Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc Tiểu Long không muốn đánh trận này cho lắm, đặc biệt là lúc này, khi thể lực của Tề Đẳng Nhàn đã hao hụt rõ ràng.

Cho dù thắng, cô cũng sẽ cảm thấy đây là một trận thắng chẳng vẻ vang.

Nhưng hiện thực lại chẳng chiều theo ý Ngọc Tiểu Long, cô không muốn đánh, nhưng mọi chuyện xảy ra đã đẩy cô đến bước đường không thể không đánh.

“Anh vẫn kiên định không muốn ngồi xuống thương lượng đúng không?” Ngọc Tiểu Long hỏi.

“Làm gì có gì để nói?” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười lắc đầu.

Hắn đang vừa nói chuyện vừa điều hòa lại nhịp thở của mình, vẫn duy trì tư thế Vịnh Xuân Quyền, không có bất cứ động tác nào khác.

Từ Ngạo Tuyết mặt mày tái nhợt, tâm trạng vô cùng căng thẳng.

Cô ta biết nếu không thể giải quyết Tề Đẳng Nhàn, vậy thì cô ta sẽ phải trả cái giá đắt ra sao!

Triệu Hằng Vũ đã chết, Từ Ngọc Giai cũng trọng thương, bị phế bỏ hai tay, riêng hai chuyện này cũng đã khiến cô ta không thể ngủ ngon giấc.

Nếu như Ngọc Tiểu Long cũng gặp phải bất trắc gì, vậy thì cô ta cũng đã hết đường sống!

Hướng Đông Tinh vẫn giữ thái độ bình tĩnh, quét mắt nhìn Từ Ngạo Tuyết, cô ta nói: “Anh ta nói rồi, rằng sẽ tát sưng mặt cô lên, chẳng bao lâu nữa là làm được rồi!”

Từ Ngạo Tuyết dùng ánh mắt hung ác đáp trả Hướng Đông Tinh, sau đó, cô ta cũng nhận ra bản thân đã thất thố.

Trước cô ta kia sẽ không như vậy, trước nay cô ta đều dùng thái độ ôn hòa nhã nhặn tiễn kẻ dám chống lại mình về miền cực lạc. Nhưng giờ phút này, cô ta lại để lộ vẻ túng quẫn, điều này khiến cô ta nhận ra mình đã rơi vào thế khó.

Tề Đẳng Nhàn động thủ trước, có lẽ tiếp tục nghỉ ngơi sẽ tốt cho hắn hơn, nhưng như vậy cũng sẽ để lộ nhiều sơ hở hăn.

Tinh thần của con người không thể luôn duy trì ở trạng thái tập trung cao độ.

Hắn đi từng bước về phía Ngọc Tiểu Long.

Cách hắn chạy bước nhỏ về phía cô có vẻ khác buồn cười, vì trông không khác gì con gái chạy trên giày cao gót.

Nhưng Ngọc Tiểu Long lại không dám lơ là, hai đại cao thủ ngã xuống trước mặt cô là một vết xe đổ lớn, nếu như lơ là, vậy thì kẻ tiếp theo nằm xuống sẽ là chính cô!

Tề Đẳng Nhàn tới trước mặt Ngọc Tiểu Long, còn cách ba mét!

Hai mét!

Một mét!

Trong một mét cuối cùng, hắn đột ngột thay đổi tư thế, chân phải tiến về phía trước, chân trái giẫm ra sau, thân thể ngần như ngồi xổm xuống, hai tay cũng đặt một trước một sau.

Lần này, trông hắn như đang cầm một cây thương.

Thế quyền của hắn nháy mắt chuyển từ Vịnh Xuân Quyền thành Hình Ý Quyền!

Ngay sau đó, hắn đánh thẳng về phía bụng Ngọc Tiểu Long!

Ngọc Tiểu Long đã chuẩn bị tinh thần trước cú đấm tầm gần của Tề Đẳng Nhàn, nhưng cô không tài nào ngờ được hắn vừa áp sát lại bỗng nhiên thay đổi tư thế, vẫn dùng Hình Ý Quyền!

Hơn nữa quyền này còn vừa nhanh vừa mạnh, không mảy may yếu kém gì so với khi nãy, làm gì có dáng vẻ của một kẻ bị hao hụt thể lực?

Ngọc Tiểu Long biết mình đã rơi vào cái bẫy của người ta!

Cao thủ tranh đấu ngoài so võ nghệ cũng cần so cả trí tuệ, khinh tâm trá ý là những chiêu cơ bản nhất, dùng ngôn ngữ để chọc giận đối phương cũng là mẹo mà người học võ phải biết.

Tề Đẳng Nhàn làm bộ cạn kiệt thể lực bày ra tư thế Vịnh Xuân Quyền, ai mà ngờ được hắn vừa áp sát được con mồi đã dùng tới Hình Ý Quyền Mạnh mã.

Hơn nữa cách đánh này còn là kiểu đập nồi dìm thuyền!

Hình Ý Quyền là kiểu “Đón đánh thì được, nhưng không ngăn cản được”, điều này được thể hiện ở kỹ xảo đặc thù của môn võ, đòn nào cũng không được để lại lực thừa thãi, là kỹ năng đánh chết người chỉ với một quyền!

Chỉ cần đánh trúng thì thắng chắc, nhưng nếu không kịp rút tay, sẽ bị người ta chớp thời cơ, phản đòn hạ sát mình.

Hoặc là đánh chết người ta, hoặc là bị người ta đánh chết, đây là lối đánh của Hình Ý!

Đối mặt với đòn đánh bất thình lình này, tuy rằng Ngọc Tiểu Long có kinh ngạc trong giây lát, nhưng chẳng bao lâu sau cô đã lấy lại tinh thần, bàn tay khẽ đưa xuống dưới, sau đó xòe ngón tay ra.

Sau đó, cô bước nửa bước, chuẩn bị đi lên từ đằng sau, như đi thể sờ đuôi một con chim công, vô cùng nhẹ nhàng, thuận thế lao về phía Tề Đẳng Nhàn.

“Khổng tước ôm đuôi à?” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh, thật ra hắn cũng không quan tâm lắm, chân trước đạp về phía cánh tay đang chuyển động của Ngọc Tiểu Long, sau đó lại giáng thêm một quyền về phía cô!

Cú đấm này vừa mạnh vừa nhanh, ra chiêu sau nhưng lại tới trước.

Ngọc Tiểu Long chẳng còn cách nào, đối mặt với tên điên này, cô chỉ thành tạm lánh mũi nhọn, hạ tay xuống chộp lấy nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn.

Tư thế của Tề Đẳng Nhàn cũng bắt đầu lung lay, thể lực của hắn thật sự đã tiêu hao quá độ, cũng không phải giả vờ!

“Xem chiêu đây!” Ngọc Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, sau khi nắm được nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn tay cô hướng thẳng vào trong, gạt tay của Tề Đẳng Nhàn ra bằng một lực mạnh khủng khiếp.

Sau khi làm xong hết thảy, cánh tay cô giống như một cánh cửa lớn sập mạnh, nhốt Tề Đẳng Nhàn ở bên ngoài.

Đây là chiêu “Thượng Bộ Bàn Lan Chủy”, gạt phăng tay của đối phương, ngăn ở “ngoài cửa”, sau đó đấm thẳng một cú, vô cùng đơn giản và thô bạo.

Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn có chút khó coi, Ngọc Tiểu Long quả nhiên không hổ là thiếu nữ thiên tài, tiến bộ rất nhanh, lúc này hắn thấy khả năng vũ lực của cô càng lúc càng có nhiều bước tiến vượt bậc.

Hơn nữa với bộ môn Thái Cực Quyền này của cô, vốn không phải luyện bằng hai tay không, mà bằng đao kiếm, búa rìu.

Thái Cực Quyền là quyền pháp chuộng dùng trên sa trường, chiêu “Thượng Bộ Bàn Lan Chủy” là điển hình nhất, ở giữa chiến trường, lấy khiên ra để đỡ, ngăn lại cánh tay của đối phương, sau đó bắt đầu bổ đao, chém giết đủ trò.

Quyền pháp của Ngọc Tiểu Long được người xưa truyền lại, khi ra tay tuyệt đối không phải đòn Thái Cực bình thường của người học võ bây giờ, mà là dùng binh pháp để chiến đấu, vừa đáng nể vừa mạnh mẽ!

Ngọc Tiểu Long đấm về phía này, Tề Đẳng Nhàn lách ngực để đỡ, nắm tay cọ qua áo của hắn, trên áo lập tức xuất hiện một vết rách khổng lồ!

Mắt thấy đòn của mình không trúng, Ngọc Tiểu Long giơ nắm tay lên, đấm thẳng về phía thân trên của Tề Đẳng Nhàn!

Đòn này chẳng khác nào một binh sĩ dùng khiên nhọn để đâm kẻ thù.

Bàn tay còn lại của cô thủ sẵn đằng sau, đợi khi kẻ địch bị “khiên nhọn” đánh cho thất thủ thì lao lên tung đòn hạ gục.

“Đúng là có cao nhân chỉ điểm.” Tề Đẳng Nhàn thấy Ngọc Tiểu Long dùng quyền pháp hung mãnh, không kìm được mà híp mắt.

Có điều hắn cũng không phải người hay nhường nhịn, cắn răng một cái, sau đó dậm chân thật mạnh!

Mặt đất nơi chân hắn dẫm xuống rung lên, “uỳnh một tiếng”, gạch lát dưới chân vỡ ra, một luồng gió thổi theo chiều xoắn ốc, chảy vào nắm tay dũng mãnh, cũng túm chặt thành quyền mà đấm lên cao!

“Rầm!”

Hai nắm đấm đụng độ với nhau, tạo nên một âm thanh đinh tai nhức óc!

Ngọc Tiểu Long trắng nhợt cả mặt, bước chân chợt lùi lại vài phân, bàn chân xoay ngang ra, lấy lại thăng bằng trong nháy mắt.

Tề Đẳng Nhàn thở hổn hển, hắn giống như tuấn mã mà nhảy về phía trước, dùng một quyền mạnh như pháo nổ mà đấm về phía Ngọc Tiểu Long!

“Người này thật dữ tợn!” Trong lòng Ngọc Tiểu Long chỉ có một ý nghĩ, thể lực của đối phương đã hao tổn nghiêm trọng như vậy, ấy thế mà còn dám dùng đến chiêu thức không thể cản phá cũng khó phòng thủ này, quả thực khiến cho cô không biết phải làm sao.

Ngọc Tiểu Long cũng không muốn nhường nhịn, cô tung ra “Trùng Thiên Pháo” của Thái Cực Quyền, sức lực như đất, tính công kích như gió báo, lấy lực đối chọi với lực!

Ba đòn liên tiếp của Tề Đẳng Nhàn đều bị Ngọc Tiểu Long lấy cứng đối cứng mà phá giải, hắn cũng không hoảng loạn, đổi thành thế Hổ Hình, hóa thành mãnh hổ, một thế võ vô cùng điển hình!

Mắt thấy Tề Đẳng Nhàn hóa thành Hổ Hình mà lao về phía này, Ngọc Tiểu Long nhướng mày, đối chọi gay gắt, hai chân bắt đầu bước đà thành thế “Giương Cung Bắn Hổ”, muốn đấm chết Tề Đẳng Nhàn ngay tại chỗ!

“Nên phân thắng bại rồi!”

Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn trở nên sắc bén, Hổ Trảo lờ mờ xuất hiện màu đen nhạt, các ngón tay như thể được chế tạo bởi thép, mạch máu nổi đầy, trông vô cùng đáng sợ!

Ngọc Tiểu Long bỗng thẫn thờ: “Không phải Hổ Hình, mà là Ưng Trảo, Ưng Trảo Thiết Bố Sam!”

Trong thời khắc quan trọng này, trong đầu hai người đều có cảm giác sởn tóc gáy, ớn lạnh sống lưng…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK