Trung tâm điều khiển bí mật mà Từ Ngạo Tuyết xây dựng đã bị phá hủy hoàn toàn, khắp nơi trong nhà xưởng đều là máu thịt, máy tính cũng gần như bị hư hỏng hết.
Đám nhân viên phòng giao dịch buôn bán ai cũng bị dính cả người đầy máu liên tục nôn mửa, không có biện pháp, cảnh tượng này thật sự làm cho người ta cảm thấy rất buồn nôn.
Cũng chính lúc này Hướng Đông Tình ra tay trên thị trường chứng khoán, cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị bắt đầu tăng cao.
Từ Ngạo Tuyết nổi cơn tam bành gọi một cuộc điện thoại cho người phụ trách hỏi “Mấy người đang làm cái quái gì vậy, tại sao không hành động theo kế hoạch?!”
Một bước sai đó chính là từng bước sai, Liên minh thương nghiệp Từ thị đầu tư vào thị trường chứng khoán hơn 10 tỷ tài chính, có thể nói là công dã tràng.
“Tổng giám đốc Từ, chúng tôi bị người ta đánh lén…… Không biết từ đâu chui ra mấy trăm con chuột, hơn nữa trên người bọn chúng còn có bom mini, hiện tại cả phòng giao dịch bị phá nát đến chỉ còn một mớ hỗn độn!” Người phụ trách khóc không ra nước mắt kể khổ với Từ Ngạo Tuyết.
Đầu của Từ Ngạo Tuyết mê mang tay trong vô thức nắm chặt lại hung hăng đấm một đấm vào mặt bàn tức giận nói “Chắc chắn là do tên khốn kiếp Tề Đẳng Nhàn làm ra!”
Không bao lâu sau điện thoại của cô ta nhận được ảnh chụp hiện trường, chỉ cần nhìn thôi mà cũng liên tục nhíu mày.
Chẳng qua uy lực của những quả bom mini kia chỉ tương tự như bọc pháp nên văn phòng trung tâm không có tai nạn chết người, nặng lắm thì chính là bị nổ thương tích đầy mình chứ hoàn toàn không nổ chết.
Bởi không phải tai nạn chết người cho nên nếu cô muốn giải quyết chuyện này thông qua cơ quan đại diện chính thức cũng không hề dễ dàng, hơn nữa bởi cô ta thao túng các điều lệnh giao dịch mua bán bất hợp pháp nên nếu đem sự tình ra ánh sáng để giải quyết thì người chịu thiệt trước hết có thể sẽ chính là bản thân cô ta.
Sau khi sự việc bại lộ thì ba thủ phạm chính là bọn người Tề Đẳng Nhàn cùng với một cái đứng ngoài xem náo nhiệt là Lý Vân Uyển đã sớm rời khỏi nơi thị phi này.
“Tổng giám đốc Tề thật trâu bò, cái ý nghĩ xấu xa này cũng có thể nghĩ ra được, tôi đoán Tổng giám đốc Từ chắc là bị anh làm cho tức chết rồi!” Tiểu Lôi giơ ngón tay cái lên với Tề Đẳng Nhàn cười xấu xa.
"Cũng bình thường thôi, ít nhất cũng làm cho cô ta cảm thấy ghê tởm." Tề Đẳng Nhàn nhe răng trợn mắt cười quái dị đồng thời cảm thấy rất thoải mái.
Trong lòng Thương Quân cảm thấy có chút lạnh cả người, nếu để Tề Đẳng Nhàn động não để chỉnh đốn người khác thật sự có thể đem người ta chỉnh chết. Trước kia chính mình cũng từng đắc tội anh ta nghĩ lại thì quả thật không quá sáng suốt.
Thương Quân cũng nói "Chiêu này của Tổng giám đốc Tề thật thâm thúy, tôi đoán mấy người Từ Ngạo Tuyết cũng không dám dùng thủ đoạn bỉ ổi nào để đối phó với tập đoàn Hướng thị của chúng tôi nữa! Có Tổng giám đốc Tề giúp đỡ tập đoàn Hướng thị chắc chắn sẽ đứng vững vàng.”
Tề Đẳng Nhàn nói “Bộ trưởng Thương cố gắng làm tốt thì về sau công ty phát triển lớn mạnh có lẽ cần anh đảm nhiệm các công việc trọng yếu.”
“Ôi, vâng vâng vâng." Thương Quân vẻ mặt tươi cười đáp ứng.
Xe chạy chưa được bao lâu thì Lý Vân Uyển la hét muốn dừng xe.
Sau khi xuống xe, cô ta chạy đến ven đường vịn vào một thân cây ọe ọe nôn mửa.
Cảnh tượng vừa rồi trong nhà xưởng làm cho cô ta nhìn thấy mà phát hoảng cộng thêm mùi máu tươi nồng đậm đến nghẹt mũi nên mới ngồi xe một lát cô ta trực tiếp không chịu nổi.
"Sao lại nôn ra rồi, mang thai?" Tề Đẳng Nhàn quan tâm đi theo xuống, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô ta.
“Cẩu đồ vật, nói lung tung gì vậy!” Lý Vân Uyển tức giận nói, cô ta cảm thấy dạ dày co rút kịch liệt vô cùng khó chịu.
"Bảo em đừng đi theo thì em cứ khăng khăng đòi tới, lần này đủ kích thích chưa?" Tề Đẳng Nhàn nhịn không được muốn cười lại có chút đau lòng chậm rãi giúp cô ta vỗ vỗ.
Hai người trên xe nghe được đối thoại của bọn họ đều không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó làm bộ như cái gì cũng không nghe thấy nhưng trong lòng lại không khỏi nghĩ Tề Đẳng Nhàn là thật sự trâu bò chỉ cần im hơi lặng tiếng đã có thể được đến đại mỹ nữ như Lý tổng vậy.
Điện thoại di động của Tề Đẳng Nhàn lúc này vang lên, sau khi anh ta lấy ra không khỏi cười hướng về phía Lý Vân Uyển nói "Từ Ngạo Tuyết gọi điện thoại tới mắng chửi người!”
Lý Vân Uyển cười khúc khích nói "Do cô ta giở thủ đoạn thấp kém nên cũng không thể trách chúng ta dùng đến loại biện pháp này! Ấn nghe thử một chút xem cô ta nói cái gì?”
Tề Đẳng Nhàn kết nối cuộc gọi tuy nhiên lại để điện thoại qua một bên.
Lý Vân Uyển nhìn, cảm thấy không thể hiểu được.
"Nghe cô ta chửi anh?" Tề Đẳng Nhàn nhìn cô một cái thản nhiên hỏi.
Lý Vân Uyển không khỏi buồn cười, cẩu đồ vật này đúng thật có thể làm người ta tức chết, lúc này có lẽ Từ Ngạo Tuyết cũng không biết rằng cô ta đang mắng chửi với không khí.
Đại khái chờ đợi khoảng nửa phút sau, Tề Đẳng Nhàn mới chậm rãi đặt điện thoại di động vào bên tai thản nhiên nói "Tổng giám đốc Từ tìm tôi có chuyện gì à?"
Từ Ngạo Tuyết tức điên lên nói với Tề Đẳng Nhàn "Tề Đẳng Nhàn, anh dám dùng thủ đoạn hèn hạ này với tôi đúng không? Tôi muốn giết cả nhà anh!"
Tề Đẳng Nhàn cười ha hả nói “Nếu Tổng giám đốc từ có năng lực này thì mau mau hành động nha, đặc biệt là bên nhà mẹ của tôi ấy, cô giúp tôi giết sạch tôi còn phải cảm ơn cô nữa đó!”
Những lời này trực tiếp khiến Từ Ngạo Tuyết không nói lên lời, nói đến gia cảnh bên nhà mẹ của Tề Đẳng Nhàn thì không ai tùy tiện trêu chọc.
“Tổng giám đốc Từ, muốn chiến tranh thương mại thì thành thật mà làm đừng có hở tí dùng thủ đoạn mưu mẹo, nham hiểm để uy hiếp người khác.”
"Nếu cô dùng những thủ đoạn này vậy thì đừng trách tôi sẽ phụng bồi đến cùng!"
Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói, anh ta cho Hướng Đông Tình 5 tỷ hiện kim đã đứng ở thế bất bại rồi.
Ngoại trừ lo lắng Từ Ngạo Tuyết đối với Hướng Đông Tình làm những biện pháp phá hoại vô nhân đạo ra thì những thứ khác anh ta không quan tâm, cứ tùy tiện ra tay vì dù sao cũng thua không được.
Từ Ngạo Tuyết giận dữ hừ một tiếng, trực tiếp cúp điện thoại.
Ý định ban đầu của cô ta là đào rỗng nhân tài của tập đoàn Hướng thị để hung hăng đả kích Hướng Đông Tình một chút. Có điều không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại phản kích nhanh như vậy, hơn nữa còn rất đau đớn!
“Tên chết tiệt này, nếu có cơ hội nhất định phải xử lý anh ta!” Từ Ngạo Tuyết ánh mắt nham hiểm, đối Tề Đẳng Nhàn có cường liệt ý muốn phải giết.
Vốn tưởng rằng tập đoàn Hướng thị chẳng qua chỉ là thịt cá trên thớt mà thôi, nhưng sự xuất hiện của Tề Đẳng Nhàn khiến cô ta phát hiện thế cục cũng không phải như trong tưởng tượng của cô ta. Tập đoàn Hướng thị cũng không phải là một khối thịt cá có thể tùy ý xâu xé.
Tề Đẳng Nhàn cất điện thoại di động xong, thở ra một hơi nói "Đoán chừng Tề Ngạo Tuyết có thể an tĩnh một thời gian, nữ nhân này thật khiến người ta chán ghét!”
Lý Vân Uyển nói “Cô ta ăn phải thiệt thòi lớn như vậy liệu sẽ từ bỏ ý đồ sao? Em nghĩ cô ta sẽ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.”
Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười nhạo một tiếng, nói với Lý Vân Uyển "Em xem thường người đàn ông của em phải không? Anh còn có một bất ngờ tặng cho cô ta cùng Vương Hổ, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ đến.”
Lý Vân Uyển không muốn đi hỏi nữa, dù sao chỉ ngẫm lại cũng có thể biết Tề Đẳng nhàn chuẩn bị bất ngờ khẳng định không phải thứ tốt gì…….
Từ Ngạo Tuyết ở trong phòng làm việc tính toán tổn thất hôm nay, lông mày nhíu chặt, cuối cùng hung hăng đấm một quyền lên mặt bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Một tỷ hai!”
Chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi, cô ta tổn thất một tỷ hai, số tiền bố trí ném vào lúc trước, cơ hồ đều trở thành bước đệm để nâng giá cổ phiếu tập đoàn Hướng Thị lên cao.
Chính mình không thể gây áp lực lên giá cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị, ngược lại làm áo cưới cho bọn họ?!
“Phải ra tay tàn nhẫn hơn, nếu chỉ đơn giản là uy hiếp bỏ mạng đã không còn sử dụng được thì nhất định phải làm ra hành động thực tế mới được!” Trong ánh mắt Từ Ngạo Tuyết hiện lên một tia tàn nhẫn.
Ngay sau đó, cánh cửa văn phòng bị gõ vang.
"Tổng giám đốc Từ, có người đưa tới một bưu kiện chuyển phát nhanh." Thư ký xuất hiện ở cửa với một hộp quà trong tay.
Từ Ngạo Tuyết nhíu mày, bảo thư ký để xuống trên bàn làm việc.
Đợi đến khi thư ký đi ra ngoài, Từ Ngạo Tuyết lúc này mới đem ánh mắt rơi xuống trên hộp quà, trên giấy niêm phong viết —— Từ tổng thân khải.
"Cái gì vậy?"
Từ Ngạo Tuyết xé niêm phong mở hộp quà.
Ngay khi hộp quà bị mở ra hoàn toàn liền đụng phải cơ quan bên trong và phát ra một tiếng vang nhỏ.
“Phanh!”
Trong nháy mắt tiếng nổ vang lên kèm theo chiếc hộp cũng bị chia năm xẻ bảy, trong hộp có một con chuột trắng cũng trong nháy mắt tan xương nát thịt. Máu, nội tạng, thịt nát tất cả bắn tung tóe lên mặt!