Vốn dĩ chuyện này là như vậy. Nghe thấy Trương Anh Duệ nói những lời này, Bạch Băng có để ý đến những tin tức nhỏ trong nội bộ để cho vị này “ Cho phép nha nội” trong lòng không để ý gì nữa.
Điểm này thì hiểu rồi, Bạch Băng vui mừng, vấn đề này có thẻ hỏi mình, Trương Anh Duệ đã trở thành người thân cận, đối với mình mà nói thì hiển nhiên đó là tin tốt lành, Bạch
Chìm nổi trong quan trường đã mấy chục năm. Yêu cầu của Bạch Băng cũng không còn cao, chỉ cần mình có thể làm tốt công tác đãi ngộ và phụng dưỡng người già về hưu thì có thể vào biên chế được, thế là thỏa mãn. Tâm nguyện thứ nhất Bạch Băng đã bỏ bây giờ chỉ cần làm tốt thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
- Cuộc thi công chức quan trọng nhất là cái gì hả?
Bạch Băng ho nhẹ một tiếng rồi nghiêm túc hỏi.
- Là cái gì?
- Chủ nhiệm khoa thi.
- ừ?
Vẻ mặt của Trương Anh Duệ có vẻ mê mẩn, chủ nhiệm khoa thi là có ý gì đây?
Bạch Băng rất hài lòng với phản ứng của Trương Anh Duệ:
- Muốn làm trong hệ thống nhân viên công chức thì tất nhiên phải thông qua cuộc thi sát hạch của chủ nhiệm khoa.
Trương Anh Duệ gật đầu nhưng vỗ có chút mê mẩn. Đúng vậy từ chức chủ nhiệm khoa trở xuống đều phải thông qua cuộc thi, có thể chỉ cần tham gia cuộc thi nhân viên công vụ không làm chức chủ nhiệm khoa sao?
Dường như những lời này không có bất cứ vấn đề gì, như vậy có nghĩa là…
- Có thể những lời này trái với sự lý giải, ngoài chức vụ chủ nhiệm khoa cũng không cần thi..Anh Duệ cậu hãy vào đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đã, vào đó không cần thi, tất cả đều là tuyển cử.
- Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc ủy viên đại biểu nhân dân cấp huyện, theo như quyền hiện tại thì thường ủy đại biểu nhân dân toàn quốc có quyền đến cấp huyện, sắp xếp phó chủ nhiệm ủy ban, được hưởng chế độ đãi ngộ nhưng cũng chỉ là phụ cấp mà thôi, không là gì cả.Có lẽ người trong phó ban chủ nhiệm thì phải có môn phụ sẽ được hưởng phụ cấp theo quy định rõ ràng trong văn bản, phó chủ nhiệm của đại biểu nhân dân cấp huyện đứng ra lo liệu được hưởng đãi ngộ nhưng không phải tham gia cuộc thi công chức, cho nên trước mắt cậu không cần tham gia cuộc thi này cũng không có gì là trái với quy định của địa phương cả.
Bạch Băng mỉm cười khi thấy Trương Anh Duệ hỏi.
- Hả?
Trương Anh Duệ ngẩn cả người, bỗng hiểu ra, không ngờ chuyện lại như vậy? lúc trước mình còn lo lắng vô ích. Tuy Bạch Băng nói thế nhưng Trương Anh Duệ vẫn có điều còn nghi vấn trong lòng:
- Nếu có thể chạy chọt được thì những lãnh đạo sẽ sắp xếp cho con cháu họ vào thì làm sao? Nếu tất cả mọi người ai cũng làm như vậy thì chẳng phải sẽ lộn xộn lắm sao?
Thấy Trương Anh Duệ hỏi có vẻ ngây thơ, Bạch Băng cũng không nhịn được liền cười ha ha:
- Đương nhiên là vấn đề này cũng đáng lo, theo quy định một huyện chỉ có một chức thường ủy đại hội, nếu lãnh đạo muốn đề bạt người vào đại biểu nhân dân thì phải đứa ra thường ủy bàn bạc thì mới được thông qua. Đây cũng là truyền thống lãnh đạo của đất nước, nếu có người không đồng ý nảy sinh mâu thuẫn thì không biết đối phương còn có thể ở trên ghế mình được bao lâu nữa.
- Lúc trước thư kí Triệu còn muốn cất nhắc cậu vào công tác ban chủ nhiệm, cũng chính là ngồi trên ghế phó chủ nhiệm, vì thời gian còn dài nên chưa thông qua.
Thì ra là như thế!
Nói hết như vậy là hiểu rồi, Bạch Băng là cấp dưới nói Trương Anh Duệ cũng đã hiểu rồi, hắn nói với Bạch Băng:
- Lần này huyện chúng ta có thể đồng ý nhanh như vậy, cả lãnh đạo cũng thế, xem thể diện của Phó tỉnh trưởng Lý thế nào?
Bạch Băng mỉm cười gật đầu:
- Nói nhảm, nếu không phải là nể vị tỉnh ủy thường vụ Lý Trường Giang, thì Phó tỉnh trưởng còn lâu mới đồng ý? Bí thư thị ủy có tán thành không? Cũng chỉ là cấp bậc nhỏ nhoi đối với bí thư thị ủy mà nói không đáng vào đâu cả, nếu không ông ta đã không đồng ý?
Hiểu rồi! Trương Anh Duệ hít mội hơi thật sâu:
- Tuy bây giờ vẫn chưa biết vì cái gì mà phó tỉnh trưởng Lý lại giúp mình nhưng dù bất kể có thế nào thì mình cũng nợ Lý gia.
Cũng không phải là Trương Anh Duệ không tham gia cuộc thi công chức, có thể mỗi lần thi viết thì qua nhưng còn phỏng vấn… sau khi hiểu rồi hắn cũng không nghĩ nhiều nữa.
- Anh Bạch có lon trà ngon, hôm nào em sẽ mang qua chỗ anh và chị Bạch nhé.
Trương Anh Duệ cố gắng kìm chế cơn sóng đang dậy trong lòng, trịnh trọng nói với Bạch Băng.
Lần này có Bạch Băng giải thích, Trương Anh Duệ đã hoàn toàn không còn lo lắng gì nữa: “mình phải cân nhắc lại hết thảy cũng là hợp lý, sau này dù có người lật lại nợ cũ thì cũng khong có gì là không đảm nhận được”.
- Đươc, tôi nghe em tôi nói, chỗ cậu có không ít đồ tốt.
Bạch Băng mỉm cười gật đầu, rồi nhìn xung quanh nói nhỏ với Trương Anh Duệ:
- Căn cứ vào tin tức tôi có được thì chức của cậu cũng bị trao cho cấp dưới, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ là cho phó trưởng thôn Trấn Trường.