Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Ngư giận tím cả mặt khi nghe điều này.

Giang Khuynh Nguyệt ở một bên nói: "Đúng vậy, dựa vào đâu mà phải giúp cô chứ! Đây là khiến hắn nợ nhà họ Quý một ân tình sao, chỉ vì một câu nói của cô thì người ta nhất định phải làm theo à?"

Sắc mặt Trần Ngư trở nên lạnh lẽo trước lời nói của Giang Khuynh Nguyệt, ánh mắt khó chịu nhìm cô chằm chằm.

GIang Khuynh Nguyệt cảm thấy bị người phụ nữ này nhìn một cái, lại khiến cô có một loại cảm giác rợn tóc gáy, điều này khiến cô cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao bản thân lại cảm thấy người phụ nữ này có chút cảm giác áp bức?

"Được rồi được rồi, chỉ là nói đùa chút thôi, tôi sẽ nói với ông cụ Quý. Nhà họ Quý hiện tại không muốn đắc tội tôi, sau này chắc chắn cũngsẽ không đắc tội tôi, để bọn họ hợp tác với cô, quả thật là cách để tối đa hóa lợi ích." Tề Đẳng Nhàn thở dài nói.

Hắn không nhịn được cảm thấy em gái cao kều này có chút cản trở, khiến cho hắn bỏ lỡ cơ hội quang minh chính đại nhận được lợi ích từ Trần Ngư.

Trần Ngư lúc này mới hài lòng cười nói: "Tốt lắm, vậy lát nữa anh mau đi trao đổi với ông cụ Quý, đến lúc đó tôi sẽ tới thương lượng cụ thể với ông ấy!"

“Nếu nhà họ Quý muốn xây dựng tòa kiến trúc trong vòng đất Nam Dương, vậy thì thứ tập đoàn Trần của chúng ta có dưới tay chính là đất xây dựng.”

"Những gì tôi có thể cho bọn họ chắc chắn không ít hơn những gì thương hội Hoa Minh có thể cho!"

Tề Đẳng Nhàn cũng không ngờ rằng gia tộc Quý mà hắn đã bứt lông dê nhiều như vậy lại có một ngày trở thành đồng minh của nhà họ Trần...

Ông cụ Quý thật đúng là người có thể chèo chống trong bụng tể tướng...

Trong khi Tề Đẳng Nhàn cảm thấy tiếc nuối, hắn cũng không khỏi cảm thán rằng nhà họ Quý có thể làm ăn giàu có đến mức ngang ngửa một đất nước như thế này, cũng không phải là không có nguyên nhân.

Sau khi tiệc chính bắt đầu, ông cụ Quý nghiêm túc cảm ơn những vị khách đã đến dự tiệc sinh nhật của ông hôm nay.

Trong bữa tiệc sinh nhật hôm nay, cũng không có mấy người đối địch với Tề Đẳng Nhàn xuất hiện, có lẽ bọn họ cũng đã ngửi thấy có mùi gì đó bất thường từ cách ông cụ Quý gửi thiệp mời, vì vậy dứt khoát không tới nữa, chỉ cử người đưa quà đến là xong chuyện.

Bè phái của Lôi thị vẫn chưa bị mấy nhà có dã tâm ăn thịt người còn không nhả xương chia năm xẻ bảy, giờ đây ngay cả nhà họ Quý hùng mạnh cũng đang duy trì giao hảo với Tề Đẳng Nhàn, điều này khiến cho những kẻ muốn Hương Sơn thay trời đổi đất đều cảm thấy thất vọng và bất lực.

Sau khi Hoàng Văn Lãng giải quyết phe cánh cứng đầu của nhà họ Lục, chỗ đứng ở Hương Sơn cũng đã tương đối vững vàng, giờ đây lại có được sự ủng hộ của nhà họ Lôi, nhà họ Quý sẽ không đi ngược lại, mà nhà họ Hạ vốn có thù oán với bọn họ lại đang lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng... Điều này khiến những kẻ cố ý điều động Hoàng Văn Lãng đến Tương Sơn công tác, muốn làm khó ông ta, đều cảm thấy khó chịu muốn ói.

Suy cho cùng, việc đưa Hoàng Văn Lãng đến Hương Sơn là một sự đề bạt đặc biệt, nhưng trên thực tế là muốn lợi dụng tình hình hỗn loạn ở Hương Sơn bên này để trực tiếp chon vùi con đường làm quan mấy chục năm sau này của ông ya.

Tuy nhiên, với những động thái của Tề Đẳng Nhàn ở Hương Sơn, Hoàng Văn Lãng lại càng ngày càng đứng vững hơn...

Tề Đẳng Nhàn thấy thời gian cũng đã sắp hết, bèn chủ động đi tìm ông cụ Quý để uống một ly, sau đó nói với ông cụ Quý về nhà họ Trần ở Nam Dương.

"Trần thị ở Nam Dương à..." Ông cụ Quý vừa nghe, con ngươi đảo một cái, ý nghĩ đầu tiên là có chút phản kháng.

Bởi vì, hướng gió hiện tại bên phía Đế Đô đang không ổn, tập đoàn Trần thị đã bị đẩy vào trong phe phản diện, hợp tác với tập đoàn Trần thị vào lúc này, không nghi ngờ gì cũng sẽ mang lại chút hận thù cho nhà họ Quý.

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Ông cụ Quý, Lôi tiên sinh cũng là người làm ăn, nhưng danh tiếng Lôi tiên sinh, cũng không phải là thứ mà một người làm ăn bình thường có thể đạt được.”

Ông cụ Quý nghe vậy không khỏi ngước mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn thật sâu, sau đó cười nói: "Vậy thì nhất định phải thắng mới được!"


Tề Đẳng hàn liền nói: “Tôi không biết làm thế nào để thua!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK