Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thế thì tôi đeo khẩu trang vào vậy!” Ngọc Tiểu Long nhíu mày nói.

“Như thế vẫn còn mất tự nhiên!” Tề Đẳng Nhàn ngay lập tức nói lại.

Vẻ giận dữ thoáng hiện lên trên gương mặt của Ngọc Tiểu Long.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Thực sự rất mất tự nhiên mà, nếu cô nói về chủ đề kia với gương mặt như vậy thì có cảm giác như một người bị bệnh thần kinh đang ba hoa khoác lác ấy, lẽ ra phải dùng gương mặt vốn có của cô mới phải, vừa xinh đẹp vừa khí chất biết bao nhiêu.”

Ngọc Tiểu Long thầm nghĩ trong lòng rằng cái tên này đúng là hết thuốc chữa rồi, nhưng cô vẫn đưa ngón tay lên mặt sờ một lúc, tiếng xương cốt ma sát vào nhau vọng ra từ trong xe, gương mặt hết sức bình thường kia biến mất, đổi lại thành gương mặt mười phần hào hùng khí khái, thậm chí còn khôi ngô tuấn tú hơn cả mặt của đàn ông.

Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ thế này thì thoải mái hơn nhiều, dù Ngọc Tiểu Long có nói rằng có thể ngày mai toàn bộ trái đất này sẽ nổ tung thì hắn cũng sẽ không cảm thấy câu nói kia là ba hoa khoác lác.

Sau khi hoàn thành những việc này, Ngọc Tiểu Long thuận tay đeo khẩu trang lên để che đi miệng và mũi của mình, lại đội thêm một cái mũ lưỡi trai rồi nói: “Thời đại này là thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, khắp nơi đều có máy quay an ninh, tôi không thể để bất kỳ ai khác biết tôi đang có mặt ở Ma Đô được!”

Tề Đẳng Nhàn cũng ý thức được tính chất nghiêm trọng của sự việc lần này, hắn hỏi: “Cô định bao giờ thì hành động? Cô cần tôi phối hợp thế nào?”

Ngọc Tiểu Long trầm giọng nói: “Lần này những người được nhà họ Triệu cử đi chính là tiểu độ điềm gở, trong lòng tôi cũng không nắm chắc được bao nhiêu, vì thế nên lần này chúng ta phải cẩn thận nghĩ cách rồi phối hợp với nhau cho thật tốt!”

“Tiểu đội điềm gở? Đó là cái thứ gì vậy…” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Anh không biết cũng là chuyện bình thường thôi, tiểu đội điềm gở là con át chủ bài siêu đẳng được bồi dưỡng ra bởi một đơn vị bí mật, chuyên được sử dụng để giải quyết những sự việc hắc ám căn bản không thể để cho người ngoài biết. Mỗi một người trong số đó cũng đều là những chiến sĩ vô cùng mạnh mẽ, bọn họ đã trải qua những cuộc huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, cũng đã bị tẩy não, để giúp bọn họ trở nên mạnh mẽ hơn thì đơn vị bí mật kia không tiếc sử dụng những loại thuốc kích thích, thậm chí còn tiến hành thực hiện một số kỹ thuật cải tạo gen di truyền chưa được kiểm nghiệm…” Ngọc Tiểu Long chậm rãi nói.

“Ồ, tôi còn tưởng là một đám người tu tiên chứ, hóa ra cũng chỉ là người trần mắt thịt mà thôi, vậy thì có thể đánh với bọn họ được rồi!” Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, sau đó vừa cười vừa nói.

Ngọc Tiểu Long nhìn hắn, chẳng còn lời nào để nói thêm.

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày hỏi: “Sao thế?”

Ngọc Tiểu Long cười lạnh nói: “Không có gì, chỉ là bỗng nhiên tôi rất muốn cạy mở cái đầu chó của anh ra xem bên trong đựng những thứ thế nào mà thôi!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đúng là hiện giờ khoa học kỹ thuật rất phát triển, đến cả phương diện thể chất cũng không phải là ngoại lệ, hầu như vận động viên thi đấu thể thao nào cũng sử dụng thuốc kích thích để đẩy nhanh tốc độ phát triển của cơ thể mình. Với những phương diện như võ công thì khí lực là quan trọng nhất, có điều thứ càng quan trọng hơn lại là thành tựu.”

Ngọc Tiểu Long chỉ cảm thấy thảo luận những chuyện thế này với hắn là vô cùng phiền phức, cô khoát tay nói: “Chuyện này thì không cần sốt ruột làm gì, tôi vội vã tới Ma Đô này, đương nhiên cũng đã có sự chuẩn bị chu toàn về mọi mặt. Anh hãy tham gia cuộc thi khảo sát trước đi, đối với anh, đối với chúng ta, thì chuyện đó còn quan trọng hơn nhiều.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Chuyện thi khảo sát thì tôi lại không sốt ruột, tôi càng trì hoãn lâu thì đám người của nhà họ Triệu lại càng thấy buồn phiền. Ha, tôi còn tưởng sau khi đến Ma Đô rồi thì ngoại trừ việc thi khảo sát ra thì tất cả những chuyện khác đều sẽ rất nhẹ nhàng chứ, ai mà ngờ được tự dưng lại tòi đâu ra một đống vấn đề rác rưởi!”

Ngọc Tiểu Long nói: “Không nên kéo dài thêm nữa, không ai dám chắc liệu chúng ta có bị thương khi làm nhiệm vụ lần này hay không! Nếu anh bị thương thì chắc chắn sẽ có vấn đề xảy ra trong cuộc thi khảo sát, anh phải đi giải quyết mọi chuyện ngay bây giờ!”

“Được được được.” Tề Đẳng Nhàn liên tục đồng ý. “Ngày kia tôi sẽ đi.”

Khóe miệng của Ngọc Tiểu Long hơi giần giật, cô giận dữ hỏi: “Anh đi trong hôm nay không được à? Hoặc là ngày mai cũng được!”

Tề Đẳng Nhàn nhăn nhó trả lời: “Người ta vẫn phải chuẩn bị một chút chứ, chuyện quan trọng như vậy, nếu tôi không chuẩn bị tâm lý kỹ càng thì làm sao mà được đây?”

Hai mắt của Ngọc Tiểu Long tối sầm lại, suýt thì bị hắn làm cho tức chết. Cái tên này đến Ma Đô nhiều ngày như vậy mà không hề động tay vào một chút chính sự nào, vậy mà bây giờ hắn còn dám nói mình chưa chuẩn bị tâm lý kỹ càng sao?

Cô liên tục hít vào rồi thở ra mấy hơi thật dài để ép bản thân tỉnh táo lại, nếu không thì cô sẽ đấm thẳng vào bản mặt chó má đó mất!

Cũng chỉ có Tề Đẳng Nhàn là vừa có thể coi nhẹ chuyện quan trọng cần làm, vừa có thể nói ra những lời cợt nhả khiến người ta tức chết.

Ngọc Tiểu Long cảm thấy may mắn vì mình đã hủy hôn với Tề Đẳng Nhàn, nếu cô phải kết hôn với một người như thế này thì có khi cô sẽ chết sớm mất!

“Anh tìm đại một chỗ nào đó rồi thả tôi xuống xe đi, chừng nào đến lúc thì tôi sẽ liên lạc lại với anh sau. Anh phải mau chóng hoàn thành cuộc thi khảo sát, không nên trì hoãn thêm một phút nào nữa!” Ngọc Tiểu Long nói bằng giọng nghiêm khắc và lạnh lùng.

“Đã rõ rồi, thưa sếp!” Tề Đẳng Nhàn biếng nhác đáp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK