Có một chiếc xe như thế này, không "làm" trên xe thì làm sao xứng đáng với danh hiệu "Xe tán gái tốt nhất" của chiếc BMW này chứ?
Cũng không biết là tên khốn nào nhãn rỗi tính toán thống kê số liệu, có người nói xác suất thành công khi "làm" cùng gái trên xe BMW cao hơn không ít so với các loại xe khác, chẳng lẽ là bởi vì mỗi một người đàn ông đều tiềm ẩn tâm lý "cưỡi BMW", còn mỗi một phụ nữ đều có tiềm ẩn tâm lý quấy phá "được người đi xe BMW " sao?
- Trương tiên sinh? Trương tiên sinh?
Cô gái bán hàng xinh đẹp kia nhìn thấy rõ ràng Trương Anh Duệ thất thần, biểu tình trên mặt rõ ràng không biết đang suy nghĩ cái ý nghĩ dâm đãng gì, có chút không chịu được.
- A?
Trương Anh Duệ bị đánh thức trong từ trong giấc mơ "làm" trên xe của mình, vội vàng bày ra một vẻ mặt nghiêm trang:
- Làm sao vậy? À, tốt, nếu như giá hợp lý, tôi sẽ mua chiếc xe này, cô nói giá cả thực sự đi.
Giọng nói giống hệt như vừa rồi ở trong cửa hàng Honda 4S.
Trên mặt tiểu thư bán hàng lộ ra vẻ hơi khó khăn:
- Trương tiên sinh, không dám dối gạt ngài, nhà máy chỉ đạo cho chúng tôi giá của chiếc xe này là 62,56 vạn, nói là giá niêm yết, nhưng mọi người tới mua xe, chúng tôi khẳng định đều muốn cho lợi, nhưng chúng tôi tối đa cũng chỉ có thể cho ngài lợi một vạn, mặt khác tặng ngài toàn bộ phí trang trí xe cùng với các tặng phẩm màng chắn nắng, đệm xa hoa tổng cộng hai vạn đồng.
Nói xong, tiểu thư bán hàng dựng thẳng lên một ngón tay non mềm.
Một vạn? Trong lòng Trương Anh Duệ nhất thời không thoải mái: chỉ cho lão tử bớt được một vạn? Cô đuổi ăn mày sao? Ai tới mua BMW, không tính cái loại hai ba mươi vạn, chỉ cần là đời 5, mà không được rẻ hai ba vạn chứ?
Trương Anh Duệ không biết trong lòng vị tiểu thư này cũng có nỗi khổ. Vừa rồi Trương Anh Duệ và Bạch Tuyết vừa đi ra từ trong cửa hàng Honda 4S, vị tiểu thư cố vấn bán hàng trong cửa hàng Honda 4S đã nói hết tình huống của Trương Anh Duệ và Bạch Tuyết ở trong cửa hàng của mình ra. . . Đều là ở trong một nghề kiếm cơm ăn, hai nhà lại không có quan hệ cạnh tranh trực tiếp, trao đổi thông tin cho nhau, cũng không tính là nhiều chuyện.
Tuy rằng loại khách hào phóng như Trương Anh Duệ này là toàn bộ người bán đều thích, nhưng gặp phải loại đại gia hợp thì mua, không thích hợp thì đi, cho dù là BMW cũng sợ, vạn nhất mình lần đầu tiên đã cho rẻ đúng giá rồi, trong lòng vị này lại không hài lòng, cho rằng mình cho lợi ít đi thì làm sao bây giờ? Ngẫm lại, vẫn là ra giá cao một chút trước đã, chút nữa sẽ chậm rãi hạ giá xuống.
Trương Anh Duệ lúc này cũng không để tâm đi nghe trong lòng tiểu thư tiêu thụ này nghĩ cái gì, nhướng mày:
-Không cần tặng phẩm gì, giảm giá 4 vạn, được thì bây giờ đi làm thủ tục lấy xe, không được thì tôi qua bên kia xem xe Bôn Trì E đi.
Được! Phải theo quy củ cũ giống như bên Honda kia.
Tiểu thư bán hàng nhướng mày, có chút do dự, cổ họng ấp úng suy nghĩ hồi lâu nói:
- Xin lỗi, giảm giá nhiều như vậy, tôi thật sự không làm chủ được.
Mắt thấy Trương Anh Duệ và Bạch Tuyết nhấc chân muốn đi, tiểu thư bán hàng nhất thời "vạn phần không muốn" ngăn cản hai người Trương Anh Duệ và Bạch Tuyết:
- Trương tiên sinh, thực sự là xin lỗi, cái giá này thực sự là tôi không làm chủ được. Nếu không như này, xin ngài chờ một chút, tôi hỏi quản lí của chúng tôi một chút?
Đó chính là đồng ý bán, còn bày ra phiền phức như thế. Tất cả mọi người đều là làm kinh doanh, ai chẳng biết lời này của cô là có ý tứ gì? Trong lòng Trương Anh Duệ khó chịu, nhưng biểu hiện ra thì rất rộng lượng:
- Không thành vấn đề, cô cứ đi hỏi đi.
Cô gái bán hàng chạy ra một bên lấy điện thoại cầm tay ra nhỏ giọng không biết nói cái gì đó, một lát sau giống như trút được gánh nặng đi tới:
- Trương tiên sinh, quản lý của chúng tôi nói, tuy rằng cái giá này của ngài thật là không kiếm được tiền, nhưng trước khi kết thúc ngày hôm nay có thể làm thành một cuộc mua bán, chúng tôi coi đó là một điều may mắn. . .
Lời này nói ra cả kẻ ngu si cũng không tin, không kiếm được tiền vậy các người trông cậy vào cái gì để nuôi sống một đám người lớn như thế chứ, để trả tiền thuê nhà đắt như thế chứ? Nhưng Trương Anh Duệ lại không tỏ vẻ gì, mặc dù lời này đang lập lại vô số lần trong ngực, nhưng trên mặt lại cười rất hài lòng:
- Ha ha, đa tạ, giúp chúng tôi làm giấy tờ xe đi.
Xe hơi ở trong nội thành thì có Văn phòng làm việc quản lý nghành xe, làm giấy phép tạm thời chỉ là một cái rất nhỏ, vị tiểu thư bán hàng này không biết hay là cố ý không biết:
- Trương tiên sinh, còn bằng lái xe và bảo hiểm, là chúng tôi giúp ngài làm, hay là ngài tự mình làm?
- Không cần, cái này chúng tôi tự mình làm được rồi.
Vị tiểu thư bán hàng này rất đẹp mắt, thái độ của Trương Anh Duệ đối với cô rõ ràng tốt hơn không ít so với Tổng giám đốc của cửa hàng Honda 4S :
-Dù sao cũng không cần chân tôi tự chạy.
- Vậy cũng đúng.
Cô gái bán hàng có chút ngại ngùng: người ta lái được cả xe BMW, mấy loại chuyện làm bằng lái với bảo hiểm này, tựa hồ cũng không cần tự mình đi làm.
Đợi tới lúc làm xong thủ tục của hai chiếc xe, thời gian đã không còn sớm, mặc dù bây giờ trời tối muộn hơn, nhưng mặt trời cũng đã sắp xuống núi, vậy còn chờ cái gì nữa, nhanh đi về nhà thôi.
--------------------
Khi một chiếc BMW mới tinh và một chiếc Accord cũng đồng dạng mới tình đỗ ở trước cửa hàng xe máy của Trương Anh Duệ, đám công nhân bận rộn làm việc cả ngày đang chuẩn bị đi xuống tới, nhìn thấy hai chiếc xe này, trong nháy mắt mọi người đều bị kinh động: tôi ngất! Ông chủ kiếm được bao nhiêu tiền, mà nhanh như vậy đã mua được BMW chứ? !
Ở trước cửa còn đỗ bốn chiếc xe con mới tinh, là hai chiếc xe Bread năm trục, hai chiếc xe vận tải nhỏ hai chỗ ngồi năm trục, xem ra lão gia tử làm việc rất nhanh gọn, nhanh như vậy đã cho người đưa xe tới rồi.
Có thể không nhanh gọn sao được, người thoáng cái liền mua bốn chiếc xe, cho dù là bốn chiếc xe Bread và xe vận tải nhỏ, cũng là một khách hàng lớn rồi.
Triệu Nghiễm Thành đang ở bên ngoài đẩy xe trưng bày biểu diễn ở cửa vào trong cửa hàng, nhìn thấy vợ của mình đi xuống từ trên một chiếc xe Accord mói tinh, cực kỳ kinh hãi bỏ tay ra, nếu như không phải người bên cạnh tay mắt lanh lẹ giúp đỡ lấy một cái, thiếu chút nữa thì xe đang đẩy đã bị đổ trên mặt đất rồi. Tuy rằng biết chiều nay vợ mình và Trương Anh Duệ đi lên thành phố mua xe, nhưng một chiếc BMW và một chiếc Accord? ! Lúc nhà mình làm kinh doanh, cũng chỉ là một chiếc xe Buick Excelle hơn mười vạn mà thôi!
May là tuổi của Trương Anh Duệ và Bạch Tuyết chênh lệch rất xa, biết giữa hai người không có khả năng có cái gì, bằng không trong lòng Triệu Nghiễm Thành lúc này thật sự là lo lắng : cậu tặng cho vợ tôi một chiếc Accord, là có ý tứ gì? Cho dù vợ tôi là cổ đông của công ty, cũng không có đạo lý này.
Nhưng biết thì biết, trong lòng Triệu Nghiễm Thành chung quy vẫn là có chút khó chịu, liền kéo Bạch Tuyết qua một bên, lông mày nhíu chặt lại :
- Làm sao lại mua xe đắt tiền như thế? Hơn nữa dựa vào cái gì hắn là một chiếc BMW, của cô là Accord?
Đối với lòng dạ hẹp hòi của chồng mình, trong lòng Bạch Tuyết biết rõ, tuy biết trong lòng gã khó chịu, nhưng ngoài miệng vẫn không lưu tình chút nào, cong miệng một cái:
- Lúc này mới biết khó chịu sao? Lúc đó trong nhà có hơn 1000 vạn, ông tình nguyện cầm đi đánh bài, đưa tiền cho người khác, sao không mua cho tôi một chiếc xe tốt một chút?
Những lời này của Bạch Tuyết quá mạnh, thoáng cái liền đem những lời Triệu Nghiễm Thành muốn nói chắn trở lại.
Bạch Tuyết chính là còn chưa có nói hết:
- Hơn nữa, người ta là ông chủ lớn, tôi chỉ là chủ nhỏ, đừng nói là lúc người ta mua BMW còn nghĩ tới tôi, cho dù là không mua cho tôi, ông cũng không phải là đứng một bên nhìn sao?
Ngoài ra, ai bảo ông hồi đó không chịu thua kém như vậy chứ? Nếu như nhà chúng ta không bị ông dày vò suy tàn thành như vậy, có bản lĩnh ông cũng đi mua một chiếc BMW cho lão nương đi, hắn mua một chiếc BMW 528 60 vạn, ông mua cho lão nương một chiếc BMW 760 hơn 200 vạn đi! Lão nương muốn lái một chiếc xe Nhật Bản sao?
Chuyện mình gây ra khi đó, quả thực là quá khốn nạn, Triệu Nghiễm Thành bị Bạch Tuyết nói đến gắt gao, cực kỳ phiền muộn, rồi lại không nói gì nữa, mình làm một người đàn ông không chịu thua kém, không chỉ không thể kiếm tiền nuôi sống vợ con lớn nhỏ, trái lại còn phải bán đi gia sản để trả nợ đánh cuộc của mình, lời này nói ra đi thì không thể ngẩng đầu lên được, còn muốn nói cái khác sao? Nằm mơ đi!
. . .
Bị tiếng kinh hô của mọi người kinh động, Trương Đức Vĩ từ trong cửa hàng đi ra nhìn thấy chiếc xe BMW phía sau con trai mình, cũng bị dọa cho hoảng sợ, tuy rằng biết con trai phải đi mua xe, nhưng lại muốn mua một chiếc tốt một chút, nhưng ở trong cái nhìn của Trương Đức Vĩ, nhiều nhất cũng chỉ mua chiếc Buick các đời thôi, còn BMW? Trương Đức Vĩ cả nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ tới, về phần Audi? Ở trong lòng Trương Đức Vĩ, kỳ thực là xe đó cùng các loại xe Buick thuộc trong cùng một đẳng cấp.
- Con trai, xe này bao nhiêu tiền?
Ở trong ánh mắt ước ao của mọi người đi tới trước mặt Trương Anh Duệ, Trương Đức Vĩ thấp giọng hướng về Trương Anh Duệ hỏi, thanh âm cũng có chút run run.
- Hơn 60 vạn một chút, phỏng chừng sau khi xong xuôi thủ tục không sai biệt lắm phải tầm hơn 70 vạn đi.
Trương Anh Duệ suy nghĩ một chút, toàn bộ phỏng chừng là một con số lớn, về phần có phải như vậy hay không, hắn thật đúng là cũng không phải quá rõ ràng.
- A?
Vừa nghe nói xe này gần 70 vạn, Trương Đức Vĩ nhất thời sợ run cả người, cả chân cũng đều có chút như nhũn ra :
- Tới hơn 70 vạn, quá đắt rồi?
- Không đắt, cũng là một thứ giữ thể diện đó, ba nói xem, những người trước đây khinh thường nhà chúng ta, hiện tại thấy chúng ta ngay cả xe BMW cũng đều mua được, trên mặt sẽ là cái biểu tình gì? Ba đi ra ngoài cũng có mặt mũi.
Trương Anh Duệ khoe khoang đối với lão ba của mình, cảm thấy mình nhẹ bay bổng, có chút lâng lâng.
Nghe con trai mình nói như vậy, Trương Đức Vĩ không nói gì, quả thực, thứ này thật sự là một thứ giữ thể diện, chẳng qua . . Dùng BMW giữ thể diện? Ở trong tâm lý mộc mạc của Trương Đức Vĩ xem ra, cách làm của Trương Anh Duệ là có chút phá sản. Thế nhưng hôm nay cả xe cũng đều mua rồi, mình còn có thể thế nào, chẳng lẽ còn có thể yêu cầu con trai đem xe đi trả lại sao? Một chuyện tốt, cần gì phải khiến cho người một nhà mất hứng? Hơn nữa đúng như là con trai nói, lái thứ này đi. . . Vậy thực sự là hoành tráng!
Có cái ý nghĩ này, Trương Đức Vĩ không nói cái gì, chỉ bỏ lại một câu:
- Về nhà mẹ con chửi, đừng nghĩ ba nói tốt cho con.
Đây rõ ràng chính là đồng ý.
Hai tên tiểu tử Lý Hạo và Lý Đào, nhìn về phía chiếc BMW của Trương Anh Duệ, trên mặt tràn ngập vẻ ước ao, hai anh em ta đẩy ngươi ngươi đẩy ta đi tới phía trước mặt Trương Anh Duệ và Trương Đức Vĩ :
- Anh họ, hai chúng em muốn trở về thay quần áo . ..
Muốn ngồi xe sao? Trương Đức Vĩ liếc mắt liền xem thấu ý nghĩ trong bụng hai tiểu tử này, trong lòng cười thầm, sảng khoái gật đầu:
- Đây có cái gì đâu. . . Như vậy đi, sau này nếu như các em muốn ở tại ký túc xá, thì ở lại, nếu như muốn về nhà, thì cùng anh và dượng các em cùng nhau quay về.
Đó chính là nói mình tìm được một tuyến xe miễn phí thời gian dài sao? Hai tên tiểu tử liếc mắt nhìn nhau, mừng rỡ:
- Cảm ơn anh họ.