Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Anh Lưu cho em, em nhận lấy đi.

Trương Anh Duệ cười gật gật đầu.

Nghe thấy lời này của Trương Anh Duệ, Lý Ngưng Mặc mới cung kính nhận thẻ từ trên tay của Lưu Thành Hỉ:

- Cảm ơn Lưu cục.

- Gọi là gì …Lưu cục?

Lưu Thành Hỉ vẻ không vui.

- Gọi giống như Anh Duệ gọi là anh Lưu.

- Anh Triệu.

Tiểu nha đầu lập tức nghe lời, có thể đáp thượng quan hệ với phó cục trưởng cục công an, không phải người bình thường có thể làm được, quả thật, nhà mình buôn bán là dựa đến tránh quan trên mặt phiền phức, nhưng nếu muốn ít phiền phức, thì không có gì so với việc dựa vào công an là bớt lo nhất.

Lưu Thành Hỉ tỏ vẻ như vậy, Bạch Băng cũng không thể không biểu thị được, vỗ vỗ trên người, lại không tìm được đồ gì thích hợp Bạch Băng không khỏi có chút xấu hổ, nghĩ nghĩ,

- Như vậy đi, Tiểu Lý em muốn làm giấy phép, thì nói với ta một tiếng.

Hiện tại kinh phí làm giấy phép lái xe không rẻ, những lời này của Bạch Băng, coi như bao hết phí làm giấy phép của Lý Ngưng Mặc…nhất định là không phải mất tiền.

Phần quà gặp mặt này so với Lưu Thành Hỉ có phần quí hơn một chút, nhưng nghĩ đến cái thẻ mà Lưu Thành Hỉ rút ra là từ trong túi tiền của mình rút ra… Tuy rằng cái thẻ này là ai biếu hắn…Nhưng Bạch Băng giúp Lý Ngưng Mặc làm giấy phép lái xe lại là dùng quyền lực của chính mình, hai quà này so với nhau, trên thực tế vẫn là quà của Lưu Thành Hỉ nặng hơn một chút.

- Còn không cám ơn anh Bạch?

Trương Anh Duệ vỗ nhẹ vào bả vai Lý Ngưng Mặc,

- Lúc nào muốn làm giấy phép lái xe, trực tiếp đến đội cảnh sát giao thông tìm anh Bạch là được.

Chuyện kể rằng, Lý Ngưng Mặc hiện tại đã là vị thành niên hay chưa Trương Anh Duệ cũng không biết nữa.

- Cám ơn anh Bạch.

- Lão đệ, rốt cuộc là chuyện gì nhỉ?

Rốt cuộc là vì quan hệ hợp tác làm ăn giữa Trương Anh Duệ và Bạch Tuyết, quan hệ của Trương Anh Duệ và Bạch Băng tiến gần hơn một chút, sau khi nói chuyện một lúc, Bạch Băng hướng Trương Anh Duệ hỏi.

Lưu Thành Hỉ ra vẻ không thèm để ý, nhưng cái lỗ tai cũng dựng thẳng cao cao : trong lòng hai người đều rất rõ ràng, nếu không có việc gì, Trương Anh Duệ làm sao có thể tìm đến mình ăn cơm?

Kỳ thật đến hiện tại, Lưu Thành Hỉ cùng Bạch Băng trong lòng vẫn mơ mơ hồ hồ không biết tại sao Trương Anh Duệ lại mời mình dùng cơm, mặc dù biết quan hệ lẫn nhau, Trương Anh Duệ không thể hãm hại chính mình, nhưng vấn đề là không biết là chuyện gì xảy ra... Trong lòng không nỡ thật không phải?

- Chuyện tốt.

Trương Anh Duệ cười cười, không muốn nhiều lời,

- Chờ Triệu cục trưởng cùng Vương bí sau khi tới chúng ta tiếp tục từ từ nói chuyện đi.

Nếu Trương Anh Duệ đã nói như vậy, ai lại còn tiếp tục truy vấn? Trương Anh Duệ nói tất cả phải đợi lãnh đạo sau khi tới nói sau, bản thân lại tiếp tục truy vấn, thì không phải là không biết điều sao.

Tào Đại Vĩ vẫn ở đại sảnh lúc này mới tiến tới, mỉm cười và chào hỏi mọi người, buổi sáng khi nhận cuộc điện thoại của Trương Anh Duệ, Tào Đại Vĩ tinh thần xốc lên gần mười hai phút, Trương đại ca đã nói rõ trong điện thoại, tối nay cùng với Triệu cục trưởng cục công an, Vương bí thư nói chuyện, toàn nhân vật quan trong thế này, Tào Đại Vĩ làm sao dám khinh thường?

- Lão Tào à, những người tối nay đến đều là những nhân vật lớn, ông nhất định đừng để tôi mất mặt nhé.

Trương Anh Duệ cười nói với Tào Đại Vĩ.

Hiện tại đủ cấp số người, đều biết Trương Anh Duệ là đại cổ đông của Đắc Nguyệt Lâu, tới Đắc Nguyệt Lâu, coi như là đến địa bàn của Trương Anh Duệ, lời này của Trương Anh Duệ, nói không có gì là không ổn cả.

- Lão Tào tôi làm việc, Trương đại ca, ngài còn có gì không yên tâm không? Vài vị lãnh đạo giơ cao được rồi, đảm bảo khiến cho những người lãnh đạo vừa lòng!

Tào Đại Vĩ cười cùng Bạch Băng, Lưu Thành Hỉ đánh cái bắt chuyện.

- Mấy vị lãnh đạo các vị cứ nói chuyện, ta vào trong phòng bếp dặn dò một chút.

Đối với Tào Đại Vĩ mà nói, hắn rất rõ chuyện này không phải bản thân có thể chọn rộn lên, có thể ở phía sau chào hỏi hỗn cái quen mặt, là bản thân đêm nay thu hoạch lớn nhất.

- Đúng rồi Anh Duệ, trừ mấy người chúng ta và Vương bí thư ra, tối nay còn có vị nào đến nữa không?

Ỷ vào quan hệ giữa mình và Trương Anh Duệ, Bạch Băng không thể thiếu việc muốn nghe một ít tin tức.

Liếc một cái vẻ mặt sốt ruột của Lưu Thành Hỉ Trương Anh Duệ nghĩ nghĩ, cũng là lúc đó nói,

- Ừm, ngoài hai vị này ra, còn có bí thư Từ Hải Đào.

- Từ bí thư?

Bạch Băng và Lưu Thành Hỉ nhất thời kinh hô: Từ Hải Đào mặc dù là bí thư đảng ủy bình trấn , nhưng vì bình trấn là quan hệ huyện ủy huyện nơi chính phủ đóng quân, cấp bậc so với thị trấn khác có cao hơn một nửa, Từ Hải Đào có thể là cao xứng, hơn nữa dựa theo lệ thường, hắn là một trong những thưởng ủy huyện ủy.

Tụ họp đêm nay, trừ trưởng cục công an và bí thư huyện ủy ra, lại vẫn có một vị thường ủy huyện ủy tham gia? Bạch Băng và Lưu Thành Hỉ bị tin này làm cho hù sợ.

Bả Triệu Lâm, Vương Hải Triệu, Lưu Thần Hi, Bạch Băng và Từ Hải Đào đều kéo vào, đều là kết quả của việc suy nghĩ cặn kẽ của Trương Anh Diệp.

Tuy rằng một tháng trước Trương Anh Duệ còn chưa từng có nghĩ tới chính mình sẽ làm quan, nhưng Trương Anh Duệ xem ra, quan trường cũng nhiều nơi và thương trương cũng gần như vậy, trong đó một cái trong tâm nhất chính là: khi mà có lợi nhất, bạn không thể ăn một mình! Bất kể lúc nào hành vi ăn mảnh đều là bị người ta thù hằn, phương pháp tốt nhất là những cái gì có lợi thì mang ra mọi người cùng hưởng…Sắp xếp ngồi vào, cùng ăn.

Tất nhiên, sắp xếp ngồi ăn quả này cũng là tốt rồi, không phải người nào cũng có thể kéo đến khiến hắn “ăn quả”… ăn quả như thế này, giới hạn cho người bên trong mình, sau đó phân ra một bộ phận đến cho đồng minh của mình, do dự a dua thôi, còn như đối thủ của ngươi? Ồ! Làm chết bọn chúng cũng ngại, cần cho bọn hắn ăn quả?

Đối với Trương Anh Duệ mà nói, trong cái hoạt động “sắp xếp chỗ ngồi, ăn quả” lần này, thuộc đồng minh nhất phương của bản thân, thật ra rất dễ đếm: cục công an với Triệu Lâm và Bạch Băng cầm đầu những người đó, huyện ủy đại bí thư Vương Hải Triệu, này đó cũng đủ rồi…Vương Hải Triệu đến rồi, không phải tương đương với huyện ủy Triệu Thư ký đến rồi?

Ngoài ra còn có huyện chính phủ nơi đóng quân bình trấn trấn đảng uỷ bí thư Từ Hải Đào, cũng là một trong những hàng ngũ được Trương Anh Duệ mời tối nay, vị này chính là người tiến cử nhập vào đảng của mình.

Dựa theo cách nói của quan trường, đó là người dẫn đường của bản thân, hai người đã qua mặc dù giao tiếp không nhiều lắm.

Nhưng người ngoài xem ra, Trương Anh Duệ và Từ Hải Đào đã là quan hệ đồng minh chính trị tự nhiên rồi, đến nỗi sự qua lại của hai người nay không nhiều…Ngươi biết người ta nói lí do lui tới hay không lui tới rồi sao?

Mảnh đất kia cục dân chính huyện muốn lấy, không lấy ra thì một bộ phận trong đó đến chia lãi chia lãi, điều này sao lại có thể? Nếu là chia lãi, điều đó không chừng cũng chỉ có thể chia lãi cho một vài người có quan hệ không tệ.

Trước kia chỉ toàn làm phiền Bạch Băng và Triệu Lâm, hai vị này cũng giúp bản thân mình không ít, về tình về lí, bản thân đều nên làm như vậy…phe phái trên quan trường là làm sao mà có? Còn không phải là như vậy mà có.

Còn về một vài người khác nên chia lãi, chia lãi tự nhiên là không ít rồi, có thể chúng ta trước kia cũng không có cái giao tình kia? Chia lãi quy chia lãi, nhứng miếng bánh ga tô to nhất, chắc chắn không đến lượt các ngươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK