Nhưng bỗng nhiên, ánh mắt anh ta dừng lại trên một thân mặc Hồng Y của Thánh giáo, vẻ mặt người này trang nghiêm, chậm rãi đi vào đám đông giáo sĩ, vẻ mặt anh ta nhất thời cứng đờ.
Oán Quỷ nói: "Tôi cảm thấy giáo phái phương Tây cũng không tệ, giết hết lũ tham nhũng là tốt, nhưng nhiều người như thế làm sao giết sạch đây? Thánh giáo giảng về lòng nhân ái, cũng không tồi... Ừm, có lý!”
Dạ Ma hừ lạnh một tiếng: "Sao lại thay lời rồi? Rắm cái rắm gì đây, đám Thánh giáo đều là giả nhân giả nghĩa, chỉ có đạo giáo của Hoa Quốc mới đúng..."
“Ừm, lời cậu vừa nói cũng rất có đạo lý, Thánh giáo đại ái vô cương, rất tốt!”
“Có lý!”
Dạ Ma cũng đột nhiên thay đổi lời nói.
Dương Quan Quan đang kinh ngạc vì sao thái độ của hai tên này lại quay ngoắt như vậy, nhanh chóng ngẩng đầu lên xem TV, cũng bị doạ sợ một phen.
"Vương Đức Phát?!" Dương Quan Quan theo bản năng hô lên bằng tiếng nước ngoài.
“Hậu lễ cua?!"
Cô ta run rẩy vươn, chỉ vào TV hỏi: "Đó có phải Nhị đương gia của mấy người không?”
Oán Quỷ nói: "Nhị đương gia cái gì! Đó là Tổng giám mục khu vực phía Nam của Thánh giáo chúng ta?!”
“Thánh giáo chúng ta?!” Dạ Ma ngạc nhiên.
“Ừm, từ giờ phút này trở đi, tôi quyết định buông phật châu xuống, một lòng tin Thánh giáo!” Oán Quỷ muốn chắp tay, nhưng đưa đến một nửa lại vươn thẳng lên, sau đó đưa xuống, qua phải, qua trái, vẽ một chữ thập.
Dạ Ma khiếp sợ, mẹ nó, tên thần kinh này ở U Đô nhiều năm như vậy chưa bị treo cổ là có nguyên nhân cả! Phải học hỏi!
(*)狗里狗气: thường được dùng để chỉ những người vô lễ, bất lịch sự, hay gây sự với người khác. Hoặc cũng có thể được dùng một cách hài hước hoặc tự nhận để diễn tả tính cách mạnh mẽ, gan dạ, hay không sợ hãi của một người.
Trong đại sảnh tuyên giáo của nhà tù U Đô, tất cả tù nhân cũng đang theo dõi tin tức hôm nay...
Tất cả đều trợn mắt há mồm.
"Mẹ kiếp, đó không phải là Nhị đương gia sao? Cậu ấy trở thành tổng giám mục khu vực phía Nam của Thánh giáo từ khi nào!”
“Nhị đương gia thật trâu bò, không nói tiếng nào đã trở thành Tổng giám mục phía Nam của Thánh giáo? Vậy sau này chúng ta sẽ theo Thánh giáo!”
"Tôi tuyên bố từ hôm nay trở đi sẽ là một tín đồ Thánh giáo sùng đạo! Nhà tù U Đô sẽ đổi tên thành nhà tù Thánh giáo, nhị đương gia đỉnh thật!”
Tất cả tù nhân đều chú ý tới nhân vật chính trên tin tức hôm nay, Tề Đẳng Nhàn.
Hắn mặc Hồng Y, được rất nhiều ống kính vây quanh, phía phát sóng trực tiếp hẳn cũng biết rõ hắn là nhân vật chính của Đại điển hôm nay.
Đại điển của Thánh giáo tuy hiếm nhưng lần này khác hoàn toàn trước kia, Thánh giáo muốn bổ nhiệm một vị Tổng giảm mục khu vực phía Nam không phải là người phương Tây, tin tức này đúng là gây sốc.
Các tù nhân đều cảm thấy chuyện này có chút không thể tưởng tượng nổi, ai nấy đều chăm chú ghé tai lắng nghe.
Tên vua khủng bố nhìn đến mức ngây cả người, lẩm bẩm: "Sao lúc trước lại không nghĩ ra ý tưởng này chứ? Nếu tôi có thể nghĩ đến đây, tuyệt đối không bị truy nã trên toàn thế giới!”
Tề Đẳng Nhàn vừa mới bị quy kà khủng bố không bao lâu, chỉ chớp mắt đã chạy đến nước Thiên Chủ tham gia Đại điển, hơn nữa còn khoác lên người bộ Hồng Y.
Tề Bất Ngữ nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn mặc Hồng Y của Tổng giám mục cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, có Thánh giáo phía sau lưng, còn ai dám nói con trai ông là khủng bố nữa?
Phỏng chừng, không lâu nữa gia tộc Rothschild sẽ đứng ra bác bỏ tin đồn...
Jimmy không bị giết bởi Tổng giám mục mà bị giết bởi một tên khủng bố vô danh nào đó, nhưng vì một số hiểu lầm blah blah.
Về phía Hoa Quốc cũng sẽ đứng ra khẳng định làm sao Tề giáo chủ có thể là khủng bố được? Trước đây là vì có người đứng ra tung tin thất thiệt chứ chúng ta chưa bao giờ nói những lời như vậy.
Dù sao thì khi mọi người nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn mặc Hồng Y trên kênh tin tức với vẻ mặt trang nghiêm, trong lòng đều là không hẹn mà cùng chửi một câu "Mẹ kiếp.”
Báo mực nước ngoài nhiều lắm cũng chỉ có thể giống như Dương Quan Quan nói hai câu "Cua hậu lễ" hoặc "Vương Đức Phát".
Ngọc Tiểu Long cũng xem tin tức cùng Long Á Nam, cô vẫn bị Long Á Nam gọi.