không đủ để cho cô bé tiêu.

-Như vậy giấc mộng ipad cũng hơi xa xôi:

-Đúng thế, đối với gia đình cô bé mà nói, mua 1 cái ipad không phải là vấn đề gì cả. Thế nhưng vấn đề là nghĩ con gái mình vẫn còn đang học trung học, người lớn nhà cô nhất định không mua cho cô thứ này, không phải là tốn tiền mà là lo lắng… cô bé nếu mua cái gì mà ipad apple, suốt ngày chơi cái đó lơ đễng chuyện học tập thì sao. Đối với các bậc phụ huynh vào giai đoạn này mà nói, trời đất lớn cũng không to bằng thành tích học tập của con cái mình, tất cả những thứ gì có thể ảnh hưởng đến thành tích học tập của con cái mình đều được quy vào những thứ bị cấm, cô bé có tiền riêng, tiền tiêu vặt 1 tuần 200 tệ, tiêu đi 100, 1 tháng còn giữ lại 400 tệ, mua 1 cái ipad 2, cũng phải 8 tháng mới được.

Thế nhưng cô bé đó có thể chờ hay sao? Khẳng định là không, nếu như không muốn, trong nhà cũng chắc chắn là không thể giúp gì, chỉ còn cách ra ngoài, cầu bọn ham chơi đó giúp đỡ, điều buồn nhất chính là lúc cô bé đó vào trong khách sạn, thì mới phát hiện ra người đồng ý bỏ tiền ta đó hóa ra lại là cha mình.

- Anh không biết à, lúc đó cô gái ấy suýt chút nữa thì bị điên.

Lý Ngưng Mặc lắc đầu thở dài.

- Nghe nói ngày hôm sau thì nghỉ học, đến bây giờ tâm thần vẫn chưa ổn định lại.

Chuyện này… chậc chạc, Trương Anh Duệ chậc lưỡi, không biết nói cái gì:

Mặc dù có chút trùng hợp, nhưng không thể trùng hợp thế chứ? Thật đúng ứng với câu nói đó, trên thế giới này trùng hợp thật là ngẫu nhiên. Bây giờ trong tay em có cái này rồi, sau này đừng có mà nghĩ lung tung nữa nha.

Ma xui quỷ khiến thế nào mà miệng Trương Anh Duệ lại thốt ra 1 câu như vậy.

-Anh…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK