Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Đẳng Nhân nhìn theo tay cô ta chỉ thì thấy một người phụ nữ đầu tóc bù xù, nhảy nhót điên cuồng như một kẻ điên ở giữa sàn nhảy, trông rất kỳ cục.

“Em con mẹ nó…… tam quan vỡ nát rồi!”

Khóe miệng Tề Đẳng Nhân điên cuồng run rẩy, không thể tin tưởng mà nhìn một đám vệ sĩ vây quanh Trần Ngư đang điên cuồng nhảy nhót giữa sàn.

Trần Ngư không biết hành động trông cực kỳ điên cuồng của bản thân đã bị Tề Đẳng Nhân nhìn thấy hoàn toàn, trên khuôn mặt đều là vẻ say mê hưởng thụ không khí náo nhiệt của quán bar, nhảy đến mồ hôi chảy đầm đìa.

Bộ dáng này, nào có nửa điểm khí chất nữ thần như lần đầu gặp mặt?

“Cẩn thận, đừng để cô ấy nhìn thấy, bằng không chúng ta sẽ bị diệt khẩu mất……” Tề Đẳng Nhân ho khan một tiếng, nắm tay Lý Vân Uyển ấn xuống dưới.

“Hiện tại em cảm thấy phẩm vị của em không phải là vấn đề, em lại tự tin lại rồi!” Lý Vân Uyển trực tiếp kéo tay Tề Đẳng Nhân kéo cả người đi qua, lẫn vào đám người nhảy nhót giữa sàn.

Lá ngọc cành vàng như Trần Ngư, vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng, không chừng từ nhỏ còn có giáo viên dạy lễ nghi mọi lúc mọi nơi xét nét, dạy cô ta phải lễ phép như thế nào.

Cô ta vừa rời không Nam Dương, lập tức giống như ngựa hoang đứt cương, trở nên tùy tâm sở dục hơn.

Mặc cho ai cũng không thể tưởng nổi, đại tiểu thư Trần gia ở Nam Dương bày ra dáng vẻ này trong một quán bar ở thành phố Trung Hải.

Chẳng qua, cho dù Trần Ngư có điên, thì cũng phải đảm bảo an toàn, nếu không cũng không mang theo vệ sĩ cùng đi nhảy Disco, trực tiếp bao vây xung quanh cô ta một vòng.

Một đám người mặt mày sát khí như thần lần lượt đứng xung quanh, một tay còn đút trong túi áo đề phòng, vừa nhìn là biết không dễ chọc, ngay cả những người đàn ông tinh anh tự cho mình lợi hại, một người cũng không dám đến gần trò chuyện.

Bố cục như này, đủ để dọa lui 99.99% đám đàn ông.

Lý Vân Uyển phát hiện ánh mắt của Tề Đẳng Nhân vẫn đang hướng về phía Trần Ngư qua những khoảng trống trong đám đông, cô ta bất mãn, duỗi ra tay, trực tiếp mạnh mẽ xoay đầu hắn quay lại.

“Có cái gì mà đẹp?” Lý Vân Uyển đằng đằng sát khí hỏi, “Em không đẹp bằng cô ta sao?”

“Cũng không phải, chỉ là cảm thấy rất thú vị thôi.” Tề Đẳng Nhân cười cười, kiểu điên cuồng trong âm nhạc này không phù hợp với hắn, hứng thú không nhấc lên nổi.

“Không được nhìn cô ta.” Lý Vân Uyển bá đạo nói, trực tiếp dán mặt lại gần, không kiêng nể gì mà hôn lên.

Tề Đẳng Nhân cảm thấy như vậy quá đồi phong bại tục sao? Nhưng ánh mắt cô ta đảo qua, thấy mấy người nam nữ xung quanh đều là bộ dáng này, tâm thái dịu xuống, thản nhiên tiếp nhận.

Sau khi nhảy đến đầu đầy mồ hôi, Lý Vân Uyển cảm thấy rất mỹ mãn, cảm giác những áp lực gần đây đều biến thành hư không, trực tiếp lôi kéo Tề Đẳng Nhân trở lại quầy bar.

Tề Đẳng Nhân quay đầu lại nhìn, Trần Ngư vẫn còn đang nhảy nhót, hắn lắc đầu, người phụ nữ này, thật đúng là biết chơi!

Ngày thường suốt ngày bày ra bộ dáng như nữ thần, còn đặc biệt đeo thêm cặp mắt kính, quả thực khí chất ngời ngời, bây giờ vào hộp đêm lại như biến thành người điên……

Lý Vân Uyển cũng xem đến ngon lành, cười nói: “Xem ra, đại tiểu thư Trần gia cũng có áp lực mà người khác không thể tưởng được!”

Tề Đẳng Nhân nói: “Mỗi nhà mỗi cảnh, điều này rất bình thường.”

Trần Ngư giống như trời sinh đã có giác quan thứ sáu vô cùng mạnh mẽ, ở trong quán bar nhiều người ồn ào như vậy, thế nhưng liếc mắt một cái là có thể thấy ngay hai người Lý Vân Uyển và Tề Đẳng Nhân đang ngắm nghía mình một cách thích thú.

Cô ta lập tức nhe răng trợn mắt cười.

Tề Đẳng Nhân run lên một cái, như thế nào lại cảm giác hàm răng kia, giống như vừa xẹt qua tia sáng lạnh như dao?

“Không xong rồi, anh nhất định sẽ bị diệt khẩu!” Tề Đẳng Nhân nói khẽ với Lý Vân Uyển.

“Đừng sợ, chúng ta có nhược điểm của cô ta!” Lý Vân Uyển mở miệng cười nói.

Trần Ngư đã đi tới, vẫy vẫy tay, bảo đám vệ sĩ lui sang một bên, cười nói: “Tôi bây giờ nên diệt khẩu, hay là mua chuộc đây?”

“Cô nhảy thật giỏi đó, tôi kính cô một ly.”

Tề Đẳng Nhân bưng ly rượu lên, mỉm cười nói với Trần Ngư.

Lý Vân Uyển cũng cười nói: “Không nghĩ tới Trần tiểu thư cũng thích đến quán bar quẩy đấy, xem cô vừa rồi nhảy quá sung sức, nên chúng tôi không quấy rầy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK