Trương Đức Vĩ không biết Vương Đội trưởng mà con trai nhắc đến là ai, Bạch Tuyết thì chắc chắn biết , nghe Trương Anh Duệ nói về Vương Ba như vậy trong lòng cảm thấy vui, vui chính là Anh Duệ hiện giờ đã có bản lĩnh rồi,chính bản thân mình đã tận mắt thấy hắn, trước kia từ 1 kẻ còn cần chính mình nâng đỡ mà giờ đây trong nháy mắt lại biến thành kẻ làm cho người ta có chút không giám nhận thức, có thể nghĩ là biết sau này việc làm ăn của mình nhất định càng làm càng thắng lớn???
Nhìn Bạch Tuyết, Trương Anh Duệ có chút buồn bực chụp vỗ đầu:
- Sao lại quên cái vị này nhỉ?
Vội vàng hỏi Vương Ba:
- Đúng rồi Vương Đội trưởng, Bạch đội trưởng có ở đây không?
- Có?
- Được, tôi phải xin thỉnh giáo Bạch đội trưởng một chút.
Đầu bên kia điện thoại Vương ba cũng kịp phản ứng, tự hiểu là xong kế hoạch, đúng vậy, em gái của Bạch Băng là Bạch Tuyết, là bạn làm ăn hợp tác của Trương Anh Duệ, nghĩ đến tối hôm nay Bạch Tuyết nhất định sẽ đi, Bạch Tuyết đi chắc sẽ mời Bạch Băng, điều này có thể đắc tội với người nào đó.
- Được, chị hãy nói với Bạch đội trưởng một tiếng, buổi tối chúng ta cùng đi.
Nghe thấy Trương Anh Duệ nói muốn mời anh trai của mình, Bạch Tuyết trong lòng không hiểu thở nhẹ nhõm một hơi.
- Con trai, con vừa gọi điện với ai vậy? Cái gì mà phải đặt năm bàn sáu bàn ở huyện nhà khách? Nghe nói đồ ăn ở đó rất đắt,còn nữa ăn cơm tối muộn mới về thì làm thế nào?
Thấy Trương Anh Duệ cúp điện thoại, Trương Đức Vĩ không khỏi lo âu nói:
- Việc mời khách ăn tại nhà khách huyện đúng là chuyện giữ thể diện nhưng kinh phí lại quá lớn.
- Đại đội trưởng đại đội cảnh sát giao thông huyện chúng ta.
Trương Anh Duệ nói tiếp:
- Việc quay trở về thì không phải lo lắng gì nữa,Vương đội trưởng giúp nói chuyện với trạm vận chuyển hành khách ở bên kia, giúp chúng ta bao trọn gói ba chiếc xe buýt, bây giờ chúng ta sẽ về nhà của chúng ta đón người thân,bằng hữu gì đó đến, rồi buổi tối chúng ta lại đưa họ về.
Ai? Ai là đại đội trưởng đội giao thông huyện?
Đầu của Trương Đức Vĩ có những tiếng vù vù, Trương Anh Duệ sau laị nói gì nghe không rõ: con trai tự nhiên với đại đội trưởng dội giao thông huyện có quan hệ tốt như vậy ư? Điều này thật là… Trương Đức Vĩ đột nhiên hưng phấn, nhất thời cảm giác trong lòng mình vừa rồi, bởi vì thư ký huyện ủy không thể đến mà có chút uể oải, giờ thì không phải lo gì nữa rồi.
Chỉ là một đội trưởng đội cảnh sát giao thông mà thôi, đến nỗi như vậy sao? Chứng kiến bộ dạng tỉnh tỉnh mê mê của cha mình,Trương Anh Duệ không biết nói cái gì cho phải, thôi được rồi, mình sẽ gọi điện cho mẹ vậy, nhờ bà thông báo cho họ hàng người thân, bằng hữu đợi ở nhà, đến lúc đó cùng nhau lên xe đi.
Lúc đầu, sau khi Trương Anh Duệ lái xe về nhà, biết tin con trai bỏ ra hơn 60 vạn mua hai chiếc xe mẹ hắn đau lòng đi không nổi, nhưng bây giờ mẹ hắn nhìn thấy chiếc BMW của hắn thì không cón cảm thấy con trai mua chiếc xe này đắt nữa. Mặc dù với cái giá xấp xỉ 70 vạn đã khiến cho bà phát hoảng,nhưng khi thấy Trương Anh Duệ từ trên xe bước xuống, mẹ hắn đột nhiên cảm thấy xe tốt như vậy mới có thể khiến cho thân phận con trai cao lên mấy lần.
Dù sao bây giờ con trai không phải dân chúng bình thường, là đại biểu nhân dân toàn quốc cấp huyện , uỷ viên hội thường ủy, cả ngày đi trên chiếc xe máy kể cũng kỳ cục, BMW mặc dù cũng có đắt, nhưng…thôi mà, xe này cũng rất tốt.
Đối với một vài bằng hữu, họ hàng thân thích của Trương Anh Duệ mà nói, có thể bọn họ đã ăn ở những nhà hàng tốt nhất nhưng cũng không bằng ăn 1 bữa ở chỗ đó. Thậm chí rất nhiều người sợ, ngay cả tụ họp cũng chưa từng đi, cho nên hiện tại, khi họ đứng ở đại sảnh nhà khách có thể dung 4 chữ “Vàng son lộng lẫy”để hình dung, tất cả mọi người đều chần chừ, rất nhiều người theo bản năng của mình vuốt vuốt y phục, khiến cho y phục ngay ngắn hơn.
Trong đại sảnh những ánh mắt kinh ngạc của một vài quan khách khiến cho rất nhiều người lúng túng, bản thân có thể tìm thấy thể diện ở quần áo, nhưng trong cái đại sảnh này so sánh với những người có tiền, thì thời khắc này cũng trở nên dị thường bủn xỉn.
Chẳng qua đây cũng chỉ là một thị trấn, trong thời gian này những người ăn cơm tại đây, mặc dù bỗng nhiên xuất hiện nhiều người nông dân cảm thấy kì lạ, nhưng nhà ai mà không có người thân ở nông thôn nào, thật chẳng có gì là lạ cả.
- Con trai, ăn ở đây có thích hợp không con?
Mẹ Trương Duệ thấp giọng hỏi hắn, từ lúc vào đại viện của nhà khách bà cảm thấy không được tự nhiên cho lắm.
- Cái gì mà không thích hợp cơ chứ, không phải là ăn bữa cơm sao, người khác có thể ăn ở trong này, vì cái gì chúng ta không thể ăn ở trong này?
Trương Anh Duệ cười nói, kéo mẹ đi vào bên trong .
Vừa bước vào cửa, vừa hay gặp một người vội vội vàng vàng hướng đến, người này đánh giá Trương Anh Duệ một phen, chần chờ hỏi một câu:
- Xin hỏi,ngài có phải là chủ nhiệm Trương,Trương Anh Duệ không?
- Vâng là tôi.
Trương Anh Duệ gật đầu, nhìn người lạ mặt này, từ trước đến giờ chưa thấy qua, không thể không hỏi lại.
- Xin hỏi ông là?
- Ngài thật sự là Trương chủ nhiệm sao!?
Người nầy nhất thời vẻ mặt tươi cười.
- Chủ nhiệm Trương ngài thật trẻ.Tôi tự giới thiệu, tôi là giám đốc nhà khách chúng ta, Chủ nhiệm Trương có thể gọi tôi là lão Tống là được rồi. Khách của ngài đã đến hết rồi chứ?
Mặc dù không biết những nông dân đó là do ai mời đến, lại có thể khiến đại đội trưởng đại đội cảnh sát giao thông chào hỏi và đặt bàn, hơn nữa Vương đội trưởng cũng đã nói rồi. Người này là đại biểu nhân dân toàn quốc của huyện, kiêm uỷ viên thường ủy hội, phó chủ nhiệm ban pháp chế, nếu người nầy còn trẻ như vậy mà đã có thể leo đến trên vị trí này, quan hệ chắc chắn không đơn giản, giám đốc Tống cũng không giám sơ suất.
- Đều đến rồi.
Trương Anh Duệ gật gật đầu.
- Xin hỏi một chút có thể mang thức ăn lên được chưa ạ?
Phía sau có tiếng chào hỏi đầy nhiệt tình.
- Ha, tôi nói rồi, chủ nhiệm Trương nhất định đã sớm đến rồi, hai người các anh còn không tin.
- Vẫn là Vương đội hiểu rõ tình huống hơn.
Nghe âm thanh người nói chuyện,Trương Anh Duệ nghe cũng rất quen.
Lại nghe thanh âm này:
- Ồ! Đây không phải là Vương Ba cùng Bạch Băng hay sao? Hai người bọn họ cũng đã đến rồi.
Trương Anh Duệ quay người lại chào hỏi hai vị này, nhưng không ngờ lại một thanh âm,
- Ôi, không hổ là Chính ủy.
Tốc độ phản ứng này khiến Trương Anh Duệ xấu hổ. Lại còn Lưu chính ủy là ai?
Trương Anh Duệ lúc này mới chú ý tới, không chỉ có hai người đến là Vương Ba và Bạch Băng mà còn cả người bạn tốt lâu năm của mình - Lưu Thành Hỉ.
- Lão Tống ,ông vẫn khỏe chứ?
Lưu Thành Hỉ vừa cười vừa hỏi chuyện,
- Mấy ngày không gặp trông ông có vẻ béo lên đấy.
- Ha ha, đều là những người lãnh đạo chiếu cố...
Giám đốc Tống ha ha cười,cũng không dám lãnh đạm.
Bất luận Trương chủ nhiệm trẻ tuổi này là cái gì, nếu ba nhân vật lớn trong đội cảnh sát giao thông đều đến đây, Giám đốc Tống cũng cần coi trọng. Đang muốn tiếp tục nói cái gì đó, không ngờ bị Vương ba giành trước, nói với Trương Anh Duệ:
- Chủ nhiêm Trương, tôi xin giới thiệu cho anh một chút, Lưu cục trưởng cũng là chính ủy của đại đội chúng tôi.
Không đợi Vương Ba giới thiệu xong, Lưu Thành Hỉ cười đứng tiến lên:
- Nghe nói chủ nhiệm Trương bên này có việc vui, tôi mang da mặt dày lại đây,chủ nhiệm Trương sẽ không để tâm chứ?
Trương Anh Duệ chụp vỗ đầu: Trời ạ! Vẫn là kinh nghiệm không đủ, sao đội trưởng cùng đội phó đều mời, mà lại quên mất mời chính ủy? Đây thật sự là một sai sót, quả thật kém cỏi. Có điều là người này không phải là phó cục trưởng cục công an sao. Sao lại trở thành chính ủy cảnh sát của đại đội cảnh sát giao thông?
Trong lòng nghi hoặc, trên mặt lại không chậm trễ mà cười nói :
- Còn lo lắng Lưu cục trưởng không có thời gian, nên không giám làm phiền. Đến đây, đến đây nhanh qua bên này, mời ngồi.
Vương Ba nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Trương Anh Duệ liền giải thích:
- Lưu chính ủy là phó cục trưởng cục công an kiêm chính ủy đại đội giao thong.
À ra là vậy. Trương Anh Duệ gật đầu.
- Cha của Anh Duệ à. Ba người kia là ai vậy? Xem ra cùng với con trai của chúng ta rất là quen thuộc. Nhìn con trai đang nói chuyện phiếm với 3 người mặc đồng phục cảnh sát mẹ của Trương Duệ thấp giọng hướng Trương Đức Vĩ hỏi.
- Không có cách nào khác, bà không biết, quân hàm trên đồng phục của 3 người này đại biểu cho cái gì sao?
- Bên trái là đại đội trưởng đội cảnh sát giao thông Vương Ba, ở giữa là phó cục trưởng cục công an Lưu Thành Hỉ, còn bên phải là đội phó đội cảnh sát giao thông, cũng là anh trai của Bạch Tuyết – Bạch Băng, Trương Đức Vĩ thấp giọng nói với mẹ Trương Anh Duệ. Đồng thời thấy con trai của mình nói chuyện phiếm thoải mái với 3 nhân vật hiển hách như vậy, Trương Đức Vĩ vẻ mặt cũng cảm thấy vinh dự.
Trương Đức vĩ cũng đã gặp qua 3 người này vài lần rồi, ít nhiều cũng đã biết, còn mẹ của Trương Anh Duệ chủ yếu thời gian đều ở nhà nên cho tới giờ chưa thấy qua ba người này, vừa nghe Trương Đức Vĩ nói xong về thân phận 3 người, nhất thời bị hoảng sợ không thể tin nhìn về phía Trương Đức Vĩ hỏi:
- Anh Duệ quen biết họ như vậy từ khi nào?
- Tôi sao biết được chuyện đó.
Đối với sự thay đổi của con trai trong hơn 1 tháng qua Trương Đức Vĩ cũng không biết phải nói gì cho phải.
Trương Đức Vĩ và bà Trương nói chuyện không né tránh mà còn vô ý để thanh âm lớn vài phần, những lời này dĩ nhiên sẽ truyền vào tai người khác.
Nghe thấy những lời này trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy rung động vô cùng, xem ra cửa hàng của Trương Đức Vĩ lần này thật sự là phát đạt, bằng không tại sao ngay cả những người ăn trên ngồi trước lại có thể cùng con trai của họ thân mật nói chuyện như vậy.
- Không quản tiểu tử này thế nào, nếu tạo quan hệ tốt thì đó là phúc phận của nó, còn không thì đó là xui xẻo của nó.
Trương Đức vĩ nói lời này dường như là không muốn quản tới việc của con trai mình,nhưng đến người ngu ngốc cũng có thể nghe ra ý tứ khoe khoang trong đó.
Trước đây, Trương Đức Vĩ cũng không cho rằng con trai mình mạo hiểm từ chức là tốt, hiện tại xem ra , vẫn là con trai mình có tầm nhìn xa trông rộng.