Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Ngư nói: “Chê cười, tôi chỉ là thư giãn chút mà thôi.”

Mọi người nhìn thấy Trần Ngư chủ động hùa theo đùa giỡn với hai người Lý Vân Uyển và Tề Đẳng Nhân, đều hơi kinh ngạc, nói vậy, một nam một nữ này cũng là nhân vật có địa vị đúng chứ?

Sau Trần Ngư ngồi xuống, nhẹ nhàng sửa sang tóc tai một chút, lấy cặp kính không tròng từ trong túi áo sơ mi ra mang lên, lắc mình biến hoá, trực tiếp từ một người điên trở thành nữ thần.

Ngay cả Lý Vân Uyển âm thần ngạc nhiên đối với khi thay đổi khí chất một cách tự nhiên của Trần Ngư.

“Áp lực rất lớn sao?” Tề Đẳng Nhân nhìn Trần Ngư, hỏi.

“Suýt chút nữa đã chết, anh nói xem áp lực có lớn không?” Trần Ngư cười nói: “Đổi là anh, mỗi ngày đều phải lo lắng hãi hùng, áp lực có lớn không?”

“Cho dù chỉ là một đứa nhỏ chạy ngang qua thôi cũng làm tôi lo sợ, rằng trên người nó có bom hay không.”

“Cuộc sống như vậy, nếu không thì anh tới thử xem?”

Tề Đẳng Nhân lắc đầu nói: “Thật ngại quá, trình độ võ nghệ của tôi cao, cho dù không nghe không thấy, cũng có trực giác để né tránh nguy hiểm. Đúng thật là không cảm nhận được áp lực gì!”

Trần Ngư nói với Lý Vân Uyển; “Hôm nay không phải cô muốn giết hắn sao? Chúng ta liên thủ đi, như thế nào?”

Lý Vân Uyển búng tay một cái, nói: “Ý kiến hay, tôi đã sớm muốn đổi người đàn ông khác!”

Trần Ngư nói: “Tên tra nam này, ngày đó còn đưa ra điều kiện với tôi, cô biết hắn đưa ra điều kiện gì không?”

Ánh mắt của Tề Đẳng Nhân lúc này có thể giết người.

“Điều kiện gì?!” Lý Vân Uyển tò mò hỏi.

Trần Ngư bật cười, nhưng cuối cùng cũng không có bán đứng bạn bè.

Tề Đẳng Nhân nhẹ nhàng thở ra, lúc này, thiếu chút nữa đã đến phiên hắn đi diệt khẩu!

Trần Ngư tùy tay sửa sang lại đầu tóc bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, nhất cử nhất động tùy ý đều lộ ra vẻ phong tình vạn chủng, đám sói đói trong quán bar đều trợn mắt muốn lòi ra ngoài.

Đáng tiếc, một người phụ nữ cực phẩm như vậy, sao lại có bối cảnh lớn như vậy chứ? Chỉ đến bar nhảy nhót thôi cũng phải mang theo mười tên vệ sĩ.

Lý Vân Uyển và Trần Ngư cùng nhau trò chuyện vui vẻ, chủ yếu là Lý Vân Uyển hỏi, Trần Ngư trả lời, cô ta rất tò mò cuộc sống của người sinh ra đã ngậm thìa vàng như Trần Ngư như thế nào.

“Yo! Cây gậy nhỏ!”

Lý Vân Uyển đang trò chuyện với Trần Ngư, bỗng nhiên nghe Tề Đẳng Nhân kêu to một tiếng, đứng dậy chào hỏi.

Đột nhiên như vậy, làm cô ta giật mình, càng đừng nói tới người bị Tề Đẳng Nhân xưng hô cây gậy nhỏ.

Park Sung Sin lảo đảo một cái, suýt nữa trực tiếp té ngã trên mặt đất, quay đầu lại, tức giận điên người, giận dữ nói: “Sao đi đâu cũng gặp phải cậu vậy hả, đồ Tang Môn tinh?!”

“Cây gậy nhỏ, một trăm triệu đã chuẩn bị xong chưa? Sắp đến cuối tháng kiểm kê rồi, mấy chuyến hàng ở đây có chút đáng sợ đó!” Tề Đẳng Nhân cười tủm tỉm đi tới phía trước, nói.

Một đám vệ sĩ của Park Sung Sin như vào lâm đại địch, vô cùng cảnh giác mà nhìn hắn.

Park Sung Sin tức giận mặt đỏ bừng, cả người run rẩy, sau khi thuốc đặc trị của Tề Đẳng Nhân vừa ra, doanh số của Dược Phẩm Thượng Thiện lập tức co lại, ba bệnh viện hàng đầu dần dần không hợp tác với họ nữa.

Cứ tiếp tục như vậy, Dược Phẩm Thượng Thiện vốn là cố ý dùng để chèn ép Dược Phẩm Thiên Lai, nhưng bây giờ ngược lại lại sắp đóng cửa vì phá sản.

“Tôi đã cho cậu mặt mũi, nói chuyện khách khí với tôi một chút, đừng có há mồm ngậm miệng là không tôn trọng người khác!” Park Sung Sin nổi giận đùng đùng nói.

“Cây gậy nhỏ, anh cũng không thể nói lời không giữ lời được! Anh chính là người đại diện cho danh dự của Triều Tiên các anh đấy.” Tề Đẳng Nhân mỉm cười nói.


Hắn thật ra chưa từng nghĩ tới, hôm nay tới quán bar là có thể gặp được Park Sung Sin, chẳng qua, nếu đã gặp được, vậy thì đương nhiên không thể buông tha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK