Robben đứng vững, hít một hơi thật sâu, trong miệng lẩm bẩm vài lời cầu nguyện, toàn thân tràn ngập khí tức thần thánh, nói: "Đến đây đi!"
Tề Đằng Nhàn có thể cảm giác được, từ trường trên người Robben đã trở nên khác biệt, khí tức của anh ta cũng mạnh hơn mấy lần!
"Lực lượng của Thánh giáo quả nhiên có liên quan đến từ trường. Nó cũng giống như việc dân gian Trung Quốc cầu xin thần linh..." Tề Đằng Nhàn suy nghĩ một chút rồi tiến lên một bước.
Ngọc Tiểu Long đứng trên tầng hai có thể nhìn thấy rõ ràng, hắn đi từng bước tiến lên phía trước, dùng long hình, phát huy ra toàn bộ lực lượng của cột sống!
Sau đó, khi vừa đứng trước mặt Robben, hắn lập tức sử dụng lực “xoắn ốc”, truyền lực từ bàn chân đang dậm đất theo cẳng chân vào toàn bộ cánh tay phải.
Ngay sau đó, Tề Đằng Nhàn hét lên: "Rasengan!"
Hắn bắt chước môn bóng nước, ấn thẳng vào ngực Robben.
Đồng thời, năng lượng thể chất siêu phàm của hắn bùng nổ, trong nháy mắt xuất chiêu, hắn giải phóng một lực xoắn ốc đáng sợ.
Quả cầu nước đương nhiên vỡ tan trên ngực Robben, lòng bàn tay của Tề Đằng Nhàn ấn xuống, Robben lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng khủng khiếp quét qua mình, hai chân của anh ta không tự chủ rời khỏi mặt đất, sau đó toàn thân bị một vòng xoáy cuốn đi, thân thể của anh ta xoay trên không ba lần như một chiếc lá bị gió cuốn, bay đi bảy tám mét rồi rơi bịch một cái.
"Hít... Thật kinh người!" Yelena che cái miệng nhỏ nhắn của mình, kêu lên.
Ladgaon ngơ ngác, anh ta chỉ cảm thấy thật đẹp trai, không biết mình có thể học được chiêu này hay không.
Ngọc Tiểu Long cười như phát điên, Rasengan cái con mẹ nó... Rõ ràng chỉ là một đòn tấn công vật lý thuần túy, sử dụng lực xoắn ốc mà thôi, quả cầu nước không hề có uy lực gì, chỉ để làm cảnh lừa gạt người mà thôi.
Tề Đằng Nhàn dùng lực là một cỗ tống kính, hắn chưa dùng đến thấu kình, nếu không, với thực lực của hắn thì trái tim của Robben sẽ bị đánh nát bởi một đòn này.
Sau khi Robben rơi xuống đất, anh ta sờ sờ bộ ngực đau đớn, nhe răng nói: "Hít... Quả nhiên lợi hại!"
Tề Đằng Nhàn lắc lắc tay, cười nói: "Bây giờ mấy người sẽ không nghi ngờ sức mạnh ma pháp của tôi đúng không? Đây là do Thánh chủ ban cho. Nếu không có linh hồn Samson trên người, tôi sẽ không thể lĩnh ngộ nhanh đến vậy!"
Robben nói: "Tổng giám mục của Avada quả thực phi thường. Không hổ là người đàn ông có thể làm cho linh hồn của Thẩm phán Samson buông xuống!"
Ladgoan không kìm được kích động hỏi: "Ngài tổng giám mục, những ma pháp này... chúng ta... chúng ta có thể học được không?!"
Yelena cũng có vẻ phấn khích, cô ta nhìn Đức Tổng Giám mục Tề bằng ánh mắt khao khát.
Robben không khỏi có chút động tâm, anh ta không ngờ Giáo hoàng bệ hạ lại giấu sâu như vậy, hoá ra trên thế giới này thật sự có ma pháp, nhưng ông ta lại không nói cho bọn họ biết!
A, đây là hoài nghi bọn họ không đủ thành kính hay sao?
Tề Đằng Nhàn trầm ngâm nói: "Nói một cách nghiêm túc thì không thể. Trước khi giao cái này cho tôi, Giáo hoàng bệ hạ đã từng nói rằng, bí pháp này chỉ có những giáo hoàng kế nhiệm mới có thể xem được..."
Trên khuôn mặt ba người lập tức lộ vẻ thất vọng, cảm giác như bị Tề Đằng Nhàn lừa gạt.
“Nhưng ông ấy cũng nói rằng nếu người ngoài muốn xem… Họ phải duy trì lòng thành kính tuyệt đối đối với Thánh chủ.”
Câu thứ hai của Tề Đằng Nhàn khiến cho ba người không hẹn mà cùng cảm thấy vẫn còn hy vọng.
Ngọc Tiểu Long đứng dựa vào lan can, thân thể cong lại, đang cố gắng nhịn cười.
Cô vốn là người nghiêm túc, nhưng nhìn thấy Tề Đằng Nhàn tỏ vẻ trang nghiêm lừa gạt ba vị Thần Thánh Kỵ Sĩ của Thánh giáo như vậy khiến cho cô gần như không nhịn được.
Cô là một người đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, cho dù buồn cười đến đâu thì bình thường vẫn sẽ không cười, trừ khi không nhịn được.
"Vừa nhìn đã biết không phải là một tổng giám mục đứng đắn, hắn rõ ràng chỉ là một tên thần côn mà thôi!" Ngọc Tiểu Long thầm nghĩ.
Quả nhiên, Tề Đằng Nhàn tiếp tục lừa gạt ba vị Thần Thánh Kỵ Sĩ với vẻ mặt nghiêm túc, thậm chí nhìn qua trông rất thần thánh và trang nghiêm.