Lúc Bạch Tuyết khuyên Trương Đức Vĩ không cần vội vàng thì Thư kí Triệu Văn Đường đang lôi Trương Anh Duệ nói thầm gì đó, họ đang nói chuyện khá thân mật cách xa mọi người một chút.Phải tôn trọng lãnh đạo, mọi người đều muốn biết thư kí Triệu và Anh Duệ đang nói gì với nhau.
- Anh Duệ, tấm danh thiếp này…
Danh thiếp không phải là vấn đề chủ yếu, vấn đề là người đưa danh thiếp này cho Trương Anh Duệ, Triệu Văn Đường muốn biết hắn sẽ xử lý như thế nào, chớ nên thất lễ, nói không chừng đây lại là một thư kí nếu chuyện nho nhỏ này mà đến tai lãnh đạo thì cũng đủ đắt tội với họ, nếu xử lý chuyện này không tốt, có lẽ bọn họ sẽ không dám thế nào với Trương Anh Duệ, người bị tội có thể là bản thân bí thư huyện ủy, như vậy thì Triệu Văn Đường cũng khó tránh khỏi trách nhiệm.
Trương Anh Duệ nghe thấy, hiểu ý liền gật đầu:
- Không ngờ lại về tỉnh gấp gáp như vậy, cũng không có cơ hội hỏi thăm thư kí và Vương Biên một chút, đợi xong chuyện này thì mọi người ngồi lại một chút.
- Tôi sẽ nói qua chuyện này với Đại lãnh đạo, nếu không sẽ thất lễ, bí thư ngài cứ yên tâm đi.
Triệu Văn Đường hiểu ý liền gật đầu, thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ ông ta còn tưởng Trương Anh Duệ không đủ kinh nghiệm đón tiếp trong quan trường mà xem nhẹ chuyện này,nếu quả thực đã quên thì nó sẽ nghiêm trọng nhưng bây giờ Triệu Văn Đường đã yên tâm được rồi.
Vừa yên tâm đồng thời Triệu Văn Đường cũng hâm mộ Trương Anh Duệ hơn, ông ta vẫn thực sự khó hiểu rằng tiểu tử này rốt cục đã may mắn thế nào mà quen biết được Phó tỉnh trưởng.
Tỉnh ủy kiêm cả Phó thường vụ tỉnh trưởng, đường đường là lãnh đạo cấp phó là nhân vật ngồi trên, khoảng cách chỉ trong một vòng. Trương Anh Duệ chẳng qua chỉ là một cái rễ cỏ nhỏ nhoi, một tiểu nhân vật làm sao mà lại lọt được vào mắt xanh của Phó tỉnh trưởng Lý được cơ chứ.
Vốn dĩ Triệu Văn Đường cũng biết rõ đây không phải là vấn đề mình có thể hỏi, trong lòng cũng bực bội, khó chịu cả nửa ngày, rốt cục thì ông ta vẫn phải kìm nén sự tò mò:
- Anh Duệ có một vấn đề hơi mạo phạm, nếu không trả lời cũng được… cậu và Phó tỉnh trưởng có quan hệ gì sao?
Lo lắng xem rốt cục mình và Phó tỉnh trưởng Lý đã xảy ra chuyện gì? Trương Anh Duệ đã sớm biết ông ta sẽ hỏi vấn đề này. Trương Anh Duệ cười, nhìn xung quanh có vẻ vội vàng.
Quả nhiên, hành động này đã làm ảnh hưởng đến Triệu Văn Đường, ông ta cũng vội vàng nhìn ra xung quanh trong lòng tràn đầy hưng phấn tin rằng hắn sẽ nói với mình.
Suy nghĩ này của Triệu Văn Đường đã hồn nhiên không ý thức được rằng mình đã bị Trương Anh Duệ dẫn dắt.
- Phó tỉnh trưởng họ Lý.
- Ầm, ầm! ! !
Triệu Văn Đường nháy mắt luôn tục tiếng sấm không ngừng vang lên trong đầu.
Những lời này nếu nói ở ngày thường,thậm chí sẽ bị người ta chửi, má nó chứ ai mà chẳng biết, Phó tỉnh trưởng Lý không phải họ Lý thì họ Vương, họ Trương chắc? Còn lúc này có thể Triệu Văn Đường hiểu trong cái nháy mắt của Trương Anh Duệ muốn nói gì:
- Phó tỉnh trưởng Lý là người của Lý gia.
Người của Lý gia!
Đã hiểu, hoàn toàn đã hiểu!
Ngay lập tức, Triệu Văn Đường nghĩ đến tầng một, đêm khuya, lại nhìn ánh mắt của Trương Anh Duệ mà vô cũng khiếp sợ, thậm chí là hoảng sợ:
- Tên tiểu tử này, rốt cục quan hệ của tên tiểu tử này với tiểu công chúa Lý gia kia đã tiến triển đến mức nào rồi, mà nhà bọn họ đảm nhiệm trong thường vụ tỉnh ủy lại có thể giữ thể diện cho Trương Anh Duệ.
Không thể tin được, không dám tin!
Có thể vẻ mặt bình thản của Trương Anh Duệ đã sớm nói cho ông ta biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ là bản thân ông ta không ngờ mà thôi chứ ta thì chẳng có quan hệ gì.
Nói đến đây Triệu Văn Đường cũng hiểu được rằng hắn đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, nếu mình lại hỏi về vấn đề kia thì không phải là mình đã không biết tốt xấu hay sao.
Hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh trở lại, không để chuyện này làm kinh hãi, run rẩy, Triệu Văn Đường cố gắng tươi cười:
- Anh Duệ à! Lần này may mà có cậu.
Trong khoản vô hình Triệu Văn Đường còn thấy vị trí của mình còn thấp hơn Trương Anh Duệ.
Trương Anh Duệ cũng không ngờ Triệu Văn Đường lại co duỗi được như vậy, im lăng một chút rồi vội vàng nói:
- Thư kí Triệu, sao ngài lại nói thế? Nếu không có sự giúp đỡ của ngài làm sao công ty Hồng Hỏa được như vậy? chuyện khác tôi không dám nói nhưng về sau cần giúp đỡ gì, ngài cứ nói.
Đối với sự biến hóa của Triệu Văn Đường, Trương Anh Duệ cũng cố gắng thích ứng.
Có câu nói này của Trương Anh Duệ, Triệu Văn Đường vô cùng mừng rỡ, gật đầu liên tục:
- Dù có chỗ dựa vững chắc trong chốn quan trường chỉ cần mình không làm sai nguyên tắc thì ai dám động đến mình? Chỉ cần cùng quan hệ tốt cùng Anh Duệ thì vô cùng vững chắc rồi.
Còn sau này có ở cùng với Trương Anh Duệ thì Triệu Văn Đường cũng sớm đã có chủ ý bày đặt nhất tôn đại thần bất kính như vậy rồi, ngươi còn muốn gì nữa?
Thật là thảm thương cho Triệu Văn Đường, hoàn toàn không biết Trương Anh Duệ chẳng qua chỉ ra oai như vậy thôi.
Có cả nột tầng lo lắng, lúc Triệu Văn Đường lo lắng rất nhiều đã toàn tâm toàn ý làm cho Trương Anh Duệ lo lắng..
Làm cho Trương Anh Duệ lo lắng chính là làm cho mình lo lắng, điều này Triệu Văn Đường đã rất rõ.
- Đúng rồi Anh Duệ, công ty của cậu nếu có thể thì cho bố mẹ cậu tiếp nhận cổ phần của cậu đi.
Triệu Văn Đường suy nghĩ một chút rồi nói khẽ với Trương Anh Duệ.
- Hả?
Trương Anh Duệ nhíu mày, tuy trong lòng cũng có dự tính nhưng chưa dám quyết định, chuyện này cũng không tránh khỏi sự khẩn trương?
- Hiện nay đang có đề xướng cán bộ trẻ hóa, chuyên môn hóa, đem tuổi trẻ khơi mào Đại Lương, chúng ta nhất định phải theo sát từng bước chỉ thị của Trung ương, tích cực quán triệt chủ trương cán bộ trẻ, cậu đúng là phù hợp trong thời gia trẻ hóa cán bộ này, trong đại hội đại biểu toàn quốc, đừng bỏ phí, huyện ủy đã có sắp xếp cho công tác của cậu.
Triệu Văn Đường nghiêm túc nói thẳng vấn đề này.
Đã có quyết định rồi sao? Trương Anh Duệ nao nao, liền cười nói:
- Thư kí Triệu, sau lày lúc Anh Duệ có chuyện tìm đến ngài, ngàn vạn lần ngài cũng phải giúp.