Nghĩ đến mình lần đầu tiên ở bên sở công thưong bị người khác lừa gạt, lần đó đúng là quá mất thể diện, Trương Anh Duệ đương nhiên không thể cho chép chuyện như thế xảy ra nữa, nghĩ 1 lát, móc ra quyển sổ tuỳ thân vốn ghi những chuyện quan trọng trong đó, đồng thời ý thức bản thân mình phải chú ý động tĩnh bên sở công thương, đợi viết xong, Trương Anh Duệ mới thở dài 1 hơi: Haiz, xem Vương Trường Ba ngươi lần này có phục hay không?
Tạm thời đối phó bên sở công thương trước đã, tâm trạng Trương Anh Duệ cực tốt, lững thững đi lên lầu: Vấn đề bên sở công thương này không lớn lắm, không cần thiểt phải lên báo cáo tiến triển mới nhất cho Lưu Kim Quốc… Thực không muốn đi chút nào.
Thị trấn dù sao cũng không giống như quận, mặc dù Lưu Kim Quốc là bí thư, nhưng văn phòng của hắn cũng không bố trí như phòng làm việc lãnh đạo tiêu chuẩn, bên ngoài không có phòng thư ký, muốn tìm bí thư Lưu, thì trực tiếp gõ cửa là được.
Đương nhiên, chỉ nhìn như là không có mà thôi, đối diện với phòng làm việc đóng cửa của Lưu Kim Quốc kia có 1 văn phòng nhỏ mở cửa, cũng chỉ là phòng mười mấy mét vuông, thư ký Lưu Kim Quốc là Bặc Siêu làm việc trong phòng đó, hơn nữa bàn làm việc ở vị trí cửa phòng, ý rõ ràng, tôi trông cửa cho lãnh đạo, các bạn muốn tìm bí thư Lưu, đều phải nhờ tôi sắp xếp ở đây. Ở cái đất nước tuyệt vời này, từ trước đến nay đều là trên có chính sách, dưới có đối sách.
Nhìn thấy bóng hình Trương Anh Duệ, Bặc Siêu ló đầu ngó qua, vội vàng đi từ trong phòng ra:
- Trưởng trấn Trương, ngài tìm bí thư Lưu à?
Biết thái độ của bí thư Lưu với Trương Anh Duệ, mặc kệ người khác nhìn mình thế nào, Bặc Siêu cũng không dám có chút bất kính với Trương Anh Duệ.
- Ừ, chuyện chết người 2 ngày trước, tôi có chút chuyện với bí thư Lưu.
Trương Anh Duệ cười gật gật đầu:
- Tiểu Bặc, phiền cậu đi nói với bí thư Lưu 1 chút.
- Vâng.
Cái… cái tên Bặc Siêu này nhìn thấy Trương Anh Duệ, có chút khó xử:
- Trưởng trấn , bí thư nói là ngài đến thì vào trong luôn là được, không cần báo cáo đâu ạ.
- Không sao đâu.
Trương Anh Duệ khách khí cười, nhưng kiên quyết lắc đầu:
- Nhân tiện giúp tôi thăm dò 1 chút , xem xem bên trong bí thư Lưu có vụng trộm hút thuốc lá không , nếu như thật sự muốn trốnchúng ta, lát nữa chúng ta cùng vào xem.
Đường đường là bí thư đảng uỷ thị trấn, lại không thể trốn trong phòng làm việc hút thuốc trộm, lời của Trương Anh Duệ tỏ ý thân thiết với Bặc Siêu, cũng coi như ám chỉ Bặc Siêu, yên tâm đi, mặc dù ngươi chỉ là 1 thư ký nhỏ, cấp bậc thua xa ta, nhưng đây là quyền của ngươi, tôi sẽ không chạm vào.
Đây là cái gọi là nghệ thuật.
Quả nhiên, nghe được lời của Trương Anh Duệ, nét mặt tươi cười của Bặc Siêu càng tươi hơn: Trương phó trưởng trấn thật là hiểu quy tắc, liên lục gật đầu cười nói:
- Thế được, để tôi vào trong xem giúp ngài, nếu như bí thư ở trong đó hút thuốc, thì tôi nhất định sẽ báo cáo cho ngài biết.
Lưu Kim Quốc rất khách khí với Trương Anh Duệ, điểm này chỉ cần nhìn bây giờ là biết.
- Tôi nói trưởng trấn Anh Duệ này, đến thì vào luôn là được rồi, còn để tiểu Bặc là báo cáo 1 tiếng làm gì?
Lưu Kim Quốc từ trong văn phòng đi ra, lúc còn cách 3 mét, thì vừa đúng lúc Trương Anh Duệ vươn cánh tay ra. Oán hận quy về oán hận, đối với việc Trương Anh Duệ kính trọng mình, trong lòng Lưu Kim Quốc có chút tự đắc, bất kể nói thế nào, ở 1 mức nào đó, bí thư là thể diện lãnh đạo, như bây giờ Trương Anh Duệ nẻ mặt cả Tiểu Bặc, điều này sao Lưu Kim Quốc có thể không nhận ra?
Trương Anh Duệ nắm 2 tay Lưu Kim Quốc, vẻ mặt tươi cười:
- Đâu có, lễ không thể bỏ được… không dối bí thư chứ, tình hình lần này, không phải là hay lắm đâu.
Nói xong, nét mặt của Trương Anh Duệ lộ ra vẻ nghiêm trọng.
- Hả?
Lưu Kim Quốc 1 bên mời Trương Anh Duệ vào phòng mình, 1 bên khoát tay ý bảo Bặc Siêu pha trà, mày nhơi nhướng lên:
- Những lời này là sao? chẳng lẽ bên trong xảy ra chuyện gì à? Cũng không thể nói là biến cố gì.
Trương anh Duệ thở dài:
- Đồng chí Vương Trường Bá sở cung cấp điện … hình như là thiếu quan tâm với đồng chí bên đó.
Vấn đề này, Lưu Kim Quốc đương nhiên đã sớm nghe Trương Anh Duệ báo cáo qua, nhân viên của mình tử vong, đã thế hắn còn muốn gian lận, đối với loại người này, trong lòng Lưu Kim Quốc đúng là khinh thường:
- Không sai, ông là lãnh đạo, tìm chỗ nào có lợi ích là lẽ đương nhiên, ai cũng không nói được gì, thế nhưng ông không thể có cái ý định đó được?
Có cái dã tâm này sao giấu được người ta, sau này sao ôngcó thể điều hành thủ hạ được nữa? Thế nhưng Lưu Kim Quốc hiểu được, lời này của Trương Anh Duệ, mục đích chẳng qua là vì dẫn đến lời nói trước đó mà thôi, cho nên nghe được Trương Anh Duệ nói, lúc này liền gật đầu:
- Ấy, tình huống này tôi cũng hiểu được… sau đó thì sao?
- Hôm qua sau khi tôi xin chỉ thị của bí thư xong, cùng với sở trưởng Đoạn của sở công an đến quận tìm lãnh đạo cục điệc lực 1 chút, để sở trưởng Đoạn báo cáo công tác 1 chút với cục trưởng Triệu cục công an huyện , vừa đúng lúc gặp thư ký Vương của bí thư Triệu, mọi người cùng hàn huyên với nhau 1 chút!
Cục điện lực quận, cục công an quận ở cùng nhau? Thư ký bí thư quận ? Bống chốc lòi ra nhiều nhân vật lớn như vậy? biết ngươi ở trong quận này quan hệ rất rộng, nhưng điều này đúng là có chút quá hót?
Tính toán 1 chút cho tới bây giờ mình mới biết quan hệ của Trương Anh Duệ trong cái quận này, thư ký quận uỷ Vương, cục trưởng cục công an quận Triệu, cục điện lực quận… đều là cục trưởng hết, Lưu Kim Quốc lập tức căng thẳng, trên đầu hơi lấm tấm mồ hôi,:
- À à, lãnh đạo bọn họ nói thế nào?
Xem ra quan hệ của hắn với bên chính phủ quận uỷ cũng không kém gì mình, trong lòng Lưu Kim Quốc chỉ còn cảm thấy mỗi may mắn, lại càng kiêng kỵ và cẩn thận với Trương Anh Duệ hơn, mắng Trương Anh Duệ không phải là cái thá gì, vậy hắn là rồng dưới nước, thế thì ở trong quận giữ cái cục nào à được, xuống đây gây sức ép cho chúng tôi làm gì?
Lúc này Trương Anh Duyệ cũng không biết mình đang bị người nghiêm trang trước mắt này mắng, nhíu mày lại, nét mặt nghiêm trọng:
- Ý của lãnh đạo là, trước mắt vấn đề chủ yếu là phát triển kinh tế và xã hội ổn định, đặc biệt là ổn định đội ngũ công tác đặc biệt quan trọng… thế nhưng chuyện này là nhịêm vụ của trấn chúng ta, có phải là do bên đảng uỷ và chính phủ chúng ta ra cái văn kiện này hay không?
Haiz! bản lĩnh chụp mũ của mình càng ngày càng lợi hại, quay lại 1 chút lời khi nãy vừa nói, trong lòng Trương Anh Duệ có chút dương dương tự đắc.
- Như vậy à?
Lần này đến lượt Lưu Kim Quốc nhíu mày.