Trương Anh Duệ cân nhắc một chút, cũng không hiểu được Triệu Văn Đường đột nhiên gọi mình đến rốt cuộc là vì cái gì... Rõ ràng chuyện này không quan hệ cùng mình chút nào! Nhất là khi Triệu Văn Đường nhìn thấy Trương Anh Duệ lại hỏi ra câu đầu tiên, càng làm cho Trương Anh Duệ như hòa thượng sờ đầu không chạm được ý nghĩ,
- Anh Duệ, đối với chuyện này, cậu thấy thế nào ?
Hắn cũng không lo lắng Trương Anh Duệ có hiểu ý tứ của mình hay không.
Ta thấy thế nào ? Ta không nhìn không biết cái gì mà!
Trương Anh Duệ rất muốn nói như vậy, dù sao hắn ở thể chế cũng đã một thời gian, biết lời này thật đúng là không thích hợp nói ra, cân nhắc một chút,
- Tôi cảm thấy được, chỉ chính là làm càn hoặc là có người cố ý hãm hại, hiện ở tình huống này, khả năng một lớn nhất nhỉ?
Quả thật, trừ phi là có người chó cùng rứt giậu làm càn, nếu không không người nào dám mạo hiểm đắc tội cả người trong thể chế, nguy hiểm đến làm trò bắt cóc quan chức quốc doanh như thế này, loại chuyện này, bình thường khả năng lớn nhất đều là người trong thể chế của mình nội đấu... Muốn chống lại người khác tiến lên, vì mình tiến lên, vị kia bị cản đường thì ta mới lên được, nói không chừng cắn răng một cái hay dậm chân một cái, nói không chừng cũng giữ được.
Chỉ cần cẩn thận một chút, phỏng chừng vấn đề cũng không lớn, nguy hiểm là có nguy hiểm, nhưng cũng có thể có được lợi ích tương đối, nguy hiểm này rất đáng để mạo hiểm, cần biết trên quan trường chú ý chính là cái “ Một bước sai, nhiều bước sai “ , cơ hội lần này ngươi không bắt lấy, sau này không chỉ nói sau này, rất có thể chậm trễ là cả đời này của ngươi.
Nếu là nói như vậy, Trương Anh Duệ thấy vấn đề liền đơn giản , lần này bên trong công ty di động bọn hắn có thể điều chỉnh vị trí liền như vậy, cuộc đua một vị trí với người có năng lực cũng như vậy, chỉ cần thăm dò rõ ràng trong chuyện này ai xui xẻo bị cản đường, chuyện chẳng lẽ còn khó sao?
Trương Anh Duệ nói rất đúng, Triệu Văn Đường cũng cho rằng tiểu tử này nói lời nói này rất thực tế, nhưng giờ phút này Triệu Văn Đường cũng dở khóc dở cười, vẻ mặt bất đắc dĩ,
- Anh Duệ ơi là Anh Duệ, cậu để cho tôi nói cậu như thế nào cho phải... chuyện này mọi người nắm chắc tâm lý là được rồi, có thể nói ra sao?
Nhưng nói tới nói lui, đối với thái độ Trương Anh Duệ không khách khí với mình như vậy, trong lòng Triệu Văn Đường vẫn rất cao hứng : không uổng công ủng hộ hắn, quan hệ của mình và tiểu tử này càng ngày càng tốt đây.
- Còn không phải là có chuyện như vậy sao?
Trương Anh Duệ bĩu môi, chẳng hề để ý đối với ý của Triệu Văn Đường, nghĩ tới một sự kiện khác: Vương Hải Triệu nói với mình, chuyện Liêm Sĩ Sinh bị điều đi vẫn là Triệu Văn Đường đích thân ra mặt, nhân tình này, chính mình nhất định phải lĩnh nhận, sau này cần cám ơn Triệu Văn Đường mới phải. Ý thức được điểm này, sắc mặt Trương Anh Duệ nhất thời nghiêm nghị,
- Ân, sự kiện ở sở công thương trấn chúng tôi đó, cám ơn chú Văn Đường nhé, chú đã giúp tôi ơn lớn!
Ha! Tiểu tử này quả nhiên còn nhớ rõ chuyện này, không uổng công ta giúp hắn! Triệu Văn Đường nhất thời cao hứng trong lòng, cho dù là lãnh đạo, cũng rất để ý điều này, ai không hi vọng thuộc hạ cùng đồng bọn của mình là kẻ có tình có nghĩa, biết cảm ơn người giúp mình chứ?
Không ai hi vọng chính mình cả ngày đối mặt đều là những kẻ hai mặt, giáp mặt cười hì hì sau lưng dùng dao găm đâm bất cứ lúc nào, hơn nữa lo lắng đến năng lượng sau lưng tiểu tử Trương Anh Duệ này, Triệu Văn Đường mơ hồ cảm thấy được, nói không chừng sau này cơ hội mình được tiểu tử này trợ giúp còn nhiều đây.
- Một chút chuyện nhỏ thôi, Trương Anh Duệ, cậu cần khách khí với ta như vậy sao?
Trong lòng cao hứng vlà thật, nhưng Triệu Văn Đường vẫn là ra vẻ uy nghiêm của một bí thư đại nhân, tùy ý khoát tay, ra vẻ như chuyện nhỏ nhặt giống thế này căn bản không đáng bí thư đại nhân để vào mắt...
Đối với Triệu Văn Đường mà nói, loại chuyện nhỏ nhặt này, quả thật cũng không đáng chính mình coi trọng.
- Lời này sau này không cần phải nói đến, chúng ta còn cần phải khách khí như vậy sao... Anh Duệ, cậu biết không, vụ án này vừa mới có tiến triển.
Có tiến triển? Đây mới là nguyên nhân ông lâm thời lôi tôi tới đây? Trương Anh Duệ vẻ mặt “ Nghi hoặc “ .
- Có tiến triển sao? Đây là chuyện tốt đấy, nhưng có quan hệ gì với tôi?
- Cậu ...
Triệu Văn Đường mở to hai mắt nhìn, lại mang vẻ mặt cười khổ lắc đầu.
- Cậu ấy, bảo tôi nói như thế nào đây? Cậu biết không, vụ án này, khó khăn lớn nhất chính là phân biệt đây rốt cuộc là án bắt cóc bình thường, hay là có âm mưu gì?!
Cái gì mà có âm mưu? Trở thành người cản đường, người khác tìm là ngươi, đây là có âm mưu, nhưng sau lời này, Triệu Văn Đường chung quy có chút khó thốt ra...
Đây không khỏi quá dọa người, những tên hỗn đãn này, chẳng lẽ không đảm đương nổi ghế quan sẽ không sống được sao, còn cần dùng phương thức kịch liệt này?
Được rồi, Trương Anh Duệ thừa nhận trí tuệ quan trường của mình thực không ra sao, bởi vì đến hiện tại, Trương Anh Duệ cũng không muốn hiểu được chuyện này cùng mình có quan hệ gì...
Bản thân tôi còn muốn lên thừa dịp này xế chiều hôm nay đi lên thành phố một chuyến đâu, nhưng ở tình huống này, ôi, xem ra là không được.
Đương nhiên, lúc này Trương Anh Duệ còn phải phối hợp cho tốt, cho nên trên mặt y hịên lên thoáng một tia kinh hỉ,
- Nói như vậy, là bắt cóc người đưa ra tiền chuộc?
Vô nghĩa! Cho dù là có người muốn làm tổng giám đốc công ty di động không hay ho, vậy cũng phải làm sao cho chuyện không gây cho cảnh sát cùng người khác chú ý ...
Như vậy động tĩnh gì đều không đúng sự thật, đây chẳng phải là đang đợi cho người khác biết ngươi dám làm chuyện này hay sao, thực coi cảnh sát là người ngu?
- Đã đưa ra rồi, bên kia đòi 1000 vạn. Nói là tiền đến thì thả người.
Trên mặt Triệu Văn Đường, hiện ra một tia trào phúng: lại còn ra điều kiện? Một lũ ngu ngốc!
Cái gì? Đòi 1000 vạn tiền chuộc? Trương Anh Duệ há to miệng, cả buổi mới khép lại được.
- Bọn hắn cũng thực dám mở miệng... Nói trở lại, nhiều tiền như vậy, người nầy có thể gom được không?
Vâng, đúng vậy, hiện tại muốn tìm ra một người quan chức không tham, thật sự là so với tìm cóc ba chân còn khó khăn hơn, chỉ là tổng giám đốc một phân công ty của công ty di động nho nhỏ cấp huyện, thế nhưng cũng có thể tham ô đến 1000 vạn? Trương Anh Duệ có chút khó mà tin được.
- Cậu cho là không sao?
Triệu Văn Đường nhìn Trương Anh Duệ, nửa cười nửa đùa.
- Cậu cho là chỉ làm quan chức mới có cơ hội này? Tôi cho cậu biết, những người lãnh đạo xí nghịêp quốc doanh đó, cơ hội giở trò so với quan viên chánh phủ nhiều hơn nhiều ... 1000 vạn? Hừ, tôi cảm thấy được chính xác là nhà bọn họ thật đúng là có thể gom được đủ!
- Tên kia có ngu như vậy?
Trương Anh Duệ có chút không tin.
- Cho dù là hắn lấy ra 1000 vạn, nhưng sau chuyện này được làm rõ, cảnh sát và nghành kỷ luật kiểm tra sẽ không tiến hành điều tra đối với chuyện này? 1000 vạn đấy!
- Vấn đề là, chuyện này đến hiện tại, còn chưa thấy có tố giác đâu!
Diễn cảm trên mặt Triệu Văn Đường, rất kỳ quái.