Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người đều tín nhiệm hắn, vài tỷ USD tùy tiện hỏi là mượn được, nếu không trả được thì hắn đương nhiên cũng phải ngượng ngùng vì da mặt quá dày rồi.

Cho nên, hiện tại là tiền mới vừa vào trong túi, tương đối ổn định thì đã được đưa cho người khác rồi.

Gần đây Tuyết Quốc có chút hỗn loạn, mâu thuẫn giữa các ông trùm và chính phủ ngày càng gay gắt, có một nội đấu với nhau, để đảm bảo an toàn cho mình, tất nhiên là phải có thêm tiền để đảm bảo.

Tề Đẳng Nhàn thừa dịp nước thánh còn hiệu quả thì dạy cho Dương thư kí một bài học khác.

Nhưng mà vì ỷ vào nước thánh nhiều quá mà dẫn tới ngày hôm sau có chút hoa mắt và đau lưng.

Loại chuyện này vẫn là không nên làm quá thường xuyên, tiết kiệm mới là tốt nhất.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy vui vẻ, cảm tình của hắn và Dương Quan Quan vẫn chưa bị hành động của thương hội Hoa Minh ảnh hưởng đến, ngược lại càng tăng thêm chút tín nhiệm và gắn bó hơn.

“Em chuẩn bị một chút đi, đến lúc đó những cấp dưới sẽ tới gặp em.” Sáng sớm hôm sau, Tề Đẳng Nhàn chào hỏi với Tham Lang, rồi dặn dò Nam Thiến cầm notebook để hắn dùng, sau đó hắn đăng nhập vào diễn đàn thế giới ngầm rồi liên hệ lại những cấp dưới đã từng đi theo hắn.

Tham Lang cũng không dám làm chuyện gì xấu, ngoan ngoãn cầm thiệp, bên trong viết ám hiệu của tổ chức Quần Lang, sau đó chờ đợi các cấp dưới của mình liên lạc.

Tới buổi chiều, Tề Đẳng Nhàn thay tây trang còn Dương Quan Quan khoác lên bộ lễ phục rồi chuẩn bị đi cùng hắn tới nhà họ Quý để mừng thọ lão gia.

Dương Quan Quan mặc một bộ lễ phục đen gợi cảm, đôi chân dài miên man và bộ ngực như ẩn hiện ở phía sau lớp lễ phục.

Tề Đẳng Nhàn nhìn chằm chằm hai lần, làm việc liên tục hai ngày làm hôm nay hắn phải bước vào hình thức tu tập ẩn nhẫn như hiền giả.

Sinh nhật lần thứ tám mươi của ông cụ Quý đương nhiên là rất nhộn nhịp rồi, dù sao ông cụ Quý cũng là một trong những người nổi tiếng nhất ở thành phố Hương Sơn từ thế kỷ trước đến nay.

Nhiều nhân vật có máu mặt đã nhận được lời mời từ nhà họ Quý, nhưng thư mời này cũng được gửi đi theo trình tự.

Những người thân thiết giống như Tề Đẳng Nhàn là những người đầu tiên nhận được thư mời, người có quan hệ bình thường là người xếp thứ hai, và những người có thù oán là người cuối cùng nhận được thư mời, sự tinh tế ở trong đó, vẫn đáng để xem xét kỹ lưỡng.

Tề Đẳng Nhàn mặc một bộ vest đen, đeo một chiếc Rolex rất phù hợp với bộ đồ này ở trên tay, trên cổ còn có một chiếc vòng Thánh giá.

Khi hắn và Dương Quan Quan đến nơi, phần lớn mọi người đã có mặt ở đó rồi.

Dù sao thì ông cụ Quý cũng là một nhân vật nổi tiếng ở Hương Sơn này, có thâm niên cao, và việc có thể đến sớm cũng thể hiện sự tôn trọng của họ đối với ông cụ.

"Giám mục Tề, Dương tiểu thư, hoan nghênh, hoan nghênh, mời vào trong!" Sau khi nhìn thấy hai người họ, quản gia của nhà họ Quý vội vàng chào đón họ với một nụ cười ở trên khuôn mặt.

Sự nhiệt tình quá mức của ông ta khiến những người xung quanh nhìn Tề Đẳng Nhàn và Dương Quan Quan thêm hai lần.

Người quản gia này chỉ chiêu đãi mọi người với vẻ ngoài thờ ơ, nhưng ngay khi Tề Đẳng Nhàn đến, ông ta cư xử như chó liếm vậy.

Ngay khi họ bước vào cửa của nhà họ Quý, Quý Khải đã nhận được tin tức và chạy ra ngoài, sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn, anh ta lập tức nở nụ cười và nói: "Giám mục Tề, xin chào!"

Tề Nhạc chần chờ nói: "Béo tốt... À, ha ha, Khải thiếu gia, xin chào, xin chào!”

Quý Khải không khỏi thầm mắng ở trong lòng: "Cái thứ chó này nhất định vừa định nói cừu béo tốt, thật sự coi nhà họ Quý bọn họ thành tỏi tây* rồi!"

"Vào đi, ông cụ đã đợi bên trong từ rất lâu rồi!" Quý Khải đang chửi mẹ nó ở trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn phải mỉm cười.

Anh ta cảm thấy trong mắt Tề Đẳng Nhàn dường như có chút ác ý.

Điều này khiến hoa cúc của anh ta không khỏi thít chặt, gần đây anh ta không xúc phạm gì đến tên lưu manh này phải không? Tại sao hắn lại nhìn mọi người như vậy? Ý của hắn là gì?

Sở dĩ Tề Đẳng Nhàn nhìn người khác với ánh mắt như vậy là bởi vì Thương hội Hoa Minh muốn tìm nhà họ Quý để hợp tác, đến lúc đó sẽ là kẻ thù của nhau rồi, nếu đã là đối thủ, thì đương nhiên là có ý đồ xấu rồi!


Dương Quan Quan không nhịn được cười, nói với Tề Đẳng Nhàn: "Nhìn những chuyện tốt đẹp mà anh đã làm đi, thiếu gia của nhà họ Quý đã bị tra tấn thành ra như thế này rồi, vừa nhìn thấy anh đã căng thẳng vô cùng rồ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK