- Ha ha
Nghe những lời này của Trương Anh Duệ mọi người xung quanh cũng vui vẻ theo: Không phải sao, đạo lý rõ ràng, chính phủ thật nếu muốn nhốt mấy chục người vào, nói ra thì bọn họ chắc là sẽ gặp rắc rồi lớn đấy… điều quan trọng là không có lý do nhốt vào, chúng ta có thể không kêu oan sao? Tất cả mọi người hiểu được ý của trưởng trấn Trương:
Nếu trưởng trấn Trương đã dám để cho mấy chục người cùng đi, thế thì nói rõ cái gì? Nói rõ chuyện này giống như trưởng trấn nói, người ta xác thực giải quyết chuyện cho nhà Vương quả phụ rồi, không phải như Vương Lão Tam nói.
- Nếu như vậy… nếu như vậy… thì thật tốt qua, cả nhà chúng ta đúng là rất vui!
Có chuyện tốt lập tức gọi điện thoại cho lái xe quen biết, không sai, ở cái nông thôn này, giao thông không thuận thiện bằng thành thị, thế nhưng xe buýt ở đây trong thôn có 2 cái xe, muốn gọi xe là chuyện đơn giản.
Vẻ mặt Trương Anh Duệ cười lạnh lùng nhìn Vương Lão Tam, người gây sức ép cho ta à! Thế nhưng lúc này, ngoài Trương Anh Duệ còn chú ý đến vẻ mặt xám xịt của Vương Lão Tam ra, thì còn mấy người quan tâm đến hắn chứ? Đến cả mấy đứa con nhòn 6, 7 tuổi đến trước mặt Vương Lão Tam, cũng đều quát 1 câu:
- Vương Lão Tam, không biết xấu hổ!
Sau đó đám nhỏ lập tức chạy đi thật nhanh. Tới mức này rồi, Vương Lão Tam không còn mặt mũi nào ở chỗ này nữa.
- Trưởng trấn Trương, thực sự là… rất cảm ơn ngài.
Vương quả phụ dắt 2 đứa con nhỏ đến trước mặt Trương Anh Duệ, 2 mắt chan chứa lệ
- Căn nhỉ, tiểu Nhị, nhanh dập đầu trưởng trấn Trương đi!
2 đứa con 6, 7 tuôit rõ ràng là khôg hiểu vì sao mẹ lại bảo mình dập đầu trước chú thanh niên trẻ này, thế nhưng vẫn nghe lời, nghe lời mẹ, lập tức đi đến trước mặt Trương Anh Duệ, không đợi TRương Anh Duệ ngăn lại, “ cập cập câp” cúi đầu 3 cái:
- -Trưởng trấn Trương, cháu cúi đầu lạy chú.
- Mau đứng lên, mau đứng lên.
Hoàn toàn không ngờ phát sinh tình huống này, Trương Anh Duệ vội vàng cuống cuồng đưa tay nâng 2 đứa trẻ dậy:
- Các cháu làm cái gì vậy? Nói cho 2 cháu biết, bây giờ không phải năm mới, dập đầu cũng không được lì xì đâu đấy.
- Ha ha
Nghe thấy lời nói của Trương Anh Duê, mọi người xung quanh được 1 trận cười. 2 đứa trẻ rõ ràng là không hiểu mọi người cười vì lẽ gì, nhưng cũng có thể mơ hồ hiểu được tiếng cười đại khái là có liên quan đến mình dập đầu vừa rồi, đỏ mặt lên rồi chạy đến trốn phía sau Vương quả phụ, cảnh này khiến cho không khí bi thương được giảm bởt đi phần nào.
- Ngày mai là được 7 ngày phải không?
Trương Anh Duệ nhíu mày, hướng về Vương quả phụ hỏi. Nghe thấy câu hỏi của Trương Anh Duệ, Vương quả phụ không hỏi buồn bã hơn, ánh mắt vốn đỏ sẵn nay nước mắt thi nhau trào ra.
- Thế thì hôm nay chúng ta đi đi, hôm nay giải quyết mọi chuyện xong xuôi, ngày mai là ngày thứ 7 chị cũng có thể nói cho anh ấy 1 tiếng, tuy rằng anh ấy đi rồi, nhưng từ nay về sau cuộc sống của chị, bố mẹ chồng sẽ không còn khó khăn nữa, để anh ấy yên tâm.
- Nghĩ 1 lát, Trương Anh Duệ thấp giọng khuyên nhủ. Vâng.
Vương quả phụ trả lời lại, rốt cuộc cũng không nhịn được, òa khóc rống lên. - Đây… là chuyện gì thế?
Từ cục điện lực đi ra, đem Vương quả phụ cùng hơn 20 người cùng làng lên xe, Trương Anh Dụê nhanh chóng lái xe tìm khách sạn… cậu cần phải biết rằng, vì cái gì mà năng lực lạ thường của mình lại được thăng tiến nữa, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Đúng vậy, khả năng đặc biệt của Trương Anh Duệ lại tăng thêm 1 bậc nữa, ngay tại lúc làm thủ tục xong xuôi cho Vương quả phụ, cầm 9000 đồng phí mai táng cùng 90000 tiền bồi thường xong, thì cả người run rẩy lên, TrươngAnh Duệ đột nhiên phát hiện, khả năng lạ thường của mình lại tăng thêm nữa.
Tăng lên cũng giống như lần trước, đại não là thứ người ta hoàn toàn không động đến được, đương nhiên, điều này không phải là lý do Trương Anh Duệ thuê khách sạn, mà nguyên nhân cậu thuê khách sạn chính là Trương Anh Duệ phát hiện ra 1 thứ mới, những thứ này, tự mình cần phải thử nghiệm ngay, còn nữa, mình cũng phải tắm 1 cái.
Đúng vậy, phải tắm rửa 1 cái, đối với Trương Anh Duệ mà nói, chuyện này là 1 việc rất quan trọng: từ lúc phảt hiện năng lực lạ thường của mình tăng thêm, cơ thể không ngừng toát mồ hôi, hơn nữa còn có mùi thối hoắc, loại mồ hôi kỳ lạ màu đen bẩn không ngừng tuôn ra… cái này nếu như trong những cuốn tiểu thuyết thì chỉ là người sau khi tu luyện thành công , tố chất cơ thể đạt được biến đổi cực lớn, hoắc là sau khi bạn ăn được bảo vật thiên địa , thì bảo vật thiên địa đó sắp xếp lại tố chất trong cơ thể bạn.
Điều may mắn chính là, Trương Anh Duệ không còn cảm thấy mình đau bụng không nhịn được nữa, nếu không thì là quá ư là xấu hổ… cậu đang lái xe, tụt quần xuống rhì đúng là quá mất mặt!
Trong quận có mấy khách sạn không tồi, thế nhưng để nhanh chóng tắm rửa, lại muốn bảo vệ bí mật của mình, khách sạn xa hoa hay không xoa hoa đều không phải là chuyện mình quan tâm, điều quan trọng nhất là trước tiên tìm được chỗ đã… may mắn là vừa lái xe chưa đến 500 mét, thì đã thấy 1 khách sạn cũng được xem như là chất lượng ở trong quận.
Lúc Trương Anh Duệ còn cách quầy ba 3, 4 mét, bà chủ không ngừng nhíu mày, nếu không phải nhìn thấy ở ngoài Trương Anh Duệ bước từ xe ra, quần áo trên người cũng không tệ, nói không chừng đã đuổi người đi:
- Tôi nói này huynh đệ… đây là… rơi xuống cống à?
- Đừng nói nữa.
Trương Anh Duệ buồn bực phất tay, cũng không thể giải thích, trực tiếp móc ra 1 tệp tờ 100 tệ, ước tính là 2000, đặt lên trên quầy ba:
- Bà chủ, phiền bà tìm cho tôi 1 phòng, tôi muốn mau tắm 1 chút… à, nhân tiện phiền bà nhờ người đi mua cho tôi bộ quần áo nữa, cỡ 185, giá đừng dưới 1000 tệ, thừa thì của bà đấy. Tập tiền này ít nhất phải 2000 tệ, khách sạn hạng này tiền phòng không quá 200 tệ, mua quần áo không dưới 1000 tệ , thế thì đơn giản là tiền boa ít nhất là 600, 700,800 tệ.
- Vâng ạ!
Nhìn thấy cọc tiền đó như nhìn thấy phật tổ trước mặt mình, bà chủ tâm tư nhất thời bị thổi lên 9 tầng mây… ít nhất tạm thời là lên tận 9 tầng mây:
- Ông chủ ông yên tâm đi, nhất định là chuẩn bị tốt cho ông…tiểu Lệ, con nhanh nhanh đưa ông chủ lên phòng tắm rửa nào, lát nữa giúp ông chủ đi mua quần áo.
Quả nhiên uy lực của thái tổ vô cùng lớn, bà chủ đến cả chuyện hỏi chứng minh thư của Trương Anh Duệ để đăng ký phòng cũng quên luôn.