Ra khỏi phòng họp, Trương Anh Duệ lập tức gọi điện thoại cho Đoạn Thành Đào:
- Lão Đoạn, tìm vài người tới, theo tôi xuống đi xem đi, phải nhanh! Phía dưới có người chết.
- Cái gì?
Trương Anh Duệ nói, làm cho Đoạn Thành Đào càng hoảng sợ, thanh âm nhất thời lớn hơn vài phần, trên trán nhất thời toát ra một tầng mồ hôi lạnh:
- Chết người? Làm sao tôi không biết?
Phía dưới đã có người chết, chính hắn là đồn trưởng đồn công an lại có thể không biết, lại có thể do chính lãnh đạo của mình nói cho mình, nói ra đi, đây là tuyệt đối thất trách, làm cho lãnh đạo phía trên nghe được sẽ nghĩ như thế nào? Đồn công an thị trấn các ngươi rốt cuộc là làm ăn cái gì không biết? Đã xảy ra chuyện lớn chết người như vậy, người ta đã trực tiếp bẩm báo lên chỗ lãnh đạo của ngươi, ngươi lại có thể còn không biết?! Là ngươi thất trách hay là thường ngày quá làm xằng làm bậy, dân chúng thất vọng đối với ngươi rồi?
Vô luận là người nào chụp mũ, cũng không phải là đồn trưởng đồn công an nho nhỏ như Đoạn Thành Đào này có khả năng chịu nổi.
- Đừng suy nghĩ nhiều, là một thợ điện trong lúc kiểm ta đường dây điện dưới nông thôn bị điện giật chết, người ở Sở cung cấp điện vừa gọi điện thoại tới phía chính quyền thị trấn, không liên quan gì tới các anh ở bên này.
- Hóa ra là như vậy.
Nghe được lời này của Trương Anh Duệ, Đoạn Thành Đào nhất thời thở ra một hơi, sát sát mồ hôi trên trán: dù sao cũng là bởi vì làm việc mà tử vong, vậy sẽ không có liên quan nhiều lắm tới mình, gặp phải loại chuyện này, đồn công an xuất ra cảnh sát là đương nhiên đích, nhưng cũng bất quá chỉ là làm theo hình thức mà thôi.
- Ừm, phỏng chừng người ở Sở cung cấp điện còn chưa thông báo tình huống này cho người nhà của người chết, công tác của chúng ta chính là làm tốt việc giải quyết hậu quả, không để xảy ra tranh cãi, hiểu chưa?
- Hiểu rõ! Xin lãnh đạo yên tâm, chúng tôi nhất định hoàn thành nhiệm vụ!
Xác định chuyện này với mình có liên quan không lớn, trong lòng Đoạn Thành Đào nhất thời lo lắng mười phần.
- Tốt, cứ như vậy đi, nhanh qua một chút, gặp tôi ở cửa lớn của chính quyền thị trấn.
Trương Anh Duệ nói xong, lập tức treo điện thoại, goi qua cho Giám đốc Sở cung cấp điện Thị trấn Vương Trường Ba, điện thoại chuyển được, Trương Anh Duệ không chút khách khí lớn tiếng mắng chửi :
- Vương Trường Ba ông là một tên hỗn đản! Trong mắt ông còn có Đảng ủy Thị trấn hay không? Còn có lãnh đạo tôi đây hay không? Xảy ra chuyện lớn như vậy, ông dám không lập tức báo cáo với tôi ? Có phải ngại thời gian ông làm Giám đốc Sở cung cấp điện quá lâu rồi hay không?
Từ lúc mình nhậm chức tới nay, người này một mực bàn thầm trong bụng đối với chính mình, Trương Anh Duệ cuối cùng cũng tìm được cơ hội xử lý người này.
Đối với lãnh đạo chủ quản Trương Anh Duệ ở chính quyền thị trấn này của mình, Vương Trường Ba đã hơn năm mươi tuổi rất là không phục, rất lớn tiếng tuyên bố trong Sở cung cấp điện:
- Một thằng nhóc còn không lớn bằng con tôi, có cái tư cách gì lãnh đạo tôi? Lời hắn nói, lão tử coi như hắn đánh rắm!
Nhưng lúc này, sau khi nhận được điện thoại gọi tới là phía dưới xảy ra mất mạng người, Vương Trường Ba cả chân cũng đều mềm ra, toàn bộ đầu óc lộn xộn thành một đoàn, đâu còn có cái can đảm gì đối đầu với Trương Anh Duệ?
Khóc tang nói với Trương Anh Duệ:
- Lãnh đạo, là tôi có mắt như mù, là tôi khinh suất, nhưng. . . chuyện này nên làm cái gì bây giờ? -
Ở trong nước, chỉ cần không chết người, chuyện lớn bằng trời cũng có thể biến thành chuyện gì cũng không có, nhưng hôm nay đã chết người, Vương Trường Ba hiểu rõ chuyện này có ý nghĩa gì: một khi không cẩn thận xử lý không tốt, mình sẽ bị trực tiếp đá xuống phía dưới! Thậm chí cho dù là xử lý tốt, xảy ra chuyện lớn như vậy, trừ phi có thể chứng minh thợđiện kia tử vong là do chính hắn không tuân thủ quy tắc làm việc, bằng không mình vẫn là phải chịu trách nhiệm lãnh đạo không tốt.
- Làm sao bây giờ hả? Nên làm cái gì thì làm cái đó!
Trương Anh Duệ quay điện thoại liên tục rít gào:
- Vương Trường Ba, lập tức phái vài người dẫn đường, tôi muốn lập tức đi tới hiện trường! Cái thứ hai, nhanh chóng gọi điện thoại cho mấy người kia, tạm thời không nên thông báo cho người nhà người chết, tất cả chờ tôi tới rồi nói tiếp; còn cóông, cũng theo cùng nhau qua đó, nếu chuyện giải quyết không tốt, đến lúc đó tôi sẽ là người đầu tiên hướng về cấp trên phản ánh vấn đề của ông!
Bị lãnh đạo chủ quản của ngươi phản ánh vấn đề, vậy trên cơ bản ý nghĩa cuộc đời sau này của ngươi là vô cùng mờ mịt, chuyện liên quan đến chiếc mũ của mình, Vương Trường Ba nơi nào còn dám rung tư cách lớn tuổi của mình mà uy phong? Để giữ lấy cái mũ của mình, tự nhiên là liên tục lên tiếng trả lời không đề cập tới. . . Chuyện này thật sự là làm cho Vương Trường Ba sợ hãi.
... ... ... ...
Biết chuyện khẩn cấp, Đoạn Thành Đào không dám có chút ngừng lại, lập tức dẫn theo bốn gã cảnh sát, không tới ba phút liền chạy tới cửa lớn chính quyền thị trấn, chờ Vương Trường Ba qua, Đoạn Thành Đào và Vương Trường Ba lên xe của Trương Anh Duệ, xe đổi thành Đoạn Thành Đào lái, chiếc xe chở ba người lập tức hướng tới chỗ gặp chuyện không may chạy tới.
- Giám đốc Vương, giới thiệu tình huống cho tôi vàĐồn trưởng Đoạn một chút đi.
Tựa lưng vào ghế ngồi, Trương Anh Duệ xoa xoa mi tâm, thở dài phân phó nói, còn cảnh cáo một câu:
- Đến lúc này, rốt cuộc làđã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng cho tôi, nếu nhưông còn có cái gì giấu diếm, ai cũng không thể cứu được ông.
- Không dám, không dám.
Đến lúc này, Vương Trường Ba nào còn dám giấu diếm, vẻ mặt cầu xin nói, gã cũng cảm thấy oan uổng:
- Kỳ thực vốn cũng không có chuyện gì, ngày hôm qua người ở Vương gia trang gọi điện thoại cho thợđiện phj trách thôn bọn họ, nói aptomát nguồn điện thôn họ tối hôm qua nhảy lên vài lần, tôi cân nhắc rồi gọi cho bộ phận bảo trìđường dây ở phá dưới, bảo bọn họ xuống phía dưới kiểm tra đường dây thuận tiện xem dây điện ở Vương gia trang là xảy ra chuyện gì, nhưng. . . Chủ tịch Thị trấn, tôi thật không nghĩ tới xảy ra chuyện như vậy !
Hóa ra là như vậy? Trương Anh Duệ không chỉ có ngạc nhiên, từ lúc Vương Trường Ba lên xe tới giờ hắn vẫn "nghe" ý nghĩ trong lòng của Vương Trường Ba. Trương Anh Duệđương nhiên có thể biết rõ Vương Trường Ba cũng không nói dối, trầm ngâm một chút:
- Nói như vậy, chuyện lần này, rất có khả năng là thợđiện không may kia không tuân thủ quy tắc công tác, chính mình sơý mới xảy ra chuyện?
Nếu như chỉ là thợđiện tử vong trong công việc do ngoài ý muốn mà nói, như vậy chuyện này là dễ xử lý hơn.
Đoạn Thành Đào cũng thở dài một hơi: nếu như là như thế này, thật đúng là không có chuyện của đồn công an bọn họ, điều duy nhất phải làm, chính là người làm ghi chép ởđó, sau đó vào lúc bồi thường cho người nhà người chết làm người chứng kiến mà thôi, thậm chí cái chứng kiến này cũng không dùng tới bọn họ.
- Cái này. . .
Vương Trường Ba suy nghĩ một chút, gật đầu, lại lắc đầu:
- Không thể loại trừ cái khả năng này, nhưng cũng có thể là nguyên nhân khác.
- Tới đó rồi nói tiếp đi.
Trương Anh Duệ không hiểu đối với nghành cung cấp điện này, suy nghĩ một chút, phân phó nói.
Lúc xe sắp đến chỗ gặp chuyện không may, Vương Trường Ba bỗng nhiên kinh dị kêu một tiếng:
- Kỳ quái, bên này trời mưa liễu? LÀm sao người xuống tuần tra không nói?
Trời mưa ? Trương Anh Duệ vốn một mực nhắm mắt trầm tư nghe thế, không khỏi ngẩng đầu hướng ra phía ngoài nhìn lại, trên mặt đất có vết nước, trên bầu trời còn có mưa nhỏ bay bay. . . Trên trấn tuy rằng là trời âm u, nhưng trời cũng không mưa, bên này trời mưa . . .
Trời mưa? Sắc mặt Trương Anh Duệ và Vương Trường Ba bỗng nhiên biến đổi!