Trương Anh Duệ cũng không biết, lúc mình đang làm việc này thì trên lầu trong văn phòng làm việc Bí thư Lưu Kim Quốc đã đang tiếp đãi các vị khách.
- Thư kí Lưu, xuống nghe nói lần này là thằng bé Trấn Trường?
Lý Nghiễm Phong có chút hơi tò mò hỏi Lưu Kim Quốc.
Làm ông chủ trong ngành xí nghiệp nước,quan hệ của Lý Nghiễm Phong và Lưu Kim Quốc cũng không tồi, thậm chí ông ta còn nịnh bợ Lưu Kim Quốc: nghe nói ông ta còn có quan hệ với các lãnh đạo khác nữa, đối với Lưu Kim Quốc mà nói điều này rất quan trọng, nếu đắc tội với ông chủ này thì người ta muốn gây khó dễ cho mình cũng không phải là chuyện khó, dĩ nhiên là Lưu Kim Quốc không có khả năng đó.
- Cũng không phải sao?
Lưu Kim Quốc gật đầu cười khổ:
- Nghe nói Thư kí Triệu bị nhiều người phản đối nhưng vẫn làm được.
- Ồ? Có chuyện nhue vậy sao?
Tín hiệu này rất ưuan trọng, nghe thấy Lưu Kim Quốc nói câu này, thực sự Lý Nghiễm Phong giật mình, ông ta rất hiểu quy tắc trong quan trường: Có thể làm cho Bí thư tức giận thì chỉ có con trai của ông ta mà thôi, không chê gì!
- Không biết, nhưng nghe nói là phó Ban chủ nhiệm của Đại hội đại biểu nhân dân Toàn quốc, khí lực của Thư kí Triệu cũng không ít đâu.
Lưu Kim Quốc bất đắc dĩ gật đầu, kỳ thực nghĩ chuyện này thế nào cũng mãi không ra, Trương Anh Duệ còn có quan hệ với cả đồn công an, chẳng lẽ lại không phát hiện ra hắn có cả quan hệ với các vị lãnh đạo trong huyện sao?
- Đại hội Đại biểu nhân dân toàn quốc? Nói như vậy thì tên tiểu tử này chưa từng nghe qua cuộc thi công chức sao?
Lý Nghiễm Phong thực sự bị giật mình:
- Chuyện này không phải là không theo quy định hay sao?
- Ai nói là không phải?
Lưu Kim Quốc thở dài:
- Có thể người ta cố tình không tuân theo quy định!
- Làm sao có thể như thế được? Không qua cuộc thi công chức làm sao vào chính quyền công tác đươc?
Lý Nghiễm Phong chưa từng nghe thấy chuyện này, ông ta trợn tròn mắt khiếp sợ không hình dung được! Ông ta cũng không dám khinh thường Trương Anh Duệ: làm không tốt, đây là một con mãnh long quá giang rồi, mặc dù mình không có quan hệ gì với hắn nhưng xem ra tên tiểu tử này… nguy hiểm!
- Nhưng vấn đề là, nếu hắn tiến vào biên chế lại hợp pháp cơ.
Thấy Lý Nghiễm Phong có vẻ khó hiểu, Lưu Kim Quốc cười khổ giải thích cho ông ta:
- Quy định của nước ta là phải qua cuộc thi công chức nhưng lúc đó Trương Anh Duệ là Phó chủ nhiệm của Đại biểu nhân dân toàn quốc nên không cần thi, cái này cũng bình thường mà.
Nói đến đây, vẻ mặt Lưu Kim Quốc có vẻ buồn bực:
- Sau này chúng ta cũng phải quan hệ tốt với hắn rồi.
Cơ chế là vậy, Lý Nghiễm Phong cũng giải thích được nội tình, biết là Phó chủ nhiệm của Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc nếu bình thường đi lên thì đó cũng là con đường đúng đắn thôi ít nhất cũng được hưởng đãi ngộ là cấp Phó.
Trương Anh Duệ đã không sợ mà đi theo con đường này, nếu như vậy thì cũng là người gây trở ngại cho hệ thống, Địa hội đại biểu nhân dân toàn quốc tuyệt đối là không được đồng ý.
Đương nhiên là làm Đại biểu nhân dân toàn quốc so với lãnh đạo trong huyện thì không có quyền gì trong tay, đó cũng là lãnh đạo nhưng chỉ là phụ, càng không được hưởng đại ngộ gì. Lý Nghiễm Phong cũng hiểu được, nếu như vậy sau này mình sao có thể giao tiếp được với loại người như thế cơ chứ?
Lưu Kim Quốc cũng gật đầu theo, Lý Nghiễm Phong cũng phát khổ cả lên chỉ làm một thương nhân mà trên địa bàn của mình lại phải đối phó với một Phó Trấn Trường, ai mà không khỏi bồn chồn, ai mà biết được tên tiểu tử này có ỉ vào lai lịch của mình mà làm càn hay không?
- Tính cách của Phó Trấn Trường Trương thế nào?
Lý Nghiễm Phong trầm nhâm một lúc rồi hỏi… Ngay cả ông ta cũng phát hiện trong lúc lơ đãng mình cũng đã không dám nói là cậu thanh niên hay thằng nhãi Trấn Trường nữa.
- Không biết được, nhưng nhìn qua thì cũng có vẻ hào hoa phong nhã.
Lưu Kim Quốc suy nghĩ rồi lập lờ trả lời nước đôi.
- Vậy sao?
Lý Nghiễm Phong nhíu mày, trầm tư một lúc rồi hỏi:
- Đúng rồi, có phải chỉ có 6 chiếc xe có rèm che không?
- Đúng vậy?
Lưu Kim Quốc lặng đi một chút rồi trả lời, lập tức hiểu ý Lý Nghiễm Phong, suy nghĩ rồi chậm rãi lắc đầu:
- Không ổn, nhìn kĩ rồi hãy nói.
Lý Nghiễm Phong gật đâu, vỗn dĩ nghĩ rằng mình có thể mượn một chiếc để dùng nhưng Trương Anh Duệ cũng phải dùng chứ, Lưu Kim Quốc cảm thấy không ổn, bỏ đi.
Suy nghĩ lại một cách cẩn thận thì cũng không phải không có lý, ai mà biết được tên tiểu tử này có phải lòng tham không đáy hay không, nếu hành động này mà làm cho hắn nghĩ rằng mọi người sợ hắn đến lúc đó Sư Tử ra hang thì làm sao bây giờ?
Không sợ tham lam điểm chết người chính là ở chỗ đến lúc chuyện nghiêm trọng thì nhiều tiền cũng chết.
- Đúng rồi, Thư kí Lưu, xuống ngay đi?
Nhìn đồng hồ, Lý Nghiễm Phong hoảng hốt.
- Ừ.
Lưu Kim Quốc gật đầu, ông ta quen ông chủ Lý này đã lâu, chỉ cần nhìn bộ dạng là 8, 9 phần đoán ra ông đấy đang nghĩ gì, cười nói:
- Sao vậy?
- Nếu cần thì phải đi xuống phòng của Phó Trấn Trường Trương một lát không người ta sẽ nói là lão Lý ta không biết lễ phép.
Nhân cơ hội này gần gũi quan sát Trương Anh Duệ một chút, xem rốt cuộc người thanh niên này là người như thế nào, có đáng để kết giao hay không? Cũng đoán được phần nào.