Dương Quan Quan cũng chỉ trố mắt đứng nhìn, không nói nên lời.
Nếu sổ kế toán này mà bị truyền lên trên thành phố thì không biết sẽ xảy ra cơn sóng thần khủng khiếp đến mức nào...
May mà Hà phu nhân tự mình biết mình, không có xem những gì bên trong USB, nếu không, bà ta biết được những thứ này sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt khẩu.
Ngọc Tiểu Long trầm giọng nói: "Không thể truyền bất kỳ một cái tên nào trong số này ra ngoài! Chốc nữa tôi sẽ bàn bạc với Phó lão, xem xem giải quyết chuyện này như thế nào."
Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng biết rằng phải ổn định mọi thứ, nhưng mà, hắn lại cảm thấy có chút coi nhẹ Ngọc Tiểu Long.
Hắn cảm thấy, nếu đã phạm phải sai lầm, nhổ củ cải phải lôi theo cả bùn*, vạch mặt hết tất cả những tên đó mới là điều nên làm!
(*: ý chỉ những tên phạm tội bị bắt từ đó bắt được những tên tội phạm khác)
Có lẽ, làm như vậy sẽ dẫn đến một cuộc xáo trộn rất lớn, nhưng nếu không làm như vậy vẫn luôn là nước ấm luộc ếch, tuy đã luộc chín con ếch nhưng trong quá trình đó sẽ có bao nhiêu người vì điều đó mà phải chịu tổn thất, thiệt hại?
"Tôi biết anh đang nghĩ đến điều gì, nhưng dù sao thì anh vẫn không phải người thuộc chế độ này, cho nên anh không hiểu được hậu quả của việc làm như vậy đâu." Ánh mắt của Ngọc Tiểu Long nhìn Tề Đẳng Nhàn trở nên nghiêm túc.
"Nếu như anh không thích chế độ hiện nay, vậy anh có thể dấn thân vào, đi thay đổi nó!"
Tề Đẳng Nhàn cười khẩy: "Tôi cảm thấy tủ lạnh trong nhà không còn tốt nữa, vậy tôi có nên đi học cách làm thế nào để tạo ra một cái tủ lạnh mới không?"
"Tôi có quyền được bày tỏ quan điểm của mình, anh không thể vì ý kiến của tôi và anh khác nhau mà cho rằng đó là sai lầm, thậm chí còn muốn dùng quyền lực của bản thân để bịt miệng tôi."
Ngọc Tiểu Long nói tiếp: "Dù gì thì chúng ta đều đang cố gắng, anh cũng đã gia nhập vào phe của chúng tôi. Cho nên, tôi hy vọng rằng anh vẫn sẽ lấy đại cục làm trọng."
Tề Đẳng Nhàn uể oải nói: "Tùy các cô, quyền hành đều nằm trong tay của các cô mà, cho dù tôi định làm như vậy cũng không có ai bằng lòng ủng hộ tôi!"
Tề Đẳng Nhàn biết rất rõ, sổ kế toán này có nhiều tên như vậy, nhiều nhất cũng chỉ có một phần ba trong số đó bị thủ tiêu là để ổn định, hai phần ba còn lại sẽ không bị hề hấn gì, cùng lắm là khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi, làm việc khiêm tốn đi một chút mà thôi.
Làm lung lay nhiều người như vậy cũng tương đương với việc làm lung lay nền tảng của phe cánh Triệu gia, đến lúc đó, không chừng sẽ xảy ra chuyện khủng khiếp mà ai cũng không muốn đối mặt.
"Xem video này nói về cái gì đi." Tề Đẳng Nhàn đã thấy sổ kế toán này nhàm chán vô vị rồi, liền quay sang nói với Ngọc Tiểu Long.
"Được." Ngọc Tiểu Long mở video lên.
Sau đó, trong video xuất hiện bóng dáng của Hồng Thiên Đô, ông ta đang đứng ngay chính giữa của một bãi đất trống, nói: "Cả đời này của tôi đã nghiên cứu võ thuật nhiều năm như vậy, không muốn rằng sau khi chết những thứ này cứ như vậy mà bị chôn vùi. Cho nên, tôi mới quay video này, hy vọng có thể giúp cho người xem hiểu hơn về võ thuật. Tiếp theo đây, tôi sẽ biểu diễn và giải thích bí mật của Bằng Hình quyền, cũng như cách tôi vận dụng và tập luyện nó."
Đến đây Tề Đẳng Nhàn không nhịn được nói: "Phong thái bất phàm!"
Trong video, Hồng Thiên Đô đã giải thích chi tiết các kĩ xảo dùng lực và kỹ thuật tập luyện cơ lưng của mình, điều này đã giúp Tề Đẳng Nhàn lĩnh ngộ được rất nhiều.
Gần đây hắn đang nghiên cứu sao Hồng Thiên Đô có thể luyện cơ lưng đến trình độ đó, ngày thường hễ có thời gian rảnh hắn lại đi đu xà để hiểu hơn.
Lần này có thể nghe Hồng Thiên Đô đích thân giải thích, hắn cũng được lợi rất nhiều.
Hai người Ngọc Tiểu long và Dương Quan Quan cũng ngồi lắng nghe chăm chú, sau khi nghe xong, cả hai người đều tấm tắc khen ngợi.
"Hồng Thiên Đô đúng là một kỳ tài, đáng tiếc đã chọn nhầm đường." Ngọc Tiểu Long nói.
"Tôi lại không cho rằng ông ta đi nhầm đường, mà là hoàn cảnh đã bóp méo ông ta. Nếu như ông ta không làm những chuyện như vậy, e rằng không thể leo đến độ cao đó." Tề Đẳng Nhàn nhìn Ngọc Tiểu Long, "Bây giờ, người có năng lực không thể đi lên, người không có năng lực lại ngồi không ăn bám."
"Đừng lấy mình ra làm ví dụ, nếu như bối cảnh của anh không phải Ngọc gia, thì anh có thể lấy được hai khối Long tinh khi còn trẻ tuổi sao?"
"Đương nhiên, tôi cũng không phải đang đổ vỏ cho Hồng Thiên Đô."
"Thân là một người luyện võ mạnh mẽ lại chìm đắm vào ham muốn quyền lực, ngay từ đầu đã không đúng."
"Khinh vương hầu, Mạn tướng tương đều dùng võ mà vi phạm lệnh cấm, đó mới là phong thái của một người luyện võ nên có."
Dương Quan Quan nghĩ, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn đang thực sự làm những việc như hắn đã nói, cho dù là đối mặt với thị trưởng hay là tỉnh thủ, thậm chí Phó Phong Vân, hắn đều có thể cư xử bằng thái độ hòa nhã, tuyệt đối không cau mày, cau mặt mà luôn khom lưng, cúi chào.
Về bản chất, hắn cảm thấy quyền lực không đáng để tôn thờ và kính sợ, đó chỉ là một công cụ dùng để phục vụ con người mà thôi.
Nếu như công cụ này không được xác định một cách chính xác, vậy thì quyền riêng tư sẽ bị chà đạp không thương tiếc.