Mục lục
[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ khắc này, nghe lời nói Trương Anh Duệ bình thản lại tự tin vô cùng, trong tâm Vương Mãnh chấn động mạnh một cái, một là từ trước chưa từng có qua cách nghĩ này bỗng nhiên hiện ra: có lẽ... Hắn thật sự có thể có một đại ca không tồi chăng?

Ba người Đại đầu nhìn thấy bóng lưng Trương Anh Duệ, ánh mắt cũng có chút phức tạp, thật khó tưởng tượng, ở mấy tháng trước, người thanh niên này nhìn thấy chúng còn phải làm một bộ dạng vâng vâng dạ dạ, nhưng hôm nay, trước mắt của mình là cục công an, một ngọn núi lớn không thể vượt qua, vậy mà trong mắt Trương Anh Duệ là một tòa nhà bình thường mà thôi?

Tuy rằng số lần đến cục công an huyện cũng không nhiều, có thể dưới sự ra hiệu vô tình hay cố ý của cục trưởng, nhóm cảnh vệ gác cửa đối với chiếc xe BMW màu trắng của Trương Anh Duệ đều ghi nhớ rõ ràng , nhìn thấy chiếc xe của Trương Anh Duệ ở ngoài cổng lớn, cảnh sát luân phiên trực ban gác cổng cười haha chào hỏi Trương Anh Duệ :

- Chủ nhiệm Trương, ngài đã tới?

- Oh…

Trương Anh Duệ cười gật đầu, mất đi một bao thuốc Trung Hoa, cười hỏi thăm :

- Làm điếu... Triệu cục trưởng có ở đây không?

Nhìn bao thuốc nằm ở trong tay mình, trong mắt người cảnh sát hiện lên một tia vui sướng: sự thật và tin đồn giống nhau, vị ông chủ Trương này ra tay hào phóng vô cùng, thuốc mềm Trung Hoa a, mấy chục đồng mới được một bao, đối với cảnh sát bình thường mà nói, phần quà mở cửa này thật sự tính không nhẹ. Vội vàng nói:

- Có ạ! Cục trưởng vừa tới, hay là để tôi giúp anh nói một tiếng với cục trưởng.

- Không, tôi tự đi trước tìm ông ta là được.

Trương Anh Duệ cười xua tay, sự việc ngày hôm nay đương nhiên là biết càng ít càng tốt.

- Vào đi.

Tiểu cảnh sát cười gật đầu, cũng biết vị này còn chưa được coi là người trong thể chế, ông chủ Trương là tâm phúc của nguyên bí thư huyện ủy, đã người nhà là tâm phúc của bí thư huyện ủy, còn không phải là thời cơ của hắn đến sao?

Cục công an huyện có tầng làm việc của riêng mình, cả tòa nhà cao chín tầng, điều này đương nhiên là có ngụ ý, chẳng qua chín tầng ngụ ý này, thì không để người ngoài biết được, văn phòng làm việc của cục trưởng Triệu Lâm cũng không ở trên tầng chín cao nhất, thậm chí còn không phải lầu tám, mà là ở lầu bảy. Không giống các ông chủ trên thương trường thích lấy phòng làm việc của mình sắp xếp ở lầu tám, trên cơ bản toàn bộ lãnh đạo có thực quyền ngành đều thích phòng làm việc của mình ở lầu bảy, lấy ý nghĩa “Bất ổn”, đây cũng là đề tài nên có, vị lãnh đạo kia không hi vọng trên vai của mình thêm nhiều gánh nặng hơn, có nhiều cơ hội vì nhân dân phục vụ hơn.

- Anh Trương, tôi sẽ không đi lên chứ?

Đứng ở đại sảnh, Vương Mãnh trong lòng rất chột dạ, chân có chút như nhũn ra.

- Không sao, có ta ở đây, cậu sợ cái gì.

- Nhưng là...

- Đi thôi.

Ngữ khí của Trương Anh Duệ kiên định mà chân thật đáng tin.

Ngồi thang máy đi lên phòng làm việc của cục trưởng Triệu ở lầu 7, bên ngoài phòng làm việc, nhân viên truyền tin ở bên ngoài phòng làm việc, cũng chính là thư ký Tôn Phong nhìn thấy hai người Trương Anh Duệ và Vương Mãnh, không khỏi sửng sốt, lập tức mặt vui vẻ mỉm cười nói với Trương Anh Duệ:

- Trương chủ nhiệm, ngài đã tới?

Và người cảnh sát khác bên phía dưới cửa lớn, Tôn Phong có thể biết quyết định của bí thư huyện ủy đem Trương Anh Duệ đề cử lên làm người của huyện, vị trí chủ nhiệm ủy ban, mặc dù trình tự chưa đến, nhưng từ nay trở đi, Trương Anh Duệ thật sự có thể thành người trong thể chế, một tiếng “chủ nhiệm” này, tuyệt đối không phải chỉ là xưng hô với phó chủ nhiệm, mà là tôn kính.

- Oh…

Trương Anh Duệ cười gật gật đầu

- Triệu cục trưởng bận sao?

- Cục trưởng có thể là để phân việc chúng tôi, sợ ông ấy công tác lại bận, ngài đã tới cũng phải lập tức thông báo ông ấy.

Tôn Phong quả nhiên là cái người cơ trí, nói với Trương Anh Duệ hai câu, ánh mắt tựa hồ vô tình nhìn lướt qua trên người Vương Mãnh, cười nói với Trương Anh Duệ:

- Trương chủ nhiệm ngài chờ chút, tôi đi vào thông báo với lãnh đạo một lát.

Trương Anh Duệ liền gật đầu cười, chỉ cần người khác đụng vào lợi ích của mình mãnh liệt, nên có quy củ Trương Anh Duệ vẫn còn một chút không lầm.

Không đến ba mươi giây, một tiếng cười đầy sảng khoái trong không khí từ trong phòng làm việc phát ra:

- Hahaha… lão Triệu tôi hôm nay còn tự hỏi vì sao Hỉ Tước đang kêu ở đâu đó, cảm thấy là lão đệ sẽ đến! Hôm nay đến đây nhiều người vậy, tôi đây đang lúc có một chút trà ngon, hahaha…

Khi nói chuyện, Trương Anh Duệ và Triệu Lâm hai người đều là đi nhanh hai bước, khi làm khoảng cách đối phương còn có hai ba bước, không hẹn mà cùng bắt tay đối phương thật chặt.

- Cục trưởng đại nhân, ngày hôm nay tôi có công việc quan trọng mời ngài chỉ giáo giúp cho.

Trương Anh Duệ vừa cười và bắt tay với Triệu Lâm, vừa liếc mắt nhìn Vương Mãnh một cái.

Triệu Lâm là ai, nhìn thấy động tác này của Trương Anh Duệ , ngay lập tức hiểu rõ hôm nay Trương Anh Duệ đến khẳng định là có liên quan với Vương Mãnh du côn ở thị trấn này, cười sai bảo Tôn Phong:

- Tiểu Tôn, nhanh chóng lấy ra cho tôi cái lông lạc đà kia.

Sai xong Tôn Phong, Triệu Lâm cười với Trương Anh Duệ :

- Trương chủ nhiệm, tôi có nói cho cậu, đây là món đồ tốt tôi trân trọng và cất giữ, người bình thường đến tôi không nỡ đem ra.

Trương Anh Duệ lúc này lập tức hiểu ý, cười gật đầu:

- Ngày hôm nay cục trưởng đại nhân nếu không lấy thứ tốt ra, tôi hãy còn không đi.

- Ha ha ha...

Triệu Lâm lại cười to một trận sang sảng.

Trương Anh Duệ và Triệu Lâm hai người tựa hồ không chú ý đến Vương Mãnh, nhưng đối với điều này Vương Mãnh không để tâm chút nào.

Nói trắng ra, bản thân là cái gì? Vai trò của mình không ăn nhập như thế, làm thế nào có thể vào được mắt người ta? Không khách khí mà nói, nếu hôm nay không phải là theo chân Trương Anh Duệ cùng đi đến, bản thân ngay cả Triệu Lâm đang trong phòng làm việc đều không có tư cách vào… nơi này là nơi nào, vai trò chó mèo đều có thể vào tùy tiện sao?! Nói khó nghe một chút, ở trong này Vương Mãnh hắn ta có tư cách của bản thân không cao.

Hai người hàn huyên một trận, sau khi phân chỗ ngồi, Trương Anh Duệ lấy ra từ trên người một phong bao rút ra một văn kiện bên trong, cười nói với Triệu Lâm :

- Cục trưởng đại nhân, tôi đây là đến chỗ ngài cầu viện, năm nay trở đi việc làm của cựu chiến binh của huyện chúng ta, đến lúc ngài giao cho chúng tôi một ít.

- Đây là chuyện tốt!

Triệu Lâm tiếp nhận văn kiện, cười híp mắt liên tục gật đầu:

-Việc làm cho cựu chiến binh có thể là vấn đề lớn, doanh nghiệp của các bạn nhiệt tình như vậy có thể chủ động giúp chúng tôi giải quyết vấn đề việc làm của cựu chiến binh, nói ra nên là chúng tôi cảm ơn các bạn, là các bạn giúp chúng tôi giải quyết vấn đề lớn mới đúng.

Vừa nói, vừa lật xem văn kiện mà Trương Anh Duệ tặng tới.

Việc làm cho cựu chiến binh cho tới nay đều là vấn đề làm cho bất kỳ một chính phủ địa phương nào có chút đau đầu, căn cứ vào tính đặc thù của công an và quân đội, cục công an lại càng bố trí ổn thỏa cho các gia đình nhà cựu chiến binh giàu có. Mấy tháng sau sẽ có một lần binh lính giải ngũ quay trở về quê hương hằng năm.

Với tư cách là người đứng đầu cục công an, thời gian này các đơn vị liên quan hỏi thăm Triệu Lâm không ít, Triệu Lâm đang rất đau đầu.

Nếu công ty của Trương Anh Duệ có thể giúp phân luồng một vài cựu chiến binh trong huyện này, không còn nghi ngờ gì nữa áp lực của cục công an năm nay sẽ ít đi rất nhiều, nếu thật sự là như vậy, Triệu Lâm còn nên thật lòng cảm ơn Trương Anh Duệ, Trương đại thiện nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK