Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức về Tề Đẳng Nhàn xuất hiện tại đại hội Võ đạo Hương Sơn, đồng thời đại khai sát giới ngay lập tức được lan truyền, thậm chí còn kinh động tới giới lãnh đạo cao nhất của Hoa Quốc.

Có người còn mượn đề tài này để nói chuyện của mình, nói rằng phần tử khủng bố Tề Đẳng nhàn này thực sự quá liều lĩnh và nguy hiểm, nếu lần sau còn dám lộ diện thì nhất định phải giết bằng bất cứ giá nào.

Tề Đẳng Nhàn, người đã biến Hương Sơn thành một mớ hỗn độn hiện giờ đang nằm trên thuyền phơi nắng, uống rượu Champange giả và ăn cá ngừ do chính thuyền trưởng thái lát, cuộc sống này vẫn vô cùng hạnh phúc.

Ba ngày sau, cuối cùng con tàu cũng cập bến.

Địa điểm là tại cảng đảo Tháp Mã ở Nam Dương.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy địa danh này khá thú vị, đảo tháp mã, con mẹ nó...

Cả người Quý Khải hơi thoi thóp, sắc mặt tái nhợt, chân tay bất lực như thể mắc bệnh nặng.

Mặc dù Tề Đẳng Nhàn không hành hạ anh ta trong mấy ngày qua nhưng sao anh ta có thể chịu được nếu bị trói và phơi nắng?

"Cừu to béo, chờ tôi lấy được tiền thì sẽ thả cậu đi!" Tề Đẳng Nhàn cười cười vỗ mặt Quý Khải và nói.

Lúc này Quý Khải không dám ra vẻ với hắn, thậm chí anh ta cũng không dám nói nửa câu.

Cuối cùng Quý Khải không nhịn được nữa, trầm giọng hỏi: "Mày vẫn luôn ẩn nấp ở Hương Sơn và ngụy trang thành Lý Bán Tiên gì đó phải không?"

Tề Đẳng Nhàn sững sờ rồi nói: "Không ngờ cậu khá thông minh, thế mà lại đoán được!"

Quý Khải lạnh lùng nói: "Tao biết ngay mà."

Tề Đẳng Nhàn cười nói: "Lần trước tôi cứu cậu, cậu lại lấy oán trả ơn, ông lão nhà cậu còn đe dọa tôi. Thật ra thì cậu và Tạ Thiên Bảo cùng đến gây rắc rối cho Từ Ngạo Tuyết, tôi đã có suy nghĩ trói cậu lại đổi lấy tiền, hôm đó tôi cứu cậu chỉ là trùng hợp thôi..."

"Chỉ có điều cậu là người không biết tốt xấu, rõ ràng tôi đã cứu cậu mà cậu hết lần này đến lần khác lại nói lời cay nghiệt với tôi!"

"Nếu như nhà họ Quý các người lúc đó đối đãi với tôi như khách, có quan hệ tốt với tôi thì có lẽ từ lúc đó tôi sẽ không hạ thủ với cậu được."

"Thật sự phải cảm ơn trên dưới nhà họ Quý các cậu, đều thích nhìn người ta từ góc độ của một nhà tư bản, khi tôi bắt đầu làm những chuyện này cũng không hề có gánh nặng gì trong lòng."

Quý Khải nghe vậy thì không khỏi mỉm cười: "Thủ đoạn của mày rất được, có thể rời khỏi Hương Sơn! Nhưng mà bây giờ mày là phần tử khủng bố. Sau khi cầm số tiền này cũng không có chỗ cho mày tiêu đâu! Mày thực sự cho rằng quan hệ giữa nhà họ Quý bọn tao với nước Nhật chỉ là vật trang trí thôi sao?"

Tề Đẳng Nhàn chẳng thèm ngó tới, nói: "Chuyện này không cần cậu lo lắng, đến lúc đó tôi sẽ lại đến nhà họ Quý làm khách."

Sắc mặt Quý Khải cứng đờ, anh ta cắn răng nói: "Được rồi, mày cứ tới đi!"

Anh ta không tin sau khi gây chuyện ở Hương Sơn như vậy còn dám trở về.

Hơn nữa lần này Hương Sơn xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn muốn thay đổi thân phận ẩn nấp cũng không dễ dàng.

"Cậu có muốn đánh cược một ván không? Đến lúc đó, tôi sẽ quang minh chính đại đến nhà họ Quý cậu bằng thân phận thật!" Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

"Được, mày muốn cược cái gì?" Quý Khải híp mắt nói.

Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một chút nói: "Không nhiều lắm, cược một mục tiêu nhỏ là được rồi! Dù sao Khải thiếu cậu cũng là kẻ có tiền, có sản nghiệp của chính mình."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK