"Ngọc tướng quân và hắn đều không có mũi tên nào bắn không trúng bia cả, vậy nên, cuộc thi đấu này, làm sao để xét ai thắng ai thua đây?"
Lúc này có người đột nhiên mở miệng, đặt ra câu hỏi cho bản thân, mà cái này cũng là nghi vấn trong lòng mọi người.
Vẻ mặt Ngọc Tiểu Long vẫn lạnh nhạt như thường, cô nói "Anh thắng, về sau trường bắn cung này anh cứ tùy ý sử dụng!"
Cái cô dùng là cung 360kg, còn cái mà Tề Đẳng Nhân dùng là cung 720kg, hơn nữa tại mũi tên cuối cùng kia, Tề Đẳng Nhân còn trực tiếp bắn nổ bia cách xa hơn 100 bước.
Cô không phải người không chấp nhận được thua cuộc, trực tiếp thừa nhận bản thân kỹ năng không bằng người.
Dùng cung 720kg bắn ra 10 mũi tên, Ngọc Tiểu Long tự nhận bản thân cô không làm được, càng đáng khen hơn chính là hắn giữ vững được tốc độ bắn chính xác.
"Rất tốt, xem ra cô là người dám đánh cược dám nhận thua, ít nhất không phải loại người không chấp nhận nỗi thua cuộc." Tề Đẳng Nhân vừa lòng mà gật đầu, nói.
Ngọc Tiểu Long trực tiếp cầm cây cung 360kg của mình lên, chuẩn bị rời khỏi câu lạc bộ.
Tề Đẳng Nhân lại nói "Ngọc tướng quân nếu có thời gian rảnh, mỗi tuần đến trường bắn chơi một chút đi, vẫn quy tắc cũ, những lúc cô ở đây, sẽ không ai quấy rầy cô."
Ngọc Tiểu Long nghe xong không khỏi giật mình, cô nhíu mày, sau đó cười nhạt.
Cô sao có thể không hiểu những gì Tề Đẳng Nhân đang nghĩ trong lòng, cô là bảng hiệu vàng của câu lạc bộ Thượng Đông, có cô đương nhiên sẽ hấp dẫn nhiều người tới hơn.
Mỗi lần cô tới đây bắn cung, cũng là lúc nhiều hội viên tụ tập tại câu lạc bộ nhất!
"Được thôi!" Ngọc Tiểu Long cũng không phải là người keo kiệt, mặc kệ Tề Đẳng Nhân tính toán cái gì, nhưng cô vẫn dứt khoát gật đầu đồng ý.
Sau khi nói xong lời này, Ngọc Tiểu Long cầm theo cây cung to lớn của mình, phất phất tay, trực tiếp rời đi cùng Long Á Nam.
Ngọc Tiểu Long vừa đi, những người vây xem đương nhiên cũng tản đi, bọn họ tụ tập ở chỗ này, còn không phải là để xem Ngọc Tiểu Long sao?
"Tiểu thư, không nghĩ tới cái tên Tề Đẳng Nhân này thế mà lại lợi hại như vậy, có thể kéo ra cung 720kg, hơn nữa tỉ lệ ghi điểm cũng rất cao." Giọng nói Long Á Nam mang theo vẻ trịnh trọng mà nói.
"Trước đó chúng ta đúng thật là đã đánh giá thấp hắn, chỉ mong Từ Ngạo Tuyết không quá coi thường hắn." Ngọc Tiểu Long lo lắng nói.
Lần đầu tiên trong lòng cô phải thực sự sầu lo, cô lo lắng cho 10 tỷ tài chính mà cô mang về cho Ngọc gia!
Long Á Nam nghe xong khá giật mình, hỏi "Tiểu thư cảm thấy Tề Đẳng Nhân có thể mang đến cho tập đoàn Hướng thị càng nhiều tài chính hơn sao?"
Ngọc Tiểu Long lắc đầu, nói "Tôi không biết…… Chẳng qua hiện tại càng ngày càng bất an, luôn cảm thấy mọi chuyện không ổn lắm!"
"Cho dù muốn quản cũng không quản được nhiều, trước mắt cứ để cho Từ Ngạo Tuyết giành được dự án công trình Cảng nước sâu ở vịnh Đông Hải trước đã."
"Tôi có nhờ người của bộ ngoại giao thông qua quan hệ mời thương nhân Tuyết Quốc đến, hẳn là có thể giúp cô ấy trổ hết tài năng."
Long Á Nam cười nói "Với nền tảng kỹ thuật của vịnh Đông Hải, thì cho dù Từ tổng có thật sự bất cẩn dẫn đến sai lầm, tập đoàn Hướng thị muốn thắng cũng là chuyện cực kỳ khó khăn!"
……
Tề Đẳng Nhân cho người thu dọn bia bắn một chút, sau đó bắt đầu dạy Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan bắn cung.
Lý Vân Uyển khó hiểu nói "Anh không phải thắng Ngọc Tiểu Long rồi sao? Cần gì phải đưa ra điều kiện như vậy, anh sợ sao?"
Tề Đẳng Nhân cười nói "Thật phí cho bối cảnh làm thương nhân từ nhỏ của em, nếu như tôi đuổi cô ấy đi sẽ gây ra tổn thất bao nhiêu, em biết không?"
Lý Vân Uyển sửng sốt, sau khi hiểu ra, cô ấy như suy nghĩ đến cái gì đó, cười nói "Anh đúng là cáo già xảo quyệt, ha ha…… Em hổ thẹn không bằng, để cho cảm xúc lấn át tâm trí!"
Tề Đẳng Nhân đương nhiên không thể nào ngốc đến mức sau khi thắng cuộc thì quay qua nhục nhã Ngọc Tiểu Long, sau đó lại cấm cô đến đây, việc đó thực sự quá ngu ngốc, bản chất là không bước qua được đồng tiền.
Ở thành phố Trung Hải cũng không phải không có câu lạc bộ thể thao khác, lỡ như Ngọc Tiểu Long đến câu lạc bộ khác chơi, vậy không phải hắn sẽ rơi vào tình huống khó xử sao?
Phải biết rằng, sở dĩ câu lạc bộ Thượng Đông nổi tiếng là bởi vì Ngọc Tiểu Long thường xuất hiện ở đây, cô thỉnh thoảng sẽ tới bắn cung, nếu cô không còn tới, lợi nhuận nhất định sẽ giảm một nửa.
"Tề tổng, nếu không thì anh lại đi tìm cô ấy so tài lần nữa đi, để sau khi cô ấy thua thì sẽ phải làm người đại diện cho câu lạc bộ của anh! Cứ như vậy, lợi nhuận sẽ ngùn ngụt kéo đến!" Dương Quan Quan nói.
"Đầu óc kinh doanh của cô đúng là tuyệt hảo." Tề Đẳng Nhân không khỏi bất đắc dĩ cười, giơ ngón cái lên.
Nói chuyện phiếm xong, Tề Đẳng Nhân bắt đầu nghiêm túc dạy kỹ xảo bắn cung cho Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan.
Lý Vân Uyển khá cao chân lại dài, phát triển cân xứng, tư thế lúc cài tên lên cung cũng rất là anh dũng hào sảng, cực kỳ mướt mắt.
Còn Dương Quan Quan …… bản chất cô ta đã thu hút mắt nhìn rồi, tư thế thẳng eo thẳng lưng cài cung, giương cung, nhắm bắn một cách nghiêm túc của cô ta khiến người ta nhìn không rời mắt.
Đặc biệt là lúc cô ta dùng sức kéo dây cung rồi lại buông ra, bật lại, chậc chậc chậc…… Tuy rằng khẳng định là không khoa trương như lúc đánh cầu lông, nhưng cũng đủ làm người ta mãn nhãn.
Tề Đẳng Nhân cảm thấy bản thân có thể đứng xem hai cô gái xinh đẹp này bắn tên suốt một ngày, không ăn cơm cũng được.
Tề Đẳng Nhân vừa thưởng thức dáng người tuyệt đẹp của hai người lúc bắn cung, vừa lấy điện thoại di động ra gọi cho Cổ Tân Tư Cơ.
"Nhị đương gia, tìm tôi chuyện gì sao? Có phải có tin tức tốt hay không, đầu tư của tôi có kết quả rồi sao?" Cổ Tân Tư Cơ vui tươi hớn hở hỏi.
"Làm gì có chuyện nhanh như vậy, anh tưởng tôi in tiền sao?!" Tề Đẳng Nhân tức giận nói.
"Ầy……" Cổ Tân Tư Cơ nghẹn ngào một chút, "Ha ha, vậy tìm tôi có chuyện gì, anh cứ nói thẳng?"
Tề Đẳng Nhân nói "Tôi nhớ là anh có một một công ty lớn ở Tuyết Quốc đúng không? Hiện tại đang giao cho con trai anh quản lý hả? Anh nói con trai anh đến thành phố Trung Hải một chuyến đi, để anh ta mở một công ty chi nhánh hay nhà xưởng gì đó đều được"
"Có tôi bảo đảm, chắc chắn các anh có thể kiếm được chút đỉnh."
"Tôi đang cần thu hút tài nguyên nước ngoài."
Cổ Tân Tư Cơ lập tức nói "Không thành vấn đề, chuyện nhỏ này, tôi có thể làm được, anh đừng tìm người khác!"
Ở trong ngục vẫn còn mấy người tội phạm đầu sỏ kinh tế, Cổ Tân Tư Cơ đương nhiên không muốn phần ân tình này bị chia cách, tốt nhất là để một mình một người độc chiếm là được.
"Được, cứ như vậy đi!" Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.
Sau khi Cổ Tân Tư Cơ kết thúc cuộc trò chuyện với Tề Đẳng Nhân, lập tức gọi cho con trai Bogdanov của mình một cuộc điện thoại, dặn dò cậu ta nên làm cái gì.
Thời gian suốt buổi chiều trôi qua cực nhàn nhã.
Cho đến khi Lý Vân Uyển nhận được một cuộc điện thoại, sắc mặt cô ấy thay đổi.
"Làm sao vậy?" Tề Đẳng Nhân nhìn Lý Vân Uyển, hỏi.
"Mẹ em đã trở lại!" Lý Vân Uyển cuống quít nói.
"Trở lại thì trở lại thôi, em sao phải kinh hoảng như vậy?" Tề Đẳng Nhân khinh thường hỏi ngược lại.
Lý Vân Uyển bất đắc dĩ cười khổ, nói "Chỉ là tới có hơi đột ngột thôi, có gì đâu, em đi gặp bà ấy một chút! Chờ đến lúc đó lại gọi anh đi gặp bà ấy, em đi đánh tiếng chút!"
Tề Đẳng Nhân cảm thấy người mẹ vợ tương lai này có gì mà đáng sợ như vậy sao? Còn cần phải hỏi thăm đánh tiếng trước? Có phải quá khoa trương hay không!
"Mẹ của Vân Uyển rất mạnh mẽ, anh đừng có mà xem thường, bà ấy như một con hổ có thể cầm theo dao phay đuổi theo ba cô ấy chạy năm con phố đấy!" Dương Quan Quan nhịn không được nhắc nhở một câu.
Tề Đẳng Nhân hết hồn.
Dương Quan Quan hưng phấn nói "Đây là chuẩn bị gặp phụ huynh sao?!"
"Liên quan gì tới cô, cô sao lại nhiều chuyện như vậy?" Tề Đẳng Nhân khó chịu mà hỏi ngược lại.
"Ầy……" Dương Quan Quan tránh không được mà nghẹn lại, nhưng trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác chua xót là như thế nào?
Tề Đẳng Nhân chờ đến khi Lý Vân Uyển vừa đi, lúc này hắn lại bày ra một nụ cười tư bản cực kỳ tiêu chuẩn với Dương Quan Quan, nói "Thư ký Dương, đi đánh cầu lông cùng tôi một lát, tôi từ sớm đã muốn đánh cầu lông!"