Suy cho cùng thì cô ta cũng là một cô gái mạnh mẽ lớn lên trong nhà tù U Đô, bị bọn đồ tể và bầy sói tham lam hành hạ, trong thâm tâm cô ta luôn mạng một ý nghĩ “do dự sẽ dẫn đến thất bại”, đối mặt với bất kỳ đối thủ nào, dù thắng hay thua thì cô ta đều dũng cảm chiến đấu.
Yamamoto Huyền Dã chậm rãi nói: “Long hình quyền pháp? Long hình luyện thần, cô luyện cái này nhưng lại không cảm thụ được tinh túy của nó... Xem ra sư phụ của cô cũng không tốt lắm! Cao thủ lần trước bị tôi giết cũng luyện long hình quyền pháp...”
Anh ta nói chuyện một cách bình tĩnh, giống như đã nắm chắc phần thắng đối với Dương Quan Quan.
“Bớt nói nhảm!”
Dương Quan Quan hét lên một tiếng, ngay khi đối phương vừa mở miệng nói cô ta đã cắt đứt lời nói của đối phương, dùng thân kỹ hình rồng của mình, cất bước xông lên!
Cùng lúc đó, hình hổ trong người Dương Quan Quan hiện lên, nội tạng phát ra tiếng kêu kì quái mà chỉ khi hổ Đại Hoàng gầm gừ mới có.
Khoảnh khắc cô ta đứng trước mặt Yamamoto Huyền Dã, gân cốt và xương của Dương Quan Quan có tiếng răng rắc như tiếng nổ tung của khớp tre, giống như một cây tre bị ném vào lửa nướng!
Cô ta ngay lập tức biến thành hình rồng rồi chuyển thành hình hổ!
Yamamoto Huyền Dã nói hình dạng rồng của Dương Quan Quan không đủ tinh túy, điều đó không sao, hình dạng rồng của cô ta thực sự không đủ tinh túy bằng dạng hổ.
Rốt cuộc thì Dương Quan Quan, một người phụ nữ đã biến thành Đại Hoàng, một con hổ thực sự, cô ta đã quan sát các động tác khác nhau của Đại Hoàng, đem hết tinh túy dung nhập vào trong quyền cước!
Ngay khi nắm đấm hình hổ tung ra, Yamamoto Huyền Dã lập tức cảm thấy ớn lạnh sau gáy!
“Người phụ nữ này đang che giấu công lực sao? Một cú đấm thuần hình hổ!” Yamamoto Huyền Dã trong lòng sửng sốt, đồng thời cũng hối hận vì đã để đối phương nắm lấy cơ hội.
Như đã nói trước đây, Dương Quan Quan có kinh nghiệm lấy yếu thắng mạnh, Lâm Thiên Dương mạnh hơn cô ta, vẫn đang nằm trong bệnh viện.
Hơn nữa, cô ta đã từng nhiều lần bị những ông trùm có tiếng đánh, mặc dù thời gian luyện võ chưa lâu, nhưng kinh nghiệm thực chiến cũng như ngực cô ta đều khinh thường xưng bá.
Khi Yamamoto Huyền Dã còn chưa nói xong, cô ta liền cất lời chặn họng đối phương, sau đó ra tay trước, đấy chính là biết nắm bắt thời cơ!
Thời cơ, để so với Yamamoto Huyền Dã thì công lực của cô ta vẫn yếu hơn nên có thể ra tay trước là điều vô cùng quan trọng!
Khi nắm đấm Dương Quan Quan hạ xuống, Yamamoto Huyền Dã chỉ cảm thấy nắm đấm này cực kỳ uy lực, hơn nữa, chóp mũi anh ta khẽ động, dường như anh ta đã ngửi thấy một mùi tanh hôi, đó là cảm giác hổ đang há to miệng ngậm máu...
Hình dáng và thần thái hoàn hảo không tỳ vết; hơi thở cùng sức lực hợp tung liên hoành!
Tuy nhiên, Yamamoto Huyền Dã cũng là một siêu cấp thiên tài, hơn nữa Liễu Tông Nham Toái cũng đã bồi dưỡng không ít năng lực thực chiến cho anh ta.
Vì vậy, khả năng ứng phó của anh ta vô cùng tốt!
Anh ta biết bản thân đã đánh mất cơ hội tốt nên đã quyết đoán kịp thời lui về phía sau, bước chân vừa di chuyển, thân hình tựa như dòng nước tự nhiên, trong phút chốc anh ta đã lui về sau hơn ba mét, tránh được đòn tấn công và nắm đấm của Dương Quan Quan.
Dương Quan Quan biết mình nhất định không được bỏ lỡ mất cơ hội này, nếu không thì người bị đánh chết rất có thể là cô ta!
Thấy Yamamoto Huyền Dã tránh được đòn tấn công của mình, cô ta không hề hoảng hốt, tâm tĩnh như nước rồi đột nhiên biến hình thành dạng chim ưng.
Toàn thân tự nhiên giãn ra, phóng khoáng nhưng không kém phần mạnh mẽ, lao thẳng tới Yamamoto Huyền Dã, cô ta dùng ngón tay móc, đầu ngón tay căng ra, vừa cào vừa xé rồi lại kéo, trông vô cùng hung dữ.
Yamamoto Huyền Dã thấy những chiêu thức mạnh mẽ của Dương Quan Quan, không lấy trứng chọi đá, ngược lại anh ta chọn nhượng bộ một lần nữa, anh ta giậm chân liên tục, người như nước chảy, khó mà nắm bắt được.
Liễu Tông Nham Toái thấy vậy, trên mặt thoáng nở nụ cười, đồ đệ này của ông ta quả là một thiên tài, đã sử dụng nhuần nhuyễn được tinh túy của Nham Toái Lưu.
Nước vô hình, vô thường, nước mềm mại lại có thể cứng rắn!
Chiêu thức Nham Toái Lưu của ông ta được tạo ra dựa trên dòng nước chảy mềm mại xuất hiện khi quan sát máy cắt kim loại.
Vuốt chim ưng của Dương Quan Quan liên tục đánh hụt, ở đòn tấn công cuối cùng, sức mạnh cũ đã cạn kiệt mà sức mạnh mới lại không có!
Ngay lúc này, trong mắt Yamamoto Huyền Dã lóe lên sự lạnh lẽo, anh ta bước về phía trước, cả người tiến tới trước mặt Dương Quan Quan, một tay bảo vệ đỉnh đầu, một tay như đao, hung dữ cắt qua mũi Dương Quan Quan!
Thấy vây, Tề Đẳng Nhàn cau mày, trình độ của Yamamoto Huyền Dã này cao hơn nhiều so với Lâm Thiên Dương, vả lại, khả năng kiểm soát tiết tấu của anh ta cũng rất đỉnh!