Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời Hướng Đông Tinh vừa nói tựa như một cơn bão lớn, khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều phải há hốc mồm kinh ngạc!

Con át chủ bài của cô ta không phải Sở Vô Đạo, cũng không phải bất cứ ông to bà lớn nào khác mà lại là Tề Đẳng Nhàn, là một tên cảnh ngục cấp hai không biết chui ra từ xó xỉnh nào này sao? Trò đùa xuyên lục địa ở đâu ra vậy chứ!

“Ha ha ha!”

Ngay sau đó, xung quanh bỗng vang lên từng tràng cười giòn giã, mọi người đều cảm thấy Hướng Đông Tinh đúng là đang giở trò vặt vãnh.

Một tên quèn như Tề Đẳng Nhàn rõ ràng không thể có năng lực khiến cho tập đoàn Hướng thị trở mình, cải tử hoàn sinh!

Đám người ở đây đều bị dọa cho khiếp sợ, cho dù là Dương Quan Quan cũng cảm thấy chuyện này thật là không thể tưởng tượng nổi.

Sở Vô Đạo, ông trùm bí ẩn sau màn trong tưởng tượng của mọi người cũng chỉ cống hiến có tám tỷ để duy trì tài chính, thấp hơn nhiều so với tưởng tưởng tượng của bọn họ.

Tề Đẳng Nhàn rốt cuộc đã giở thủ đoạn gì?

“Hướng tổng, cô đừng nói đùa nữa, sao cô lại nói với chúng tôi rằng tên này là là át chủ bài của cô chứ?” Vương Hổ lập tức bật cười ha hả, anh ta vừa cười vừa lắc đầu.

“Hướng tổng đùa vậy chẳng buồn cười chút nào đâu, con kiến như Tề Đẳng Nhàn thì lấy đâu ra năng lực giúp cô trở thành người chiến thắng cơ chứ?” Từ Ngạo Tuyết mặt lạnh như tiền tiếp lời.

Ngọc Tiểu Long lại nhìn Hướng Đông Tinh bằng ánh mắt thâm sâu khó lường, không hiểu sao trong lòng cô ta lại nảy sinh cảm giác bất an, cô ta cũng không biết lý do vì sao, có lẽ tên Tề Đẳng Nhàn này không đơn giản như những gì mọi người trông thấy.

“Hướng tổng, cô không nói đùa với chúng tôi đấy chứ? Cậu ta chính là át chủ bài lớn nhất của tập đoàn Hướng thị chúng ta đấy sao?”

Sau khi nghe được những lời này, mấy người quản lý cấp cao của tập đoàn Hướng thị đi theo Hướng Đông Tinh tới tham gia bữa tiệc này đều không kìm nổi cơn tức.

Từ mấy ngày trước tới tận bây giờ, bọn họ đều thấy Hướng Đông Tinh một mực duy trì trạng thái bình tĩnh thong dong, cũng cảm thấy Hướng Đông Tinh có một con át chủ bài vô cùng lợi hại.

Làm gì có ai ngờ được hôm nay Hướng Đông Tinh có thể nói ra mấy lời khiến người khác sốc toàn tập này, hơn nữa Sở Vô Đạo cũng không phải ông trùm bí ẩn đứng đằng sau, điều này hoàn toàn đánh nát ảo tưởng của bọn họ.

Đáp án như thế này đến quá bất ngờ, khiến cho bọn họ cảm giác kinh hồn táng đảm, nếu sự thật là như vậy, chẳng lẽ tập đoàn Hướng thị sẽ biết thành miếng thịt đã kê trên mặt thớt hay sao chứ?

Hướng Đông Tinh nhàn nhạt đáp: “Ai nói đùa với các người cơ chứ? Các người cảm thấy tôi là một kẻ thích đùa cợt hay sao?”

Vẻ mặt của Tề Đẳng Nhàn lại cực kỳ bình tĩnh, trước những câu bỡn cợt kia, anh chẳng khác nào kẻ mắt điếc tai ngơ, hoặc có thể nói, hắn cũng đã quen với thái độ như vậy.

“Hướng tổng à, đầu của cô bị úng nước hay sao chứ? Sao có thể nói ra mấy lời như vậy được?”

“Hướng tổng luôn luôn được mọi người khen là xử sự khôn khéo, sao hôm nay lại phạm phải một sai lầm cơ bản như vậy cơ chứ?”

“Xem ra tập đoàn Hướng thị quả đúng là ‘có bệnh thì vái tứ phương’, Hướng Đông Tinh không có át chủ bài, cho nên mới nói ra mấy lời tỏ vẻ bí hiểm như thế này.”

“Tôi thấy cũng đúng, tay họ Tề không có điểm nào xuất chúng hết, chẳng lẽ hắn có thể mang đến mấy chục tỷ góp vốn hay sao chứ? Có đánh chết tôi cũng không tin!”

Mọi người đều đồng loạt xôn xao lắc đầu, cảm thấy đầu óc Hướng Đông Tinh đang có vấn đề, không biết lựa lời mà nói.

Từ Ngạo Tuyết lắc đầu nói: “Cái gọi là gặp được kẻ tài, có kỳ phùng địch thủ. Tôi còn tưởng rằng Hướng tổng sẽ là một đối thủ xứng tầm, nhưng hôm nay xem ra cũng chỉ có thế mà thôi!”

Vương Hổ cũng cười nói: “Hướng tổng có biết để đối phó với tập đoàn Hướng thị, chúng tôi phải chuẩn bị bao nhiêu tiền không? Vậy mà Hướng tổng lại chỉ có chút năng lực thế này thôi sao? Thật là khiến cho chúng tôi thất vọng quá đi thôi!”

Nghe vậy, mọi người cũng đều bật cười theo, bọn họ cảm thấy Hướng Đông Tinh đã phô bày ra toàn bộ bàn lĩnh của cô ta rồi.

“Tề tổng, bọn họ đều đang khinh thường anh đó, anh có muốn để đám người này trợn mắt há mồm một phen không?” Hướng Đông Tinh quay đầu nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, nhàn nhạt hỏi.

“Ha ha…” Tề Đẳng Nhàn đưa tay sờ mũi mình, cảm thấy hơi ngượng ngùng mà nở một nụ cười.

Sau đó, hắn đi lên phía trước, ánh mắt mọi người đều không hẹn mà cùng đổ dồn lên người hắn, đám người này đều muốn nhìn xem hắn có thể làm được trò trống gì.

Tề Đẳng Nhàn làm bộ ho khan một tiếng, sau đó nhoẻn miệng cười với mọi người ở đây, hắn nói: “Kẻ hèn Tề Đẳng Nhàn này, lấy danh nghĩa cá nhân, góp vốn mười tỷ cho tập đoàn Hướng Thị!”

Sau khi nghe được mấy lời này, mọi người đều không cho là thật, nói miệng thì ai mà chẳng biết nói cơ chứ?

Hơn nữa, cho dù hắn thật sự có đâu tỷ, vậy thì cũng không đủ dùng đâu!

10 tỷ cùng lắm cũng chỉ có thể duy trì tập đoàn Hướng thị thêm một thời gian nữa mà thôi, lấy đâu ra tác dụng cải tử hoàn sinh cơ chứ? Cuối cùng chẳng phải cũng sẽ bị liên minh thương nghiệp của Từ thị cắn nuốt từng chút một như tằm ăn lá dâu hay sao?

Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết vô cùng lạnh lẽo, cô ta tỏ vẻ khinh thường: “Nếu như anh ta thật sự có thể lôi ra mười tỷ tiền vốn, vậy thì tôi đảo cũng không ngại kiếm thêm một chút tiền với mọi người!”

Sau khi cô ta nói xong lời này, đám doanh nhân xung quanh đều không khỏi bật cười ha hả.

Bọn họ thậm chí chỉ ước sao cho Tề Đẳng Nhàn thật sự có thể lấy ra mười tỷ thật, nếu chuyện này diễn ra như vậy, bọn họ có thể kiếm thêm không ít tiền lời!

Kiều Thu Mộng nghe được những lời này của Tề Đẳng Nhàn thì tỏ ra vô cùng khiếm đảm, Tề Đẳng Nhàn lấy đâu ra mười tỷ cơ chứ?

Nếu sự thật là như vậy, vậy thì đám người nhà họ Kiều, bao gồm cả cô ta, trước kia chế nhạo bỡn cợt Tề Đẳng Nhàn có khác gì làm trò không cơ chứ?

Mọi người đều cảm thấy hắn đã nghèo tới nỗi khố rách áo ôm nên lúc này mới tới cậy nhờ Kiều gia, nhưng hắn vừa quay đầu đã có thể lấy ra mười tỷ để duy trì tập đoàn Hướng thị, chuyện này là sao chứ?

“Tôi nói mười tỷ, nhưng không phải là tiền tệ của Trung Quốc.” Tề Đẳng Nhàn hơi rũ mắt, hắn vừa cười vừa đáp lại.

“Vậy thì là tiền tệ của Zimbabwe sao? Ha ha ha…”

“Ha ha ha, cũng có thể là tiền tệ của Venezuela đó!”

“Không tồi không tồi, mười tỷ này để cho mọi người ở đây chùi đít chắc cũng đủ nhỉ.”

Mọi người nghe thấy Tề Đẳng Nhàn nói như vậy đều không nhịn được cười, bọn họ cảm thấy hắn chẳng khác gì một tên hề.

Tề Đẳng Nhàn quét mắt nhìn mọi người ở đây một lượt, hắn nói: “Mười tỷ này là tiền USD.”

Cổ Tân Tư Cơ đã gom góp được tổng cộng năm mươi tỷ tiền USD để giao cho Tề Đẳng Nhàn, có điều Tề Đẳng Nhàn cũng không định dùng toàn bộ số tiền ấy trong lần này.

Nếu như bây giờ đột ngột ném ra năm mươi tỷ USD, vậy thì đám người Từ Ngạo Tuyết sẽ nhận thấy tình thế không ổn, nhất định sẽ lo cho chính thân mình mà bỏ của chạy lấy người, vậy thì lợi nhuận mà tập đoàn Hướng thị thu về được cũng chẳng có bao nhiêu.

Lấy một chút tiền này ra làm mồi câu, khiến cho Từ Ngạo Tuyết thấy mình còn hy vọng thắng được kèo này, để cho bọn họ rót vào càng nhiều tiền hơn, đến lúc đó, tập đoàn Hướng thị cũng có thể ăn lời nhiều hơn.

“Cái gì?”

Mọi người lật tức trợn mắt há mồm, nói không nên lời.

Kiều Thu Mộng cũng cảm thấy đầu váng mắt hoa, mười tỷ USD sao? Tề Đẳng Nhàn lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ?

Tỷ giá đối hoái giữa nhân dân tệ và đồng USD ước chừng khoảng bảy lần, nói cách khác, mười tỷ USD tương đương với bảy mươi tỷ nhân dân tệ!

Nếu tập đoàn Hướng thị thật sự có được mười tỷ USD tiền vốn, vậy thì trong trận đại chiến một mất một còn này, bọn họ cũng không phải không có khả năng phản công.

“Sao hắn có thể có tiền nhiều như vậy…” Kiều Thu Mộng mấp máy miệng, mặt cắt không còn một giọt máu.

Cô ta không nhịn được mà quay đầu nhìn về phía Lý Vân Uyển, chỉ thấy khuôn mặt Lý Vân Uyển lộ rõ ý cười, ánh mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn ngập tràn vẻ ái mộ, tự hào và hãnh diện, quả là một cô gái đang rơi vào bể tỉnh.

Ánh mắt Dương Quan Quan nhìn Tề Đẳng Nhàn thậm chí còn kích động hơn, thậm chí còn có đôi phần kinh ngạc.

Từ Ngạo Tuyết lập tức cười một tiếng, cô ta lạnh giọng nói: “Mười tỷ USD? Ha ha, nói được thì cũng nên lấy ra được đó!”

“Bây giờ tôi cũng có thể nói rằng tập đoàn Từ thị của chúng tôi đang có một trăm tỷ USD dự trữ đáy nhỉ?”

“Nói chuyện cũng cần phải có chứng cứ rõ ràng.”

Tề Đẳng Nhàn cong môi cười Từ Ngạo Tuyết, hắn nghiêm túc đáp lời: “Yên tâm, tôi đã nói muốn để cô vẫy đuôi lấy lòng tôi, vậy thì nhất định sẽ làm được!”

Sau khi nói xong lời này, Tề Đẳng Nhàn làm bộ ho khan một tiếng, hắn nói: “Xin làm phiền ngài Swift, người đứng đầu ngân hàng Thụy Quốc ở nước Hoa ra mặt, làm chứng giúp tôi việc này!”

Lời này vừa nói ra, đầu của đám người ở đây đồng loạt nổ tung, như thể có một quả bom rơi trúng chỗ của bọn họ vậy!

“Người phụ trách ngân hàng Thụy Quốc ở nước Hoa, ngày Swift? Ông ta có mặt ở đây sao?”

“Ngân hàng Thụy Quốc chính là ngân hàng lớn nhất thế giới đó!”

“Từ trước đến nay Thụy Quốc vẫn luôn là một quốc gia trung lập, cho nên các doanh nghiệp lớn nhỏ trên toàn cầu đều an tâm gửi vốn ròng ở đó, điều này cũng tạo nên danh tiếng của ngân hàng Thụy Quốc ở khắp nơi trên thế giới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK