Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Đẳng Nhàn ngồi xe của Dương Lệnh Quang đến, thời điểm ra ngoài mới há hốc mồm, biết thế đã gọi người đến đón.

Đi được một đoạn, phát hiện căn bản là không bắt được xe, định đi trở về, lại ngại quay lại đường cũ phiền phức.

Bỗng nhiên, một chiếc xe chậm rãi dừng lại ở ven đường, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra gương mặt tái nhợt của Sở Vô Đạo.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy gương mặt này, nhe răng cười, chuẩn bị tiến lên.

Sở Vô Đạo lại lộ vẻ trống rỗng nhấn chân ga đến kêu lên ầm ầm, tăng vận tốc động cơ quay, hiển nhiên là chuẩn bị đi bất kỳ lúc nào.

“Nhị đương gia, cậu đừng tới đây, tôi sợ cậu.” Sở Vô Đạo cười hắc hắc, nói.

“Tiểu tử nhà anh, đem bán tôi, hiện tại biết sợ rồi?” Tề Đẳng Nhàn híp mắt, nhe răng trợn mắt mà cười, mười phần sát khí.

Sở Vô Đạo vội vàng nói: “Tôi thật sự đã hoàn toàn rời khỏi giang hồ, hơn nữa Phó lão quyền cao chức trọng, để ông ấy thiếu cậu một ân tình, trong tương lai cậu về đế đô cũng tương đối thuận tiện.”

Tề Đẳng Nhàn không cho ý kiến, tuy rằng Sở Vô Đạo nói xuôi tai, nhưng điều này cũng không cản trở hắn kéo người xuống xe đánh cho một trận.

Sở Vô Đạo nhìn thấy dáng vẻ ngo ngoe rục rịch kia của Tề Đẳng Nhàn, tay đã vươn ra đặt trên hộp số, chỉ cần có chỗ hơi không thích hợp, lập tức phóng đi chạy lấy người.

“Anh xuống xe đi, tôi bảo đảm sẽ không đánh anh.” Tề Đẳng Nhàn cười vẫy vẫy tay, nói.

Sở Vô Đạo quyết đoán mà lắc lắc đầu, bụng dạ Tề Đẳng Nhàn có bao nhiêu đen tối anh ta biết rất rõ ràng, nếu anh ta xuống xe, hơn phân nửa là không chạy thoát được một trận đòn hiểm.

Sở Vô Đạo nói: “Nhị đương gia, rốt cuộc thì Phó Lão cũng từng là cấp trên cũ của tôi, tôi không thể không bán cho ông ấy phần ân tình này. Thấy cậu ở chỗ này, tôi cũng an tâm rồi, mọi chuyện hơn phân nửa là đã đàm phán thành công.”

Tề Đẳng Nhàn híp mắt, cười nói: “Đúng vậy, đàm phán thành công rồi.”

Khi nói chuyện, hắn đi tới sát bên cạnh xe.

“Nhị đương gia, tôi đi trước, chúng ta có duyên gặp lại!” Sắc mặt Sở Vô Đạo biến đổi, vội vàng chỉnh hộp số.

Chân anh ta lúc nãy vẫn luôn đạp chân ga, cho nên vận tốc quay của động cơ rất nhanh, một lần này, xe lập tức rầm một tiếng liền trực tiếp xông ra ngoài, tốc độ nhanh đến không bình thường!

Tề Đẳng Nhàn cho dù có muốn đuổi theo, cũng chỉ có thể nhìn đám bụi bay mà than thở, bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Tạm thời buông tha cho tiểu tử nhà anh, lại có lần sau, thế nào tôi cũng phải đánh gãy chân!”

Có thể nhìn ra Sở Vô Đạo khôi phục bình thường, đi ra khỏi nhà tù U Đô, Tề Đẳng Nhàn vẫn rất .

Chẳng qua, bị anh ta bán cho Phó Phong Vân, chuyện này làm cho Tề Đẳng Nhàn rất khó chịu.

Nhưng Sở Vô Đạo quá cảnh giác, trước sau đều không xuống xe, Tề Đẳng Nhàn có tức giận cũng không phát tiết được.

Thời điểm Tề Đẳng Nhàn trở về đến công ty, vừa lúc gặp được Kiều Thu Mộng lái xe lại đây.

Kiều Thu Mộng tới nơi này để xử lý công vụ, rốt cuộc Thiên Lại Tư Bản cũng cho Tập đoàn Kiều thị một ít cơ hội hợp tác.

Kiều Thu Mộng đầy cõi lòng toàn là mong chờ mà đi vào nơi này, sau khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, gật gật đầu, nói “Tôi tới nơi này đưa ít tài liệu, ký hợp đồng.”

Dương Quan Quan đúng lúc đi ra từ trong công ty, vẫy tay với Kiều Thu Mộng, nói: “Mộng Mộng, bên này!”

Sau khi Kiều Thu Mộng và Dương Quan Quan xử lý xong một ít thủ tục rườm rà, cầm một số tài liệu đi vào phòng làm việc của Tề Đẳng Nhàn ký tên.

“Cốc cốc cốc——”

Nhìn Tề Đẳng Nhàn tiện tay viết lên tên của mình, cái này làm cho Kiều Thu Mộng cảm thấy có chút không chân thật.

Nhưng mà, cô ta suy nghĩ một chút, chẳng qua Tề Đẳng Nhàn chỉ là con rối mà Hướng Đông Tinh và lão tổng thần bí đẩy ra trước đài, cũng không có gì đáng để kinh ngạc.

“Hôm nay lão tổng thần bí không ở công ty à?” Kiều Thu Mộng làm bộ không chút để ý hỏi.

“Từ trước đến nay ngài ấy không xuất hiện ở công ty.” Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười cười, “Vừa nãy tôi gặp ngài ấy ở trên đường đến đây, thế nào, cô muốn gặp ngài ấy?”

Trái tim Kiều Thu Mộng đập mãnh liệt, nói “Thật ra tôi muốn gặp trực tiếp để cảm ơn ngài ấy một cách nghiêm túc, cảm ơn ngài ấy đã đồng ý cho Tập đoàn Kiều thị cơ hội này.”

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy có hơi khó chịu, nhưng cũng không nói thêm gì.

“Anh có phương thức liên hệ của ngài ấy không? Tôi muốn mời ngài ấy ăn bữa cơm.” Kiều Thu Mộng nói.

“Không có!” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói.

Kiều Thu Mộng ý thức được bản thân nói sai, nói như thế nào thì Tề Đẳng Nhàn cũng là người chồng trên danh nghĩa của cô ta, trực tiếp nói với Tề Đẳng Nhàn muốn phương thức liên hệ của người đàn ông khác đúng là không ổn.

Chờ sau khi Kiều Thu Mộng đi rồi,Lý Vân Uyển lúc này mới đến văn phòng Tề Đẳng Nhàn, trêu đùa nói: “Làm sao vậy, dáng vẻ như tâm trạng không tốt thế?”

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Cô lại gần đây cho tôi sờ một chút, tâm trạng của tôi đúng là rất không tốt!”

“Mấy ngày qua Mộng Mộng một mặt công việc bận rộn, mặt khác, chỉ sợ vẫn là gặp trực tiếp một lần vị lão tổng thần bí kia đúng không?”Lý Vân Uyển không để ý tới yêu cầu vô lý của hắn, hỏi.

“Đúng vậy.” Tề Đẳng Nhàn không khỏi có hơi buồn bực.

Hướng Đông Tinh dùng chút mánh khóe, trong ngày kỷ niệm ba mươi năm kết hôn của Kiều Quốc Đào và Bàng Tú Vân, lấy danh nghĩa lão tổng thần bí tặng một chiếc Porsche.

Chuyện này làm cho ba người nhà họ Kiều nhớ kỹ trong lòng một nhân vật là lão tổng thần bí, hiện tại, thậm chí ngay cả Kiều Quốc Đào cũng có chút dao động.

Cô ta làm như vậy là vì tăng cảm giác tồn tại cho lão tổng thần bí, nhưng mà đồng thời cũng làm cho Tề Đẳng Nhàn càng trở nên bị động trong lòng Kiều Thu Mộng.

Ý định ban đầu cũng rất tốt, rốt cuộc, lão tổng thần bí nói không tồn tại thật ra cũng tồn tại.

Lão tổng thần bí chính là Tề Đẳng Nhàn, đám người Từ Ngạo Tuyết vẫn luôn nhầm là Sở Vô Đạo.

Lý Vân Uyển xoa xoa đầu Tề Đẳng Nhàn, nói “Cậu ấy không cần anh, tôi còn cần anh mà! Đừng lo lắng mình sẽ cô độc.”

Tâm trạng Tề Đẳng Nhàn lập tức tốt lên không ít, nói: “Tập đoàn Mộc Tử nhà cô gần nhất thể hiện không tồi, bao cha của cô tiếp tục duy trì, rất nhanh liền có thể kiếm được một khoản lớn.”

Lý Vân Uyển không vui nói: “Không phải tôi vì mấy chỗ tốt đó mới làm vậy, về sau đừng nói đến tiền vào những thời điểm như này.”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn càng cảm thấy thoải mái, cái đồ yêu tinh Lý Vân Uyển này, đúng là rất biết cách nói chuyện như thế nào mới có thể khiến đàn ông vui vẻ.

“Gần đây công tác phá bỏ di dời ở thung lũng giết người gặp điểm vấn đề, cư dân ở địa phương này ban đầu đã đồng ý phối hợp phá bỏ di dời, tiền đền bù cũng đã chuẩn bị tốt.”

“Nhưng mà, thời điểm chuẩn bị khởi công, bọn họ lại bắt đầu thay đổi, trong nhất thời lại quay về tranh chấp.”

“Miếng đất này, có hơn một nửa là khoán cho Tập đoàn Kiều thị……”

Sau khi Lý Vân Uyển điều tiết tâm trạng của Tề Đẳng Nhàn, bắt đầu nói với hắn vấn đề trong công việc, lấy ra bản đồ quy hoạch, chỉ chỉ vào bên trên đó.

Tề Đẳng Nhàn lập tức nhíu mày, hỏi: “Sao lại thế này?”

“Hẳn là có thế lực bên ngoài tham gia vào, tiến hành kích động bọn họ, lúc này mới dẫn tới bọn họ thay đổi.”Lý Vân Uyển lấy bút chì gõ gõ vào bản đồ quy hoạch, khó chịu mà nói.

“Vậy trước mắt cứ mắt nhắm mắt mở đi, dù sao lớn như vậy cơ mà, có rất nhiều địa phương có thể khai phá. Động tác bên tỉnh cũng chậm rì rì, chúng ta gấp cái gì?” Tề Đẳng Nhàn trái lại rất bình tĩnh.

Lý Vân Uyển cười nói: “Nhưng mà cũng có tin tức tốt, đó chính là Dương Quan Quan lập công, cô ta làm xong một vụ làm ăn, ít nhất có thể giúp cho chúng ta kiếm được ba bốn chục triệu.”

Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, thật sự không nghĩ tới năng lực của Dương Quan Quan vậy mà lại mạnh đến thế, mới nhận chức ở công ty không bao lâu đã có thể lập được công lao.

“Mặt khác, còn có một việc… Vừa nãy anh không ở đây, Hướng tổng phái bí thư nhỏ của cô ta đến nói.”Lý Vân Uyển vẻ mặt nghiêm túc mà nói.

“Cái gì?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Tập đoàn Từ thị và Tập đoàn Hổ Môn liên hợp lại tổ chức một hồi yến hội, mời cường hào khắp bốn phương, hình như là chuẩn bị hung hăng phô trương chèn ép Tập đoàn Hướng thị!”Lý Vân Uyển nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK