Bên trên cũng không phải chưa tìm đủ mọi cách để đối phó với ông ta, thậm chí còn mời rất nhiều chuyên gia phân tích hành vi đến phân tích Hồng Thiên Đô, hy vọng có thể tìm được ông ta rồi tiến hành vây quét.
Thế nhưng, bây giờ người ta vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
"Trên tài liệu nói, Hồng Thiên Đô thích phụ nữ thành thục trưởng thành, tôi nghĩ có thể ra tay từ điểm này." Đồ Phu vuốt cằm nói.
"Nhảm nhí... Ở đây nói thủ đoạn của ông ta tàn nhẫn, tôi nghĩ ông ta thích giết người, nên bắt tay từ điểm này!" Dạ Ma phản bác nói.
"Đều không phải, đều không phải..." Oán Quỷ cũng có ý kiến riêng.
Tề Đẳng Nhàn lại đen mặt, nói: "Tài liệu trên tay mọi người chỉ mang tính chất tham khảo, nếu không tôi còn cần các người phân tích làm gì?"
Trong nhà tù U Đô giam giữ rất nhiều người tài giỏi, thậm chí có một số người còn từng làm những chuyện lớn khiến cả thế giới chấn động, đa số đều là hạng người vô cùng hung ác, để bọn họ phân tích Hồng Thiên Đô, còn thực tế gấp mấy lần mấy nhà chuyên gia kia.
Vì vậy, hội nghị phân tích cách đối phó Hồng Thiên Đô đồng thời mở ra tại cả cả Thượng Hải và U Đô.
Tại sảnh tuyên truyền giáo dục của nhà tù U Đô, Tham Lang đang ngồi trên bục giảng, máy chiếu phát tư liệu của Hồng Thiên Đô, ngồi bên dưới cơ bản đều là những ác nhân có danh tiếng.
Tham Lang ho khan mấy tiếng nói: "Người này là Hồng Thiên Đô, từng xưng là siêu cấp cao thủ La Hán của đất nước, bây giờ đã trở thành người phản quốc, đông thời thành lập tổ chức Huyết Khô Lâu vô cùng nổi tiếng ở nước ngoài! Hiện tại người này đang ẩn núp ở Thượng Hải, muốn đối địch với Nhị đương gia."
"A... Hồng Thiên Đô đang định vì dân trừ hại đây mà!"
"Tôi ủng hộ Hồng Thiên Đô!"
"Cuối cùng cũng có cao thủ nguyện ý đối phó cái tai họa Nhị đương gia này, đỉnh quá đi!"
Khuôn mặt của Tề Bất Ngữ đen lại, đột nhiên ho một tiếng.
Sắc mặt những người vừa nói lật tức trắng bệch, sao lại quên mất trong nhà tù còn có một vị đại đương gia rồi... Nói xấu nhị đương gia trước mặt ông ta, không phải là đang tự tìm đường chết à?
"Tôi biết người bị đang ngồi ở đây đều có bản lĩnh không tầm thường, có người thậm chí còn am hiểu phong thủy, đoán mệnh, xem tướng, vân vân, còn có người chơi bài tarot..."
"Nói tóm lại, tôi không cần biết các người dùng cách gì, phải phân tích ra dấu vết để lại của Hồng Thiên Đô, sau đó cung cấp thông tin có ích cho Nhị đương gia."
Tham Lang lớn tiếng nói, đương nhiên anh ta cũng chỉ mong sao Tề Đằng Nhàn bị tên Hồng Thiên Đô này giết chết lôi đi, nhưng không dám nói.
Đối diện với Đại đương gia có thể đánh Triệu Biện Tử hộc máu chật vật chạy về Bắc Kinh, không muốn sống nữa mới dám ăn nói linh tinh.
Lần này Tề Đẳng Nhàn thật sự động vào ván sắt rồi, nếu không cũng không điều động nhiều người như này.
Không thể không nói, mấy tên côn đồ trong nhà tù U Đô phân tích Hông Thiên Đô quả thật đáng tin hơn mấy tên chuyên gia gấp mấy lần.
Không bao lâu sau, thông tin đã được Tham Lang tổng hợp lại, sau khi sàng lọc qua một lần thì gửi cho Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn nhận được thông tin, lập tức ra lệnh Đồ Phu, Dạ Ma, Oán Qủy đi điều tra.
Hắn để ba người bọn họ cùng đi, một là để ba người có thể kiềm chế lẫn nhau, nếu để bọn họ đi riêng, vậy chính là trời cao mặc chim bay, hắn lại phải đau đầu.
Thứ hai là giá trị vũ lực của Hồng Thiên Đô thực sự rất cao, người nào trong số ba người bọn họ solo với ông ta cũng không có khả năng thắng cao.
Còn lại hắn thì một mình hành động, bởi vì hắn rất tự tin với năng lực của mình, hơn nữa cũng vô cùng muốn đánh thử với một cao thủ như Hồng Thiên Đô.
Điều tra hai vị trí đều không đúng, hắn lập tức đi tìm Tôn Dĩnh Thục.
"Lại là anh?" Tôn Dĩnh Thục vừa nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, sắc mặt lập tức đen lại.
Cô ta còn tưởng không còn gặp lại thằng nhãi này nữa, gặp một lần bị ngoạm một lần, bị tên này ngoạm không biết bao nhiêu là tiền rồi!
Tề Đẳng Nhàn cười nói: "Tôi đến tìm người, chính là người lần trước muốn giết cô, tên là Hồng Thiên Đô, còn có ấn tượng không?"
Nghe đến cái tên này, cơ thể Tôn Dĩnh Thục bất giác run lên, lần trước Hồng Thiên Đô đến giết cô, để lại cho cô bóng ma tâm lý vô cùng lớn.
Tôn Dĩnh Thục ngạc nhiên đáp: "Ý cậu là, hắn lại muốn đến giết tôi?"
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, vốn định nói là không, nhưng hắn lại cười, đáp: "Đúng vậy, lần trước hắn thất thủ, lần này lại trở lại. Người này không đạt được mục đích sẽ không ngừng lại."
Tôn Dĩnh Thục nghe đến đây, thực sự có hơi sợ hãi.
"Cô chết ở Hoa Quốc, quả thật không có lợi đối với chúng tôi... Nhưng, tôi cũng không ở cái vị trí đấy, không có ảnh hưởng gì đến tôi cả, cùng lắm cũng chỉ động đến người phía trên tôi." Tề Đẳng Nhàn bất cần nói.
Tôn Dĩnh Thục đen mặt, tức giận nói: "Ngồi không ăn bám?"