Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Aaaa. Cậu dám làm tôi bị thương ?”

Triệu Mộng Long che lấy cổ tay với mũi tên đang cắm trong đó, hét lên gay gắt

Đến cả Dương Phỉ Phỉ cũng không thể không kinh ngạc, tên này cũng to gan quá đấy, thế mà lại dám làm Triệu Mộng Long vị thương ngay trên địa bàn của anh ta

Sau khi Dương Quan Quan nghe Triệu Mộng Long gào thét, bị dọa đến sắc mặt khó coi, nắm lấy tay của Kiều Thu Mộng, hỏi: “ Mộng Mộng, chúng chúng chúng....chúng ta phải làm sao đây?”

Kiều Thu Mộng cũng hoang mang lo sợ, thì thầm đáp: “Làm sao bây giờ, tớ cũng không biết nên làm sao đây? Tề Đẳng Nhàn đắc tội với Dương Phỉ Phỉ, lại còn làm Triệu Mộng Long bị thương....! “.

Duy chỉ có Lý Vân Uyển thần sắc bình ổn đứng một bên, trong mắt cô ấy, kẻ dám đối đầu với một con rồng ngọc cương ngạnh như Tề Đẳng Nhàn, không phải đám cá tạp kia có thể đối phó được.

“Triệu tiên sinh...anh anh anh không sao chứ ?”

“Tôi bằng lòng chịu trách nhiệm toàn bộ hậu quả, xin anh đừng tức giận....”

Mặc dù hiện tại Dương Quan Quan vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn đứng lên.

Cô ta biết tất cả đều do cô ta mà ra, vì thế, phần trách nhiệm này nên để cô ta chịu.

“Cút ra “. Triệu Mộng Long giơ tay lên giáng một cái tát thật mạnh lên mặt của Dương Quan Quan, mạnh đến mức khiến Dương Quan Quan phải nuốt những lời đang nói vào bụng.

Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn dần trở nên u ám, đột nhiên hắn bước lên phía trước, trong chốc lát đã đứng trước mặt Triệu Mộng Long.

“Xin lỗi đi! “

Tề Đẳng Nhàn nhìn chằm chằm Triệu Mộng Long, thấp giọng nói.

“Xin lỗi? Bảo Triệu Mộng Long tôi đi xin lỗi mấy kẻ hèn hạ các người? “. Triệu Mộng Long phẫn nộ, tát vào mặt Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn đỡ lấy cái tát, bóp chặt cổ tay của anh ta, cười như không cười nói: “ Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, huống hồ người cậu đánh là thú ký của tôi”.

Triệu Mộng Long nghiến răng đáp: “ Tôi đánh cô ta thì có làm sao?”

“Lát nữa tôi nhất định sẽ xử lý hết đám chó cái hôi thối kia, trước tiên sẽ tính toán mối thù cậu đã bắn tôi”

“Nói đi, cậu muốn chết như thế nào? “

Tề Đẳng Nhàn không khỏi bật cười, nói: “Cậu muốn bắn chết tôi, vậy tại sao tôi không được bắn cậu? Hơn nữa, tôi còn nương tay mà”.

Ánh mắt Triệu Mộng Long lạnh lẽo, hung hãn đáp: “ Tôi muốn giết chết cậu, đó là cái giá cậu phải trả, ai kêu cậu dám lộng hành ở địa bàn của tôi? “.

“Tôi muốn giết chết cậu, đó cũng là điều hợp tình hợp lí và hợp pháp cậu nên đứng đó để tôi bắn một mũi tên vào đầu cậu”

“ Nhưng mà cậu phản kháng rồi, đó là điều không hợp tình hợp lí, thậm chí là vi phạm pháp luật”

“Bởi vì đây là địa bàn của tôi”.

“Địa bàn của tôi, luật của tôi là lớn nhất”

Tề Đẳng Nhàn ồ lên một tiếng, sau đó nắm lấy mũi tên ở bên tay còn lại,lắc mạnh nói:” Vậy cậu đúng là lợi hại, dọa chết tôi rồi”.

“Aaaaaa...”

Triệu Mộng Long hét lên giống như một con lợn đang bị làm thịt, đau đớn đến mức quỳ xuống dưới chân Tề Đẳng Nhàn, cơ thể liên tục co giật, gần như là bất tỉnh.

Mọi người xem đến đây không khỏi rùng mình

“Tên này không phải điên rồi chứ, cậu ta biết hôm nay không thể ra khỏi đây, nên kéo theo người chết chung đấy chứ?”

Tôi thấy cậu ta chắc chắn là có ý đồ này, mọi người tránh xa cậu ta ra một chút ,đừng khiêu khích cậu ta ,kẻo bị kéo chết chung đấy”.

“Cô Dương ,tránh xa tên sát nhân đó ra đi, cậu ta cũng biết mình sắp phát điên rồi”

Sắc mặt Dương Phỉ Phỉ cũng tái nhợt, vội lùi về sau mấy bước , sợ Tề Đẳng Nhàn bị dồn vào đường cùng, kéo theo cô ta chết chung.

Lúc này, bảo vệ của câu lạc bộ Thượng Động cũng gấp gáp chạy đến nơi.

Tổng cộng có mấy chục người, trên tay mỗi người đều có một cây gậy, đều là một khối dày đặc, cùng nhau chạy qua có vẻ rất ngột ngạt.

Tề Đẳng Nhàn, cậu mau buông hội trưởng Triệu ra, cậu mươi bị đánh chết sao? “ Kiều Thu Mộng không khỏi lo lắng, lớn tiếng khiển trách.

“Khi đàn ông làm việc, phụ nữ nên im lặng”. Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn Kiều Thu Mộng. Bình thản nói.

Kiều Thu Mộng sửng sốt một lúc, sau đó liền đỏ mặt, đây là lần thứ hai Tề Đẳng Nhàn nói với cô mấy lời này.

Kiều Thu Mộng quay đầu nói với Lý Vân Uyển: “Cậu với anh ấy có quan hệ tốt, cậu đi thuyết phục anh ấy đi”.

Lý Vân Uyển có chút ngạc nhiên, sau đó khóc cũng không được mà cười cũng không xong, các người là vợ chồng, sao lại nhờ tôi đi thuyết phục, đây là cái lý lẽ gì thế?”.

Nhưng mà mặt mũi của Kiều Thu Mộng vẫn phải giữ, nhưng cô chưa kịp mở miệng,mặt của Triệu Mộng Long đã bị giáng một cái tát thật mạnh.

Tề Đẳng Nhàn nhấc Triệu Mộng Long đến trước mặt bảo vệ, rút mũi ở tay của Triệu Mộng Long ra, chĩa vào cổ họng anh ta.

“Không được qua đây, nếu tiến thêm bước nữa, sếp của các người sẽ chết tại đây” Tề Đẳng Nhàn cười nửa miệng nói.

Đám bảo vệ lập tức không dám tiến lên, vô cùng sợ hãi.

Lý Vân Uyển biết tình hình không ổn, vội kéo Dương Quan Quan và Kiều Thu Mộng ra phía sau Tề Đẳng Nhàn.

Phòng trừ việc bị bắt làm con tin dọa Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn không thể không tán thưởng Lý Vân Uyển.

Vị ngự tỷ này ,trước đây khá rụt rè, sau đó đi theo hắn gặp nhiều hoàn cảnh như này, ngược lại bây giờ lại là người bình tĩnh nhất, to gan nhất.

“Hừ, cho dù cậu thoát ra khỏi câu lạc bộ này dựa vào việc bắt giữ hội trưởng Triệu, thì cậu cũng không sống nổi qua đêm nay”.Dương Phỉ Phỉ cười lạnh một tiếng, nói:” thương hội Hắc Long là nơi cậu có thể đắc tội sao?

“Xin lỗi tôi đã đắc tội rồi” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, thản nhiên đáp.

Hô hấp của Dương Phỉ Phỉ ngưng trệ, tên này đơn giản chỉ là một tên không hiểu đạo lý, nói gì cũng không khuyên ngăn được.

Triệu Mộng Long đã cạn kiệt sức lực vì sự dày vò, anh ta nhìn Tề Đẳng Nhàn với vẻ mặt oán giận:”Anh muốn làm ?”.

“Tôi chẳng hứng thú gì với việc giết chết anh, chỉ là tôi có chút hứng thú với câu lạc bộ này của anh”.

“Vậy như thế này đi”

“Anh đem câu lạc bộ này tặng cho thư ký của tôi xem như là món quà mà anh chuộc lỗi những việc anh vừa làm với cô ấy”.

“Sau đó, tôi bắn một mũi tên vào tay cậu lần nữa, mọi chuyện chấm dứt ở đây”.

Tề Đẳng Nhàn cười nhìn anh ta,chầm chậm nói.

Triệu Mộng Long nghe thấy hai yêu cầu này thì sững sờ, sau đó tức giận nói: “Cậu là đồ ngốc à?”

“Cậu có biết câu lạc bộ này trị giá bao nhiêu không? Tôi tặng nó cho cô ta sao? Tôi sợ sẽ trực tiếp giết cô ta luôn đấy!”

“Còn muốn đâm vào tay còn lại của tôi? Đùa sao?”

Tề Đẳng Nhàn giơ tay tát một cái vào mặt Triệu Mộng Long , cười nói: “Nói hay lắm!”

Răng của Triệu Mộng Long gần như bị gãy, nhổ ra một ngụm máu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu cứ sỉ nhục tôi đi, anh trai tôi sẽ không buông tha cho cậu đâu !”

Dương Phỉ Phỉ lắc điện thoại di động nở nụ cười giễu cợt, nói: “Tôi vừa gọi cho Triệu Hắc Long tiên sinh rồi, anh ta đang ở gần đây, rất nhanh sẽ đến đây thôi”.

“Ồ? Cô gọi cho con cá chạch đấy tới đây sao?” Tề Đẳng Nhàn ngạc nhiên một chút, sau đó tùy tiện lôi Triệu Mộng Long ra ngoài: ”Để con cá chạch tới nói chuyện với tôi!”

Tất cả mọi người đều ngẩn người, tên này điên đến vậy sao?Không thèm để thương hội Hấc Long vào mắt?.

Lý Vân Uyển nói: “Anh Tề, sao anh lại thả anh ta ra? “

Triệu Mộng Longq cũng cười nhăn nhở, định ra lệnh cho bảo vệ đánh chết Tề Đẳng Nhàn.

Lời vừa nói đến môi, anh ta liền cảm thấy một làn gió mát thổi tới trước mặt, vù một tiếng, một mũi tên trực tiếp cắm xuống nền đất bên cạnh anh ta, gò má cũng bị mũi tên làm xước.

Vì thế lời vừa đến miệng liền vội vàng nuốt vào trong.

“Tôi thả anh ta ra , anh ta dám làm gì”.

Trong tay của Tề Đẳng Nhàn , không biết từ bao giờ đã có thêm một cây cung, lúc này, vẫn đang duy trì tư thế giương cung bắn tên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK