Tề Đẳng Nhàn giơ cao quyền trượng, nói: “Ca ngợi giáo hoàng!”
Trên quyền trượng máu và óc đang nhỏ giọt...
Hai tín đồ dị giáo còn lại thấy hắn hung tàn, không khỏi co cẳng bỏ chạy, này con mẹ nó, tên tổng giám mục này thật quái dị, quả thực so với bọn họ còn tàn ác hơn...
Tề Đẳng Nhàn tức giận nói: “Đừng hòng chạy trốn, đều phải chết dưới Avada Kedavra của lão tử!”
Hắn giơ quyền trượng lên, trực tiếp ném về phía trước.
Hắn dùng toàn lực ném ra một lực với sức mạnh và tốc độ lớn, mặc dù không thể so với viên đạn, nhưng là vô cùng đáng sợ.
Quyền trượng sau khi bay ra, đánh trúng sau lưng một tín đồ dị giáo, tín đồ dị giáo kêu thảm một tiếng, trên người giường như có một luồng khí đen khó có thể nhìn thấy thoát ra từ cơ thể anh ta.
Tề Đẳng Nhàn một chiêu “Yến tử tam tịch thủy” chạy tới, vươn tay liền bắt lấy quyền trượng đang rơi xuống đất, đem nó trở thành thiết chùy, nắm ở trong tay, nắm quyền trượng trong tay và gõ vào sau ót của tên tín đồ dị giáo.
“Avada Kedavra!”
Tề Đẳng Nhàn hét lên.
Cú gõ này, trực tiếp cho tín đồ dị giáo hai đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất.
Nhưng năng lực chống chịu của đám người này dường như cường mạnh giống nhau, lần này, cũng không thể khiến não nổ tung.
Nhưng quyền trượng đối với bọn họ đích thực có năng lực khắc chế đặc biệt, sau khi bị đánh trúng, trực tiếp khiến cho bọn họ hoàn toàn mất khả năng chống cự.
“Avada Kedavra ! Avada Kedavra ! Avada Kedavra ...”
Tề Đẳng Nhàn tức giận, không chỉ không có phép thuật, ngay cả sát thương vật lý cũng không gia tăng? Còn phải gõ ba cái mới có thể gõ nổ tung, quả thực quá đáng!
Tên tín đồ dị giáo đồ này cũng bởi vì bị đánh trúng đầu mà ngã xuống...
Người đàn ông mặt trắng đeo chiếc đồng hồ Patek Philippe cuối cùng vẻ mặt hoảng sợ chạy như điên, thỉnh thoảng còn quay đầu lại nhìn một cái, chỉ thấy Tề Đẳng Nhàn cầm quyền trượng đen kịt trong tay ngẩng đầu cười với hắn ta.
Bên cạnh, một thi thể bị đập vỡ đầu đang từ từ ngã nghiêng xuống.
Nụ cười kia, đâu phải là tổng giám mục, rõ ràng chính là thanh âm của Satan...
“Phanh!”
Ngay khi hắn ta quay đầu nhìn, không chú ý phía trước, trực tiếp đụng vào ngực một người, đụng một cái này, không làm cho người phía trước bị đẩy ra, ngược lại làm cho bản thân đụng đến ngã ngồi xuống đất.
Phía trước, không biết từ lúc nào xuất hiện một dáng người đàn ông khôi ngô mặc bộ âu phục, khuôn mặt tràn đầy vẻ thánh thiện, tay trái nắm một quyển sách thánh, tay phải cầm một thanh kiếm màu bạc, đang lãnh khốc nhìn hắn ta.
“Trưởng đoàn hiệp sĩ thánh giáo, Robben - Olivier...” Người đàn ông mặt trắng ngồi dưới đất, mặt mũi khó coi.
Robben lạnh lùng cười nói: “Bọn dị giáo của đế quốc Dracula, chỉ dựa vào các ngươi cũng muốn giết tổng giám mục phía Nam của thánh giáo chúng ta?
Người đàn ông mặt trắng giận dữ quát: “Đi chết đi!”
Trong lúc nói chuyện, hắn ta toàn lực bộc phát sức mạnh, nhảy lên một cái, móng tay trong nháy mắt đều dài ra mấy cm, ở trong bóng tối hiện ra hàn quang, đâm thẳng vào trái tim của Robben.
“Tổng giám mục nói, phải có ánh sáng, sau đó, thế giới này liền có ánh sáng...” Robben lùi lại một bước, chậm rãi nói, thanh kiếm trong tay anh ta, dường như phát ra một luồng ánh sáng màu vàng thần thánh.
Cũng không biết đó là ánh sáng do câu thần chú của anh ta, hay là ánh sáng khúc xạ ra từ cột đèn chiếu lên thanh kiếm của anh ta.
Robben vung tay phải lên, một tiếng xé rách vang lên, một cánh tay bay lên không trung cao bảy tám mét, ở trên không trung xoay vài vòng rồi chậm rãi rơi xuống...
Người đàn ông mặt trắng kêu thảm thiết, còn chưa kịp lui về phía sau, Robben liền một kiếm đâm ra, phốc một tiếng, xuyên thủng trái tim người này.
“A... Thánh giáo các ngươi... chết không tử tế...” Cơ thể người đàn ông mặt trắng co giật, chậm rãi ngã xuống đất, máu chảy ra, chảy khắp nơi dưới thi thể.