Khi Trương Anh Duệ trở lại, đúng lúc giữa trưa, vốn định trực tiếp về nhà nghỉ ngơi, Trương Anh Duệ nghĩ nghĩ, lại đổi chủ ý: đi về cửa hàng.
Khi Trương Anh Duệ tới cửa hàng của mình, bị cảnh tượng náo nhiệt trước mắt làm hoảng sợ: ngoài văn phòng chính mình ngăn cách chừng hơn 50 mét vuông, còn lại đại sảnh 460 mét vuông sử dụng buôn bán, ngoài xe chính là người, toàn là đầu người, khiến Trương Anh Duệ nghĩ đến tới cảnh hội chùa.
- Anh, anh đã trở lại? Anh Hồng, các anh đã trở lại?
Người đầu tiên phát hiện Trương Anh Duệ và Hồng Phái Các là Lý Hạo, tiểu tử này đang bận lắp ráp xa, nhìn thấy Trương Anh Duệ và Hồng Phái Các hai người, lau mồ hôi trên trán:
- Anh, anh trở về vừa đúng lúc, có một đại quan đang ở bên trong chờ anh đấy, Bạch quản lí đang tiếp đãi anh ta.
Có một vị đại quan đang chờ mình? Ai vậy? Trương Anh Duệ không dám lãnh đạm, vội vàng đi ra sau rửa mặt, rồi mới đi đến văn phòng.
Mở cửa vừa nhìn, ồ, người quen, là bí thư thị ủy huyện Bình - Từ Hải Đào, phía trước việc sự của Lý Tuyết Âm, y đã tự tiễn đưa Lý Tuyết Âm về kinh.
Từ Hải Đào nhìn qua tuổi hơn bốn mươi, dáng người hơi mập, thuộc loại hình thể tiêu chuẩn, trên mặt vẻ mặt mỉm cười ấm áp, nhìn qua giống như một trưởng giả ôn hòa.
Vừa nhìn thấy Trương Anh Duệ vào cửa, Từ Hải Đào liền đứng lên, không lên tiếng mà cười, nói:
- Trương quản lý, kinh doanh tốt như vậy, chúc mừng chúc mừng!
Tình huống bên ngoài nơi này tiêu thụ nóng như vậy, những nhà bán xe khác không biết đỏ mắt thế nào đâu, Trương Anh Duệ ha ha cười cười,
- Đâu có đâu có, đây đều là cuộc sống giàu có của nhân dân thành phố chúng ta dưới sự dẫn dắt của Từ bí thư, lúc này mới có tiền để cải thiện điều kiện của mình mà, nếu không phải Từ bí thư lãnh đạo có cách tốt, bách tính nào có tiền nhàn rỗi?
- Tiểu Trương, lời này của anh không đúng…
Từ Hải Đào lắc đầu, rất là vừa lòng đối với lời nói của Trương Anh Duệ, nhưng vẫn mỉm cười trách mắng Trương Anh Duệ một câu,
- Mọi người có thể cải thiện điều kiện kinh tế, đó là công lao của mọi người, là kết tinh vất vả cần cù trí tuệ của quần chúng, sao có thể đem công lao đổ lên một mình tôi? Đây là không qua nghiên cứu. Tôi có cái công lao gì, cho dù là có công, đó cũng là công lao những người lãnh đạo huyện ủy mới đúng.
Ta không phải đối thủ người này! Giờ khắc này, Trương Anh Duệ nhận thức thua.
Vì có thể kết giao cùng ban ngành chính phủ, Trương Anh Duệ đặc biệt đi xem mấy quyển tiểu thuyết đề tài quan trường, tổng kết ra được, giao tiếp cùng quan, bạn phải có tri thức lý luận, có thể nói lời nói suông khách sáo, nhưng giờ khắc này, Trương Anh Duệ nhận thức thua, mình và vị Từ bí thư này, căn bản là không hề cùng một cấp bậc.
Giống như là lời chính mình vừa mới nói, hoàn toàn nặn mãi mới nói ra được, chính mình nghe xong đều muốn phun ra: ôi, trong tay nhân dân có mấy người có tiền nhàn rỗi, có thể mua xe cải thiện điều kiện xuất hành của mình?
Tự vấn lòng, không phải là vì quan hệ với các anh, những lãnh đạo ngồi không mà hưởng như vậy sao? Nhưng nhìn lại vị Từ bí thư này, chẳng những có thể phản bác những lời này một cách tự nhiên, còn có thể thông qua lời của mình vừa nói diễn cảm hơn, động tác tứ chi và ánh mắt, làm cho những lời này có vẻ sinh động cùng chân thật hơn, làm cho người ta cảm giác, theo như lời hắn nói ra, thực sự là phát ra từ nội tâm của hắn, không giống như là chính mình, cảm giác là vì khen tặng mà nói ra, vô lực.
Đối với khả năng của Từ Hải Đào, Trương Anh Duệ nhất thời bỏ cuộc, tâm phục khẩu phục cái loại kia.
Hơn nữa, Trương Anh Duệ thầm nghĩ: vị Từ bí thư này, cũng không phải người rỗi rảnh, như thế nào lại tới đây? Nhìn ánh mắt hắn kia, rõ ràng chính là tìm đến mình có việc, phỏng chừng là chuyện tốt.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Trương Anh Duệ sao có thể không theo cột mà trèo lên?
- Vâng, Từ bí thư thật hiểu biết, tri thức lý luận thâm hậu, chỉ cần Từ bí thư rảnh rỗi, tôi khẳng định phải đến chỗ Từ bí thư thỉnh giáo, sau này còn hi vọng bí thư có thể chỉ dạy.
Vậy là được rồi, Từ Hải Đào rất là vừa lòng đối với phản ứng của Trương Anh Duệ, thản nhiên tiếp nhận lời nói ám chỉ của Trương Anh Duệ, nụ cười trên mặt càng rõ hơn, xưng hô với Trương Anh Duệ cũng tự nhiên sửa lại:
- Tiểu Trương, cậu có thể nghĩ như vậy, nhận thức được chỗ thiếu sót của mình, điểm này tốt, phi thường tốt, theo như cái này thì, về phương diện tri thức lý luận này, cậu vẫn muốn nghiên cứu, hơn nữa muốn thâm nhập vào?
Lời này là có ý gì? Trương Anh Duệ mở trừng hai mắt, có chút không rõ ý tứ của Từ Hải Đào.
Ngay sau đó, Từ Hải Đào đổi lại ngữ khí thành thật với nhau,
- Tiểu Trương, cậu rất tò mò vì tôi đến ? Lần này tôi tới, là muốn làm người tiến cử cậu vào Đảng, ngày mai đảng uỷ họp sẽ chính thức thảo luận vấn đề vào Đảng của cậu. Tuy rằng hiện tại cậu làm buôn bán, cũng không phải nhân viên công vụ chính phủ, nhưng đối với học tập tri thức lý luận, cũng không thể thả lỏng …
Muốn ta vào Đảng? Làm người tiến cử cho ta vào Đảng?
Giờ khắc này, Trương Anh Duệ cảm thấy được đầu óc của mình có chút không đủ dùng, hắn chưa từng nghĩ tới, chính mình có một ngày lại vào Đảng, mặc dù nói chính mình bây giờ còn là đoàn viên đoàn thanh niên cộng sản, nhưng ... Có bao nhiêu người không phải đoàn viên đoàn thanh niên cộng sản? Nhất là lời nói của Từ Hải Đào, càng làm cho Trương Anh Duệ có dũng khí không thể nói rõ cảm giác,
- Ngày mai đảng uỷ thành phố sẽ thảo luận chuyện tôi vào Đảng?
Khi học Đại học, cũng cùng hai lần viết qua đơn xin vào Đảng, nhưng không có một chút quan hệ nào với cái gọi là " phần tử tích cực vào Đảng", sở dĩ viết đơn, chỉ là nhờ đó tham gia các cuộc thi công chức được ưu đãi, giác ngộ thấp như thế, nhất định là không có cách nào được thông qua, nhưng hôm nay, lại có người đặc biệt mở cuộc họp thảo luận chuyện cho chính mình vào Đảng?
- Ha ha, tôi biết anh sẽ kích động …
Nhìn thấy bộ dạng ngây ngô của Trương Anh Duệ, Từ Hải Đào cười chỉ chỉ hắn, ra vẻ rất hiểu Trương Anh Duệ :
- Chờ một ngày này, đợi đã lâu rồi hả?
- Đúng , tôi …
Trương Anh Duệ trợn mắt há hốc mồm.
- Tin vui tới quá đột ngột, nhất thời cao hứng không có cách nào tiếp nhận phải không?
Từ Hải Đào ra vẻ: tôi rất hiểu biết tâm trạng của anh giờ phút này, vỗ vỗ bả vai Trương Anh Duệ, ngữ khí thân thiết, nhìn bộ dáng rất là vui mừng của Trương Anh Duệ:
- Không sao, tôi có thể hiểu được, nhưng tiểu Trương à, tôi muốn phê bình anh, tuy rằng trước kia anh cống hiến cho sự phát triển kinh tế huyện chúng ta, nhưng anh cũng phải tích cực đề cao trình độ của mình, lý luận, đó là cần liên hệ với thực hành, trái lại cũng thế, nếu không đề cao trình độ tri thức lý luận của mình, nếu không phải Đảng viên, sao có thể đủ để đại biểu nhân dân đây?
Thì ra là như thế này! Trương Anh Duệ rốt cuộc hiểu rõ: lúc trước Bạch Tuyết nói với mình, hiện tại đã ứng nghiệm, xem ra, chính mình thật sự có thể làm đại biểu nhân dân toàn quốc?
Từ Hải Đào còn chưa nói hết, biểu hiện vui mừng vừa rồi biến đổi, lại tỏ ra vô cùng đau đớn :
- Tuy rằng Đảng chúng ta đề xướng vô tư cống hiến, nhưng tuyệt đối không ý nghĩa, vô tư cống hiến chẳng khác nào không có tiếng tăm gì, tiểu Trương, cậu cần gánh vác trách nhiệm là một gương tốt cho nhân dân huyện chúng ta, cậu biết không?
Từ Hải Đào đã nói mọi việc đều đã quyết, Trương Anh Duệ không rõ chính mình nên làm như thế nào, vậy thật sự là ngay cả heo cũng không bằng, ai mà nhàn rỗi không có việc gì đi đến làm người tiến cử cho người khác vào Đảng:
- Bí thư, ngài đừng nói nữa, tôi biết là tôi sai lầm rồi, từ nay về sau, tôi nhất định nghe ngài chỉ đạo, cố gắng tiến bộ.
- Vậy thì được rồi …
Từ Hải Đào quay đầu nhìn nhìn bên ngoài cửa hàng bận rộn thành một đoàn, thở dài:
- Hôm nay không còn kịp rồi, nhưng sai lầm này, cũng có trách nhiệm của tôi, như vậy đi, sau khi trở về tôi giúp cậu tìm người, bảo cô ấy giúp cậu làm một đơn xin vào Đảng!
Bạch Tuyết cùng Trương Đức Vĩ hoàn toàn choáng váng, đứng ngây ở đó, thật lâu không nói gì: bí thư đảng uỷ kiêm ủy viên thường ủy huyện, đích thân đến làm người tiến cử cho con trai mình vào Đảng, cuối cùng ngay cả đơn xin con trai cũng không cần viết...
Đây là chuyện vẫn chưa hết, nói xong những điều này, Từ Hải Đào giảm thấp thanh âm xuống nói với Trương Anh Duệ:
- Đúng rồi, bí thư Triệu cũng để ý đến cậu, nếu có thời gian, cậu có thể đi gặp anh ấy, anh ấy rất hi vọng gặp lại cậu.
Cuối cùng Từ Hải Đào chưa tính là quá phận sự, biết hôm nay mình tới là vì ai làm việc, không đem toàn bộ công lao đều đặt trên người của mình.
- À, phải đi gặp bí thư Triệu một chút …
Trương Anh Duệ gật gật đầu, nhưng gặp cũng không phải là thật sự cần... hừm, ngươi cho lão tử lên một tầng, chẳng lẽ chỉ đơn giản như vậy muốn đuổi lão tử? Nào có chuyện đơn giản như vậy.
Còn cần một tầng quan hệ như vậy? Trương Anh Duệ đại khái còn có thể suy nghĩ cẩn thận Triệu Văn Đường vì sao phải làm như vậy, nhưng Trương Đức Vĩ cùng Bạch Tuyết hai người, triệt để hóa đá : nghe ý tứ này, tựa hồ bí thư huyện ủy đại nhân không chỉ có biết tên Trương Anh Duệ , tựa hồ còn rất quan tâm đối với hắn?
Trước kia không nghe hắn nói qua còn có một tầng quan hệ như vậy, Trương Đức Vĩ cùng Bạch Tuyết đưa mắt nhìn nhau.
- Vâng, cứ như vậy đi…
Mọi chuyện đều sắp xếp xong xuôi, Từ Hải Đào Từ bí thư cảm giác mình cần phải đi, đứng thẳng sống lưng,
- Sau này kinh doanh có cái gì khó khăn, cứ việc tới tìm ta, tôi đây chỉ là quan bát phẩm tép riu, vẫn có thể giúp đỡ một chút!
Dựa theo phẩm chế vua chúa xưa, Huyện lệnh là thất phẩm, thấp hơn cấp huyện là bát phẩm thật cũng không sai.
Từ Hải Đào xoay người đi, ánh mắt Trương Anh Duệ lại quét mắt một lần trong phòng làm việc: không thể để cho Từ bí thư một chuyến tay không được, người ta vì mình mà chạy tới, cần bày tỏ một chút tâm ý của mình, nhưng ... cái gì thích hợp đây?
Đúng rồi! Cái này! Nhìn thấy một hộp vuông nhỏ chính mình mới vừa đặt ở trên bàn, Trương Anh Duệ lập tức có chủ ý:
- Mới ra ngoài trở về, mang về một số vật nhỏ, vốn còn nói định đi tặng cho bí thư, không ngờ ngài tự mình đến , cũng khéo, bí thư đã tránh cho tôi phải đi một chuyến.