Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người Từ Kiến Phong biết xe của chính mình bị chính phủ trưng dụng, quả nhiên một chút ý kiến cũng không có, thậm chí còn hơi có chút hưng phấn.

Việc làm ăn dẫn đến tình trạng này của bọn họ, mạng lưới quan hệ phát triển đến tầng cao trong cơ quan chính phủ đó là điều tất yếu, nếu là mượn, với mối quan hệ trong cơ quan chính phủ của bọn hắn, tự nhiên không cần lo lắng xe của mình bị ngành cơ quan chính phủ và người thường như Trương Anh Duệ mượn mà không trả.

Và, bọn hắn cũng tò mò nhân vật lớn lần này đến rốt cục là lai lịch gì, chỉ là đáng tiếc, hành tung vị nhân vật lớn này lần này đến tựa hồ thành tư liệu bảo mật trọng điểm, mấy người Từ Kiến Phong không những chưa dò hỏi được, còn mơ hồ bị bạn bè ở trên quan trường của bọn hắn cảnh cáo một phen:

- Lần này đến chính là đại nhân vật, mấy người các ngươi cũng không cần dò hỏi, để tránh tự mang đến phiền toái cho mình.

Có được một phen cảnh báo như vậy của bạn bè trong quan trường, mấy người Từ Kiến Phong lập tức co lại, vạn nhất bởi vì một chút như vậy là mang đến phiền toái cho mình, đó mới là điều ngu ngốc nhất.

Nhưng xem ra với Trương Anh Duệ, những việc này tựa như đều không có quan hệ gì với mình, về công, bản thân chẳng qua là phó chủ nhiệm đại hội đại biểu toàn dân hưởng đãi ngộ cấp phó mà thôi, miễn cưỡng coi là một thành viên trong thể chế, lẽ ra là có tư cách tham dự vào trong chuyện này, nhưng bản thân dù sao cũng không thể coi là nhân sĩ trong thể chế chân chính. Bản thân mình nên làm những gì, chưa từng có người đến thông báo cho chính mình. Đối với loại tình huống này, Trương Anh Duệ mừng rỡ như thế, nếu không ai tự nói với mình, vậy dứt khoát làm bộ như không biết;

Về tư, bản thân chỉ là một tiểu thương nhân nho nhỏ, một năm kiếm một chút tiền như thế, căn bản không được coi là là đại biểu giới công thương huyện, chuyện này cũng không có một chút quan hệ gì với bản thân, một khi đã như vậy, không bằng nhân dịp trong khoảng thời gian này chỉnh hợp tài sản của Vương Mãnh bốn huynh đệ bọn hắn cho thỏa đáng.

Phản ứng của bốn người Vương Mãnh rất nhanh, đại khái là tự biết con đường này do Trương Anh Duệ tự đặt ra cho bọn hắn đã là con đường tốt nhất trước mắt bọn hắn rồi, cho dù bọn hắn cam tâm tình nguyện hay không, vào buổi trưa ngày hôm sau, Mãnh Tử mang theo ba người quan trọng của bọn hắn, liền vội vàng đưa ra, còn chưa tới chỗ Trương Anh Duệ công chứng cuốn cổ phần mới .

- Anh Trương, anh xem... anh hài lòng không?

Mãnh Tử vẻ mặt cười lấy lòng, mở cuốn tư liệu cổ phần ra, để Trương Anh Duệ xem tỉ lệ phân bố cổ phần kia.

- Sao?

Nhìn thấy tỉ lệ phân bố cổ phần trên tậo tư liệu cổ phần viết, Trương Anh Duệ nở nụ cười,

- Mãnh Tử, tỉ lệ phân chia cổ phần cổ chi tôi, các cậu có thể có chút bất lợi à.

Tỉ lệ phân chia cổ phần trên cuốn cổ phần này, và tỉ lệ phân chia cổ phần mà Trương Anh Duệ cùng Vương Mãnh thương lượng ngày hôm qua có chút không giống, không phải là tỉ lệ phân chia 3: 3: 4, mà là 2:5:4, tỉ lệ cổ phần cho một vài quan chức kia không có thay đổi, như cũ là bốn phần, nhưng mấy người Vương Mãnh đã đem tỉ lệ cổ phần của bản thân lấy ra cho thêm Trương Anh Duệ.

Mấy người Vương Mãnh này, là người thông minh, biết lúc này làm thế nào chọn cái gì tốt nhất cho mình, cũng đúng à, cổ phần cấp dưới giữ mà so với của đại ca ngang bằng hay cao hơn nữa, trên thế giới này có đạo lý như thế sao? !

Thấy Trương Anh Duệ không phủ nhận, Vương Mãnh đợi tâm bên trong tỉnh lại cuối cùng thả lỏng, hôm qua sau khi Vương Mãnh trở về đem đề nghị Trương Anh Duệ nói ra, trong khi hai người khác còn sở hữu ba phần trăm còn lại mà đau lòng không thôi , ngay cả khi không ổn, cho rằng cổ phần của mình hơn rồi.

Ba người Vương Mãnh còn không có kịp phản ứng, đối với Đại Đầu nhất thời có chút bất mãn, một câu nói của Đại Đầu hù dọa làm trên lưng ba huynh đệ toát mồ hôi lạnh.

- Chúng tôi là tiểu đệ, đã là tiểu đệ, vậy có một giác ngộ làm tiểu đệ, và giống như cổ phần trong tay đại ca, rốt cuộc chúng ta là đại ca hay Trương Anh Duệ là đại ca?

- Không thiệt thòi không thiệt thòi.

Mãnh Tử vội cười nịnh nói,

- Nếu anh Trương không giúp đỡ, huynh đệ chúng ta bốn người đến cuối cùng một hào đều không lấy được, anh Trương như này là đã chỉ ra cho bốn huynh đệ chúng tôi một con đường phát tài rồi, sau này không có gì để nói. Anh Trương ca cho chúng ta đi hướng đông, chúng ta tuyệt đối không quay hướng tây, anh Trương cho chúng ta chém ai, chúng ta tuyệt đối không có ý kiến khác, từ nay về sau bốn anh em chúng ta, nhất định theo sự dẫn dắt của anh Trương.

Trương Anh Duệ gật gật đầu cuời, không nói gì. Lời này cũng là nghe một chút mà thôi, có thể không tin tưởng hay không, còn phải xem biểu hiện của bốn huynh đệ Vương Mãnh sau này.

Nhưng bất luận như thế nào, tâm tình Trương Anh Duệ vẫn rất tốt, có thể làm cho tứ đại chiến tướng thủ hạ của Hồ Đại Hổ lúc trước vì bản thân mà sử dụng, trở thành đại ca danh đúng với thực tế của huyện này. Trương Anh Duệ hơi có chút cảm giác đắc chí mãn nguyện.

Trương Anh Duệ nhìn chỉ là khẽ gật đầu, bốn người Vương Mãnh mấp máy miệng, nhưng không có bất cứ nguyên nhân nào đem một khoản tiền lớn như vậy cho người khác là không thích. Bốn người cũng biết cuốn cổ phần này chỉ là một bước đệm mà thôi, nhiều nhất chỉ có thể làm cho Trương Anh Duệ tiếp nhận bốn huynh đệ của mình, thật muốn khiến Trương Anh Duệ triệt để coi bốn huynh đệ của mình là tâm phúc, còn có con đường dài hơn phải đi, một chút tối thiểu, 4 huynh đệ mình còn lo không có danh trạng sao?

Nghĩ một chút, Trương Anh Duệ nói với bốn người :

- Đi, cùng ta đi thăm tất cả các nhà lãnh đạo đi.

- Đại ca, chúng tôi cũng đi?

Nghe Trương Anh Duệ nói muốn dẫn bọn hắn đi, nhận thức có gì đó không ổn, bốn ngưòi Vương Mãnh có chút hoang mang, liếm môi, Vương Mãnh nói:

- Chúng tôi nếu theo ngài đi…đối với ngài có thể không tốt lắm không?

- Có cái gì không tốt, nên đi thì phải đi, tôi đã là đại ca của các anh, có việc gì, tôi sẽ ở phía trước giúp các anh.

Trương Anh Duệ đứng lên, không để cho có đường từ chối.

- Đi!

Bốn người Vương Mãnh liếc nhau một cái, không hẹn mà cùng hung hăng gật đầu: đi!

Trong lòng bốn người không hẳn không có dựa vào hành động này của Trương Anh Duệ xem ý tứ của Trương Anh Duệ, năng lực của người trên quan trường ở Huyện lỵ.

- Bốn người các ngươi, ai là người của ta chỗ cục công an ở đằng kia?

Vừa đi ra ngoài, Trương Anh Duệ hỏi bốn người Vương Mãnh.

- Cục công an?

Bốn người Vương Mãnh đều bất giác lặng đi một chút.

Trên đường mưu sinh, sợ nhất chính là ai? Không hề nghi ngờ là cục công an, khác nhau giữa binh và phỉ, làm cho bốn người Vương Mãnh có bản năng sợ hãi đối với cục công an, đặt một mối quan hệ tốt với cục công an, càng là những việc quan trọng mà toàn bộ người kết hợp với nhau làm, cục công an cũng là trong cuc huyện có cục ủy nằm giữa khi bọn hắn ở trong này chiếm được nhiều nhất. Trương Anh Duệ dẫn đầu bọn hắn đi mang theo bọn hắn đi “thăm viếng” cục công an huyện, thật ra là có chút ngoài dự liệu của bọn hắn.

Lặng đi một chút, Vương Mãnh vội vàng nói:

- Đại ca, chỗ này người của ta có cục trưởng Triệu, phó cục trưởng Lưu và phó cục trưởng Vương các vị lãnh này đạo đều có...

Do dự một chút, Vương Mãnh khuyên nhủ:

- Đại ca, hay là chúng ta đi những cơ quan khác trước? Cục công an này … không nên…

Trương Anh Duệ mỉm cười, hành động này của chính hắn, cần đúng là cái hiệu quả lập uy này, hiện giờ xem ra, hiệu quả so với chính mình dự đoán còn tốt hơn.

- Không sao, tóm lại đi cục công an trước.

Ngữ khí thản nhiên, nhưng mang theo một tự tin và khí thế mãnh liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK